Vô Thượng Thần Đế

Chương 526: Bán

- Ma tộc!
Nhìn thấy những người ki, Mục Vân tiến lên quát:
- Dừng lại, các ngươi chạy cái gì? Những người khác đâu?
- Chết rồi, đều chết rồi, chỉ sợ gặp phải dị thú, nơi này căn bản không phải địa phương người sống, đi nhanh đi, trốn mau!
Ma tộc chiến sĩ tựa hồ bị sợ vỡ mật, ngao ngao gào thét lớn.
Phốc...
Chỉ là kia tiếng rống to còn chưa kết thúc, từng tiếng phốc phốc vang lên, một cái xúc giác, trực tiếp xuyên qua ngực Ma tộc chiến sĩ, lộ ra một đóa hoa cúc hỏa hồng sắc.
Dưới tình thế cấp bách, Mục Vân lập tức lui lại, nhưng vẫn bị nhiễm một thân đầy máu.
Mà ngẩng đầu nhìn lại, trước người, giống như có một ngọn núi cao đứng vững, xuyên thẳng vân tiêu!
Đó là một cường đại dị thú toàn thân hỏa hồng sắc (màu lửa hồng), đếm không hết xúc giác, rắc rối khó gỡ từ bên trong thân thể dị thú kia mà ra.
Mà tại đỉnh đầu dị thú, một tròng mắt lớn màu huyết hồng như trăng, đang linh lợi xoay tròn.
Tròng mắt kia nhìn chằm chằm Mục Vân, tựa hồ muốn nuốt hắn vào trong bụng.
Hưu hưu hưu...
Trong khoảnh khắc, đếm không hết xúc giác trực tiếp từ bên trong thân thể huyết hồng dị thú bay ra, từng cây xúc giác giống như từng cây trường mâu, thẳng tắp đâm vào Mục Vân.
- Lăn đi!
Một kiếm vung ra, lốp bốp âm thanh vang lên, một kiếm Mục Vân mang theo Cửu Thiên Chân Lôi, lôi điện giao minh, trực tiếp bổ huyết hồng dị thú từ giữa ra hai nửa.
Lốp bốp âm thanh vang lên, trước mặt Mục Vân, huyết sắc đầy trời.
Thân thể huyết hồng dị thú, nhất thời nổ thành huyết vụ.
Chỉ là trong khoảnh khắc, huyết hồng dị thú bị một kiếm chém thành hai khúc, thân thể ngọ nguậy, thế mà lại lần nữa kết hợp một chỗ.
- Ừm?
Mục Vân nhướng mày, liên tiếp chém vào ra mười mấy kiếm, lốp bốp âm thanh vang lên, thân thể huyết hồng dị thú thế mà lại lần nữa tăng vọt, mở rộng, không cần một lát, huyết nhục lại bắt đầu nhúc nhích.
- Rút!
Mục Vân đột nhiên hiểu rõ, những vật này, giống như là giết không chết.
Hoặc là nói, bọn họ căn bản vô ý thức công kích, tồn tại chân chính khống chế bọn chúng không chết, bọn họ sẽ không chết!.
Hiểu rõ điểm này, bóng người Mục Vân xông ra, tuyển định một cái phương hướng tiếp tục đi tới.
Mà phía sau, hoa cúc dị thú toàn thân trên dưới tràn ngập huyết hồng, thân thể ngọ nguậy, dần dần hợp lại một chỗ.
Lần này nhìn lại, thế mà so thời điểm trước đó Mục Vân đối phó nó, tăng lớn không chỉ một lần.
Hướng phía trước phóng đi, Mục Vân mới dần dần phát hiện, theo hắn tiến lên, trên mặt đất bắt đầu dần dần xuất hiện vết máu, mà tới sau, thế mà bắt đầu xuất hiện thi thể.
Lại sau nữa, thi thể hiện ra một đống một đống hình dạng.
Đoạn đường này đi tới, đã phát hiện không ít hơn nghìn người chết trên đường.
Chỉ là cao tầng chân chính các thế lực lớn thì lại không thấy.
- Giết!
Mà ngay thời điểm Mục Vân tiến lê, phía trước đột nhiên truyền đến từng đợt tiếng chém giết.
- Vương Chí Kiệt, Huyết Vương, hai người các ngươi một trái một phải kiềm chế lấy quái vật này, ta từ phía sau đánh lén!
Âm thanh Vũ Tiên Tử lạnh lùng vang lên, Mục Vân vội vàng dừng chân.
Hắn giờ phút này, không nhận trọng lực trói buộc, hành động tự nhiên, nhưng rất rõ ràng có thể nhìn thấy, thân thể bọn người Vũ Tiên Tử rõ ràng nhận tác dụng của trọng lực, hành động chậm không ít so với trước kia.
Mà trước mặt mọi người, lại là một Hắc Vụ Huyền Xà hai đầu.
