Vô Thượng Thần Đế

Chương 555: Đi gặp Xà Tôn

Hiện tại xem ra, Mục Vân này đúng là tạp dịch đệ tử Thiên Kiếm sơn.
Bình thường mà nói, trong tông môn mặc dù tạp dịch đệ tử thân phận đê tiện, thế nhưng cũng có thể có thể trở thành đệ tử ngoại môn, cho nên tông môn trước đó sẽ tiến hành điều tra kỹ càng.
Thân phận của Mục Vân, không có vấn đề.
- Hiện tại ta hỏi ngươi đáp!
Bạch Đồ Gian mở miệng nói:
- Ngươi có thể luyện chế ra mấy phẩm đan dược, mà thực lực ngươi bây giờ, tuyệt đối không chỉ là tạp dịch đệ tử đơn giản như vậy.
- Ngũ phẩm, Linh Huyệt cảnh nhất trọng!
Khụ khụ...
Nghe thấy Mục Vân trả lời, Chu Bàn Tử một bên kém chút đã bị sặc chết, nhìn Mục Vân, nghẹn họng nhìn trân trối.
- Mục Vân, khoác lác có chừng có mực là được!
Chu Kiệt che miệng thấp giọng nói:
- Bạch sư tỷ hiện tại mới luyện chế lục phẩm đan dược, luyện đan sư lục tinh, ngươi cũng đừng thổi.
- Ngươi ngậm miệng!
Nhìn Chu Bàn Tử, Bạch Đồ Gian trực tiếp quát:
- Ta hỏi lại ngươi, Bách Xuyên Thảo cùng Ngân Hạnh Hoa, ngươi như thế nào phát hiện công hiệu của bọn chúng?
- Bạch sư tỷ, ngươi điều tra qua lai lịch của ta, hẳn phải biết, ta là gia môn bị hủy diệt, tiến vào tông môn, mà gia tộc của ta, chính là gia tộc luyện đan, một số bí mật, đương nhiên không thể nói, dù ngươi giết ta, cũng không thể nói.
Nhìn vẻ mặt Mục Vân nghiêm túc, Bạch Đồ Gian nhăn mày.
Thế nhưng cuối cùng vẫn nhịn xuống tay, nhìn Mục Vân.
Tạp dịch đệ tử, có thể luyện chế ngũ phẩm đan dược, đặt ở Thiên Kiếm sơn, quả thực có tư cách trở thành ngoại môn trưởng lão.
Mục Vân này, đối với luyện đan, là thiên phú của hắn, hay hắn cố lộng huyền hư?
Chỉ là ngược lại, Bạch Đồ Gian khẽ mỉm cười nói:
- Ta cũng không hỏi ngươi như thế nào, tương lai dẫn ngươi đi gặp Xà Tôn Giả, có lời gì, ngươi nói với hắn đi.
Xà Tôn Giả!
Nghe được lời Bạch Đồ Gian, Chu Bàn Tử triệt để trợn tròn mắt, thân thể đều nhịn không được run rẩy.
- Là hắn đi gặp, cũng không phải ngươi đi gặp, ngươi sợ cái gì?
Nhìn thân thể mập mạp Chu Kiệt run rẩy, Bạch Đồ Gian cau mày nói.
- Ta... Ta... Ta không có sợ, ta chỉ là... Chỉ là kinh ngạc!
Xà Tôn Giả, là thủ tịch luyện đan sư Thiên Kiếm sơn, nghe nói là luyện đan sư thập tinh, có người thậm chí nói Xà Tôn Giả đã luyện chế ra Thánh phẩm đan dược.
Mục Vân... Mục Vân thế mà sẽ đi gặp hắn!
Một tạp dịch đệ tử nho nhỏ đi gặp một luyện đan sư cường đại chí cao vô thượng của Thiên Kiếm sơn.
Chu Kiệt cảm thấy mình hô hấp càng ngày càng khó khăn.
- Xà Tôn Giả là ai?
Chỉ là, Mục Vân nói một câu, lại để Bạch Đồ Gian cùng Chu Kiệt hai người kém chút lảo đảo, té ngã trên đất.
