Vô Thượng Thần Đế

Chương 507: Ma Đế Tra Khắc (1)

Nghe đến lời này, Mục Vân biến sắc, vội vàng nhìn về phía Mục Thanh Vũ bên kia.
- Lão cha ma quỷ, chạy mau!
Mục Vân quát:
- Có Ma Đế!
Mục Vân hét lớn, cơ hồ sử xuất lực khí toàn thân.
- Chạy? Ngươi cho rằng Mục Thanh Vũ không biết?
Vân Thăng Không cười nói:
- Hắn biết, thế nhưng hắn cũng biết, hắn chạy, ngươi lập tức sẽ chết.
- Vậy ta sẽ chết cho ngươi xem.
Mục Vân vừa hét, một kiếm không hề có điềm báo trước đâm ra.
Chỉ là một kiếm kia, Vân Thăng Không tựa hồ sớm có chú ý, nhìn Mục Vân, trêu tức mà cười cười, bàn tay vừa nhấc, một tiếng ầm vang vang lên, Phá Hư Kiếm trực tiếp đánh bay Hắc Uyên Kiếm trong tay Mục Vân.
Đinh một tiếng giòn vang truyền ra, Hắc Uyên Kiếm trong tay Mục Vân đột nhiên biến mất, chỉ là, một Tịch Diệt Lôi Châu lại không có chút nào dự liệu bị Mục Vân phun ra từ trong miệng.
Tịch Diệt Lôi Châu bay ra từ trong miệng Mục Vân trực tiếp đánh tới cánh tay trái Vân Thăng Không, một tiếng ‘bang’ vang lên, nhất thời, cánh tay trái Vân Thăng Không máu thịt be bét rủ xuống.
- Muốn chết!
Một kích này để Vân Thăng Không triệt để tức giận.
Phá Hư Kiếm thẳng tắp tiến lên, thổi phù một tiếng vang lên, Phá Hư Kiếm đâm vào đến ngực Mục Vân.
Khẽ quát một tiếng, bàn tay Mục Vân giữ chặt kẹp lấy Phá Hư Kiếm, hét lớn một tiếng.
- Bạo!
Oanh...
Trong lúc nhất thời, một tiếng nổ đùng đoàng ầm vang vang lên giữa hai người
Tịch Diệt Lôi Châu, đối với Niết Bàn cảnh võ giả, có thể tạo thành đả kích tính hủy diệt, thế nhưng Mục Vân biết, đối với Vân Thăng Không cường giả chuyển phách cảnh, là không cách nào tạo thành tính hủy diệt.
Phốc...
Thân hình lui nhanh, ngực Mục Vân, Phá Hư Kiếm lập loè hắc quang, không ngừng hút lấy tiên huyết Mục Vân, khóe miệng oa oa phun ra tiên huyết, sắc mặt Mục Vân trong chốc lát càng trắng.
Chỉ chốc lát, toàn bộ thân thể hắn bắt đầu run rẩy, lộ ra cực kì thống khổ.
Phá Hư Kiếm chính là chí bảo Vân gia, cực phẩm Thiên khí, uy lực đương nhiên khác biệt phàm phẩm.
- A... A... Mục Vân, ta muốn ngươi chết, muốn ngươi chết!
Âm thanh tê tâm liệt phế vang lên, cánh tay phải Vân Thăng Không chăm chú che lấy cánh tay trái, Mục Vân đưa ra một cái Tịch Diệt Lôi Châu, trực tiếp nhập vào đến bả vai trái hắn, trong khoảnh khắc nhất nổ tung, trực tiếp nổ bay cánh tay trái của hắn.
Vân Thăng Không rõ ràng, Mục Vân nghiên chế Tịch Diệt Lôi Châu, tính chất bạo tạc kinh người, cánh tay trái bị tạc, hắn căn bản không có khả năng dài ra lại.
Nhìn xem Mục Vân, hai mắt Vân Thăng Không phun hỏa.
Phốc phốc âm thanh vang lên, hai cánh tay Mục Vân nắm thật chặt Phá Hư Kiếm, toàn bộ thân thể run rẩy không ngừng, trường kiếm kia vạch lên thân thể tạo ra âm thanh kích thích màng nhĩ mỗi người
Hô hô thở hổn hển, rút ra Phá Hư Kiếm từ khỏi thân thể, cả khuôn mặt Mục Vân đã triệt để đen, trước mắt mơ hồ.
Tạch tạch tạch âm thanh vang lên, băng hoàn trên tay hắn trực tiếp nổ tung, hóa thành một đạo Băng Diễm, phong bế Phá Hư Kiếm
- Lão già, tới giết ta, đến đây!
Nhìn Vân Thăng Không, Mục Vân cười ha ha, trên mặt lộ ra một tia kiên quyết.
Dưới tuyệt cảnh, chỉ có phản kích!
Mục Vân xưa nay không hối hận mình làm hết thảy, càng sẽ không hối hận những chuyện này mang đến kết cục gì.
