Vô Thượng Thần Đế

Chương 511: Áp Dụng Mưu Kế

Hắn không chết, thế nhưng một trảo của Tra Khắc Ma Đế lại như muốn hủy thân thể của hắn, một năm này khôi phục, hắn sớm đã đến đỉnh phong, chỉ là, ma khí lăn lộn bên trong cơ thể lại từ đầu đến cuối không cách nào tiêu tán.
Cái này khiến hắn chậm chạp không cách nào chú tạo đệ cửu tầng hồn đàn, đương nhiên cũng vô pháp đến Tam Chuyển chi cảnh.
Mà một năm này, hắn chính là ở bên người Hoang Thanh, giúp hắn một tay, trợ hắn leo lên Hoang Chủ đại vị.
Trong năm đó, Hoang Thanh không biết gặp bao nhiêu lần ám sát, nếu không phải Mục Vân, hắn sớm đã chết hơn trăm lần.
Người ngoài rất ít biết Mục Vân tồn tại, thế nhưng Hoang Thanh đối với vị cao nhân đột nhiên xuất hiện này lại vô cùng tôn kính, xem hắn như huynh trưởng.
Bên trong Đông Hoang, Hoang Chủ chính là hoàng đế, mà mấy đại hoang tử, tựa như hoàng tử bên trong đế quốc.
Hoàng thất vô tình, bên trong Đông Hoang, cũng giống như thế.
Bên trong Đông Hoang, hết thảy đều dùng thực lực nói chuyện, có năng lực, có chiến tích, người khác sẽ phục ngươi.
Mà Mục Vân không chỉ xử lý chuyện chỉ đạo cho Hoang Thanh, càng là chỉ đạo tu vi Hoang Thanh đề thăng.
Lúc đầu, thực lực Hoang Thanh hạng chót bên trong đông đảo hoang tử, nhưng bây giờ, trong một năm từ Niết Bàn ngũ trọng tăng lên tới Niết Bàn thất trọng cảnh, bộc lộ tài năng trong các hoàng tử.
Hắn đối với Mục Vân càng thêm kính ngưỡng, quả thực xem như thần nhân đối đãi.
- Ta nghĩ Hoang Chủ các ngươi, gần đây hẳn là sẽ quyết định vị trí người thừa kế!
Mục Vân bình tĩnh nói:
- Bệnh dữ trên người hắn tựa hồ càng ngày càng lợi hại?
- Không sai!
Hoang Thanh mở miệng đáp:
- Hôm nay ta cùng hắn tranh cãi bên trên đại điện, sắc mặt hắn hết sức khó coi, Vân tiên sinh, ngài có biện pháp chữa trị bệnh của Hoang Chủ?
- Ừm, bệnh trạng trong thân thể của hắn, có lẽ ta có thể trị liệu, chỉ là hiện tại, còn không phải thời điểm, nhưng cũng nhanh sắp tới rồi!
Đông Hoang chi chủ, chính là cường giả Tam Chuyển chi cảnh, bên trong Đông Hoang, càng có mấy đại Hoang Vương, đều trung tâm Hoang Chủ.
So với lòng người Trung Châu hiểm ác, bên trong Đông Hoang, chỉ nhận thực lực.
Thực lực cường đại, bọn hắn liền tôn làm Hoang Chủ, thực lực nhỏ yếu, liền sẽ xuống đài.
Hiện nay Hoang Chủ chính là cường giả chuyển phách cảnh, bên trong Đông Hoang, cũng là số một, thế nhưng năm gần đây lại thân thể xảy ra vấn đề, càng ngày càng tệ.
Mục Vân thật sâu hiểu rõ, dưới loại tình huống này, tất nhiên sẽ có Hoang Vương nhìn không được, xuất thủ chuẩn bị cướp đoạt Hoang Chủ chi vị, mà lúc kia, mới là thời điểm hắn xuất hiện.
Nếu có thể khống chế Đông Hoang, đó chính là thời điểm hắn trở về Trung Châu, hủy diệt Vân gia.
Sau khi chỉ điểm khuyết điểm phía trên tu vi Hoang Thanh, đêm đó, Mục Vân thân mang toàn thân áo đen, rời khỏi Hoang Thanh phủ, xuyên qua bên trong Đại Hoang thành.
Hiện nay, bên trong Đại Hoang thành, tổng cộng có năm tên Hoang Vương, năm người này, quyền cao chức trọng, nếu như Hoang Chủ hiện nay không thể chọn tuyển ra Hoang Chủ đời sau cường hãn, vậy năm người này vô cùng có khả năng xung phong nhận việc, đảm nhiệm Hoang Chủ.
Đây là quy củ Đông Hoang, là cường giả, có thể dẫn đầu Đông Hoang đi hướng cường đại liền có thể thăng làm Hoang Chủ.
Mà địa phương Mục Vân tối nay đi chính là phủ đệ một trong ngũ đại Hoang Vương, Hoang Minh Vương.
Hoang Minh Vương là một vị cường đại nhất trong ngũ đại Hoang Vương, mà người này nắm giữ khát vọng khá lớn, năm đó không thua kém Hoang Chủ hiện nay, thua chỉ một ít.