Song đầu Hắc Vụ Huyền Xà, thân cao trọn vẹn gần ngàn trượng, hai cái đầu to lớn như hai cái sườn núi, hai con mắt, cho dù cách ngàn mét nhìn vẫn y như là đỉnh núi, tản ra huyết quang.
Lại là huyết hồng sắc!
Đáy lòng Mục Vân dần dần nổi lên nghi hoặc.
Ven đường hắn cũng đụng phải không ít dị thú, những dị thú này, có có thể giết chết, có lại giết không chết.
Mà giống nhau là, những dị thú này, toàn bộ toàn thân đỏ bừng, hai mắt cũng là huyết hồng sắc.
Như là bị ma chú.
Không chỉ như thế, song đầu Hắc Vụ Huyền Xà trước mặt bọn người Vũ Tiên Tử, vốn nên là thánh thú thủy thuộc tính, thế nhưng giờ phút này, lại là toàn thân bốc lên hỏa quang.
Mà dưới thân song đầu Hắc Vụ Huyền Xà, từng đạo thi thể nằm ngổn ngang, thậm chí có thể nhìn thấy phần bụng Hắc Vụ Huyền Xà nâng lên, rất rõ ràng, đã nuốt không ít võ giả nhân loại.
- Hiểu rõ!
Giờ phút này, Vương Chí Kiệt mấy người cũng tạm thời hợp tác, Vương Chí Kiệt cùng Huyết Vương hai người, một trái một phải, trực tiếp thẳng hướng song đầu Hắc Vụ Huyền Xà.
Chỉ là giờ phút này, mắt thấy hai người một trái một phải, đối phó hai cái đầu Hắc Vụ Huyền Xà, thế nhưng đột nhiên, toàn thân trên dưới Huyết Vương thế mà bộc phát ra một đạo huyết quang mãnh liệt.
Trong lúc huyết quang chợt hiện, một cái đầu của song đầu Hắc Vụ Huyền Xà lúc đầu công kích về phía Huyết Vương thế mà mơ hồ lắc đầu, ngay sau đó quay đầu, hai đầu trực tiếp cùng một chỗ công kích tới Vương Chí Kiệt.
- Huyết Vương, ngươi đang làm cái gì?
Thấy cảnh này, Vương Chí Kiệt hét lớn một tiếng.
- Thật có lỗi, Vương điện chủ, Hắc Vụ Huyền Xà này, lấy thực lực của chúng ta, căn bản không giết được nó, cho nên, ngươi trước cuốn lấy nó, chúng ta đi theo nhân mã tứ đại dị tộc, xem bọn hắn đến cùng muốn làm gì!
Huyết Vương mỉm cười, bóng người lóe lên, mang theo trên dưới một trăm người Lục Ảnh huyết điện còn lại lập tức rời đi.
Mà đổi thành một bên, Vũ Tiên Tử lúc đầu đánh nghi binh, thế mà cũng trực tiếp vòng qua Hắc Vụ Huyền Xà, mang theo đám người Tụ Tiên các nhanh chóng rời đi.
Trong khoảnh khắc, chỉ còn lại đám người Tam Cực điện ngăn cản Hắc Vụ Huyền Xà.
Chỉ là những người kia, đâu phải là đối thủ của Hắc Vụ Huyền Xà, nháy mắt bị đánh tan.
Vương Chí Kiệt lo lắng thuộc hạ an nguy, một người một mình chống đỡ hai cái đầu rắn, lập tức khổ không thể tả.
Thế nhưng một khi hắn từ bỏ, mấy trăm người phía dưới chỉ sợ lập tức chết oan chết uổng.
Vương Chí Kiệt không nguyện ý nhìn thấy.
- Đáng chết, Huyết Vương, Vũ Tiên Tử, ta ghi nhớ các ngươi!
Vương Chí Kiệt nổi giận mắng.
- Nhạc phụ đại nhân, ngài tin tưởng bọn họ, thật đúng là ngây thơ quá!
Nhưng ngay tại giờ phút này, một đạo điện quang cửu thiên thần lôi ầm vang rơi xuống, một bóng người, thẳng tắp rơi xuống trước người Hắc Vụ Huyền Xà.
- Mục Vân!
Nhìn thấy bóng người kia, nghe âm thanh kia, Vương Chí Kiệt đột nhiên sững sờ.
Đinh...
Một đạo kiếm quang đánh tới, đánh nát một cái răng rắn kém chút cắn trúng Vương Chí Kiệt, Mục Vân khẽ cười nói:
- Nhạc phụ đại nhân, đừng phân tâm chứ!
Vương Chí Kiệt cười ha ha một tiếng nói:
- Các ngươi đều thối lui, đầu tiểu xà này, hai cha con chúng ta có thể đối phó!
Hai người có thể đối phó?
Nghe được Vương Chí Kiệt nói lời này, đám người Tam Cực điện hơi sững sờ, lập tức trợn tròn mắt.
Vừa rồi Vương Chí Kiệt nhìn Vũ Tiên Tử cùng Huyết Vương biểu bộ ra cũng không phải dạng này nha!
Bạn cần đăng nhập để bình luận