Võ đạo của hắn là tràn ngập tình, hết thảy, hắn cũng không nguyện ý dứt bỏ, kiếp trước như thế, kiếp này cũng thế.
- Ngươi muốn chết!
Vân Thăng Không phát hiện mình căn là không có cách lại lần nữa khống chế Phá Hư Kiếm, bóng người lóe lên, trực tiếp xuất hiện trước mặt Mục Vân.
Bàn tay trảo mạnh, hấp lực cường đại trực tiếp tác động đến lỗ máu ngực Mục Vân, tốc độ tiên huyết chảy ra càng lúc càng nhanh.
- Bát tầng hồn đàn bạo tạc, lão già, muốn thử một lần hay không
Giờ phút này, Mục Vân đã triệt để điên cuồng, nhìn Vân Thăng Không càng tràn ngập sát cơ.
Mà các loại lực lượng tám tòa hồn đàn dưới chân hắn kêu gọi kết nối với nhau, lốp bốp âm thanh liên tục, làm cho người kinh hãi sợ hãi.
- Ngươi điên rồi sao?
- Không điên còn chờ cái gì? Tóm lại là chết, không bằng cùng ngươi chết thôi!
Mục Vân cười ha ha, nhìn Vân Thăng Không, trên mặt lộ ra một tia kiên quyết.
Nhưng ngay tại giờ phút này, thiên địa nguyên bản đã hôn thiên ám địa, ma khí lăn lộn, toàn bộ sắc trời triệt để tối xuống.
Trong lúc đó, một tiếng kêu thảm thiết vang lên, Đặc Lạc khắc bên trong tứ đại Ma Hoàng đột nhiên sắc mặt trắng nhợt, trong miệng phát ra một tiếng kêu thảm thiết, bóng người thẳng tắp rơi xuống, toàn thân cao thấp, ma khí tiêu tán.
Đúng là chết!
Thấy cảnh này, Vân Thăng Không chỉ cảm thấy trái tim mình nhịn không được hơi nhúc nhích một chút.
Chết!
Đặc Lạc khắc là một trong tứ đại Ma Hoàng, Chuyển Phách chi cảnh cường giả, thế mà chết rồi?
Vân Thăng Không cảm giác tay chân của mình dần dần biến lạnh buốt.
- Đặc Lạc khắc!
Một trong tứ đại Ma Hoàng bỏ mình, ba người Đại A Ma nhịn không được quát to.
Nhưng kinh ngạc nhất lại là Vân Thăng Không.
Hắn không phải không nghĩ tới, tứ đại Ma Hoàng sẽ thua ở trong tay Mục Thanh Vũ, thế nhưng càng làm cho hắn nghĩ không ra là, Mục Thanh Vũ thế mà có thể giết chết một vị Ma Hoàng trong đó.
- Ti tiện nhân loại, đáng chết!
Nhìn Mục Thanh Vũ, tam đại Ma Hoàng còn dư nhịn không được quát.
Chỉ là tiếng quát vang lên, tam đại Ma Hoàng đứng tại chỗ, bóng người bất động.
Tứ đại Ma Hoàng bọn hắn, tam đại cực phẩm Thiên khí, thế mà vây công Mục Thanh Vũ còn để hắn phản sát một người.
Khuất nhục như vậy để bọn hắn vô luận như thế nào cũng chịu không được.
Chỉ là giờ phút này nhìn về phía Mục Thanh Vũ, bọn hắn lại lại không một chút khinh thường.
Chân trời bên cạnh, ma khí lăn lộn càng ngày càng mãnh liệt, càng ngày càng bạo động.
Nhìn xem ma khí lăn lộn, trên mặt Mục Thanh Vũ lộ ra một tia lo lắng.
Dùng nhãn lực của hắn, đương nhiên nhìn ra, ở giữa ma khí lăn lộn là có tồn tại cường đại cỡ nào.
Trong chớp nhoáng, từ bên trong ma khí lăn lộn, một bóng người bước ra một bước, ầm vang rơi xuống.
Ầm ầm âm thanh vang lên, trong khoảnh khắc, ma khí lăn lộn đầy trời lúc này bỗng nhiên đình chỉ, một bóng người đứng vững bên trong vạn trượng ma khí, một đôi mắt đen nhánh chăm chú nhìn phía dưới.
- Tra Khắc Ma Đế đại nhân!
Trong nháy mắt, ba người Đại A Ma quỳ lạy trên mặt đất, trên mặt lộ ra vẻ sợ hãi.
- Phế vật!
Nhìn ba tên Ma Hoàng cao cao tại thượng, bóng người to lớn quát một tiếng, một tay vung xuống.
- Ba tên phế vật!
Tra Khắc phẫn nộ quát:
- Chỉ là nhân loại đã để các ngươi khó đối phó như thế, để các ngươi lưu tại nơi này còn có tác dụng gì?
- Ma Đế đại nhân bớt giận, người này đạt được Ma tộc...
- Ngậm miệng! Cút!
Bạn cần đăng nhập để bình luận