Hiện nay, Hoang Chủ bệnh nặng, hắn sớm đã là nhịn không được.
Một năm này, Mục Vân thăm dò được rõ ràng tin tức bên trong toàn bộ Đông Hoang Đại Hoang thành.
Mà tối nay, hắn chính là đến thêm mắm thêm muối, gia tăng một chút nhiệt độ, để vị Hoang Vương có rộng lớn khát vọng này, triệt để hạ quyết định thức tỉnh, phản, hay là không phản!
Chờ đợi thời gian một năm, hắn không cần lại chờ đợi.
Đêm đó, bên trong toàn bộ Hoang Minh Vương phủ đệ, một mảnh sáng tỏ, thế nhưng một bóng người lại xuyên qua tầng tầng hộ vệ, trực tiếp truyền vào đến bên trong gian phòng, thế tử tiếng kêu thảm thiết vang lên, bên trong phủ đệ nhất thời hoảng loạn lên.
Chỉ là bóng đen kia lại nháy mắt biến mất không thấy gì nữa.
Bên trong Hoang Minh Vương phủ, bên trong đại sảnh, hơn mười đạo bóng người đứng thẳng.
- Minh Vương đại nhân, đây là Hoang Chủ kiêng kị ngài!
Hoang Minh Vương thể trạng khôi ngô, chừng hơn hai mét.
Nghe một thuộc hạ bẩm báo, Hoang Minh Vương nhìn thi thể nằm trên mặt đất, trầm mặc không nói.
- Minh Vương đại nhân, động thủ đi, Hoang Chủ hiện nay bệnh nguy kịch, chúng ta chỉ cần giết tiến vào bên trong cung, hắn căn bản không có sức chống cự, tại thời khắc bốn vị Hoang Vương khác chưa kịp phản ứng, giết chết Hoang Chủ, ngài chính là Hoang Chủ tân nhiệm.
- Đúng vậy!
- Không thể lại do dự!
Nhìn mấy đại tướng dưới trướng thỉnh cầu, Hoang Minh Vương ngồi tại chỗ, trầm mặc không nói.
Trong lúc đó, hắn đột nhiên đứng dậy, nhìn chư vị đại tướng, quát:
- Chư vị, có nguyện theo ta cùng nhau giết vào bên trong hoàng cung.
- Chúng ta thề sống chết đi theo!
Tiếng quát khẽ vang lên, trong khoảnh khắc, toàn bộ Hoang Minh Vương phủ, hỗn loạn một trận.
Mục Vân đứng trong lúc không trung, nhìn đây hết thảy, mỉm cười, quay người mà quay về.
Sau nửa canh giờ, Hoang Thanh đột nhiên đến, thần sắc khẩn trương nói:
- Vân tiên sinh, việc lớn không tốt, Hoang Minh Vương tạo phản, hiện tại đã dẫn người giết vào đến bên trong cung, chỉ sợ Hoang Chủ hắn...
- Mấy vị hoang tử khác biểu hiện như thế nào?
Mục Vân bình tĩnh nói.
- Lão tứ, lão lục, lão thập nhất bọn hắn, đều không nhúc nhích!
Hoang Thanh mở miệng nói xong, sắc mặt sững sờ.
- Vân tiên sinh!
Hoang Thanh hoảng hốt vội nói:
- Mấy người bọn hắn đều bất động, rõ ràng biết phụ vương gần đất xa trời, giờ phút này là thời điểm đứng đội, bọn hắn bất động, đã nói rõ, phụ vương hiện tại thân trúng bệnh nặng, sẽ không là đối thủ của Hoang Minh Vương, cho nên bọn hắn mới bất động.
- Vậy còn ngươi?
Mục Vân nhìn Hoang Thanh, mở miệng hỏi.
- Ta?
Hoang Thanh đứng tại chỗ, mắt chuyển mấy vòng, đột nhiên kiên định nói:
- Ta nguyện ý nghe tiên sinh.
- Đã như vậy, vậy dẫn đầu thủ hạ của ngươi, đi tới bên trong cung, cứu người!
Mục Vân quyết định thật nhanh nói.
- Cứu?
- Không sai, cứu xong, Hoang Chủ đời tiếp theo chính là Hoang Thanh ngươi.
Mục Vân vẫn vô cùng tỉnh táo.
Hắn sớm đã tính toán kỹ hết thảy!
- Tốt!
Hoang Thanh hung hăng gật đầu, lập tức chiêu mộ phủ binh cùng với thuộc hạ của mình thẳng đến cung.
Mà giờ khắc này, nội ngoại Đại Hoang điện vang lên sát phạt âm thanh, sợi tóc hai bên đầu Hoang Chủ trắng toát, tóc buộc ở sau ót, nhìn rất mệt nhọc.
- Hoang Chủ!
- Nói đi!
- Hoang Minh Vương dẫn đầu đại quân, giết tới trong hoàng cung, như thế nào cho phải?
Bạn cần đăng nhập để bình luận