Nhìn bộ dáng Mục Vân phong khinh vân đạm, Chu Kiệt thật muốn hô một tiếng tổ tông!
Gia hỏa này... Cũng quá lạnh nhạt đi!
- Ngươi giải thích với hắn, tương lai theo ta cùng nhau đi gặp Xà Tôn Giả, đừng quên!
Bạch Đồ Gian nhìn Mục Vân, luôn cảm giác không đúng chỗ nào, thế nhưng nói không ra không đúng chỗ nào.
- Ngươi có phải ngốc hay không, có phải là ngốc.
Nhìn thấy Bạch Đồ Gian rời đi, Chu Bàn Tử lôi kéo Mục Vân, không ngừng hùng hùng hổ hổ nói:
- Ngươi tên ngu ngốc này, quá ngu ngốc, Xà Tôn Giả là ai? Xà Tôn Giả đó là thần của toàn bộ Thiên Kiếm sơn chúng ta!
- Ngươi biết, bên trong ba ngàn tiểu thế giới, ba loại người không thể đắc tội không.
- Đệ nhất chính là trận đạo sư, linh trận sư, dễ như trở bàn tay bố trí một cái linh trận, ngươi liền chết vểnh mông, chớ nói chi là những linh trận đại sư, linh Trận Tông sư, còn có Thiên Trận sư cường đại nhất.
- Đệ nhị chính là luyện đan sư, luyện đan sư, vẫy tay một cái, cường giả thúc ngựa chạy đến, vô số người ủng hộ, đan dược đối với võ giả quan trọng bao nhiêu, ngươi phải biết?
- Đệ tam chính là luyện khí sư, luyện khí sư cường đại, luyện chế ra Thánh khí, Thánh khí ngươi biết không? Môn chủ chúng ta dùng chính là Thánh khí.
Chu Bàn Tử kích động nói:
- Trận đạo sư, luyện đan sư, luyện khí sư, võ giả có những nghề nghiệp này, từng người đến chỗ nào đều không đói chết, còn được người tôn sùng, thổi phồng, tốt bao nhiêu.
Chu Bàn Tử nói, trên mặt lộ ra ánh mắt sùng bái.
- Ồ? Thật sao?
Nghe đến lời này, Mục Vân nhẹ gật đầu, trực tiếp đi ra.
- Ai ai ai, ngươi đây là biểu tình gì?
Chu Bàn Tử khó hiểu nói:
- Ba cái nghề nghiệp này rất lợi hại đó. Ta còn không có có thấy ai có thể tập hợp ba cái nghề này vào một thân, ngẫm lại đều để người kích động.
- Ngươi suy nghĩ một chút, lại là luyện khí sư, lại là luyện đan sư, hay là cường đại trận đạo sư, vậy sẽ lợi hại bao nhiêu a! Chậc chậc...
- Ta chính là người ngươi muốn nói đến đó!
Mục Vân thuận miệng nói.
- Đừng khoác lác, liền ngươi, luyện chế ngũ phẩm đan dược, có phải là ngươi đang khoác lác hay không? Cẩn thận ngày mai gặp Xà Tôn Giả, làm phế ngươi.
- Sẽ không!
Mục Vân mỉm cười, ngẩng đầu nhìn lên trời, nói:
- Mập mạp...
- Sao?
- Suy nghĩ một chút, ai ở đây khi dễ qua ngươi, tương lai, ngươi có thể thỏa thích khi dễ lại.
Chu Bàn Tử nhếch miệng nói:
- Người khi dễ ta nhiều lắm, mấy chủ quản tạp dịch đường, còn có mấy đệ tử ngoại môn, đều khi dễ qua ta, còn kém chút giết ta, bất quá ta cũng thành thói quen, khi dễ trở về? Không có thực lực cường đại, khi dễ lạ chính là muốn chết!
- Yên tâm đi, tương lai sau này, ta để ngươi mở mày mở mặt! Điều kiện tiên quyết là... Ngươi nói Xà Tôn Giả, lại là địa vị hiển hách tại Thiên Kiếm sơn.
- Đó là đương nhiên, Xà Tôn Giả làm người háo sắc một chút, cái khác đều tốt, mà cả chưởng môn nhân, đối với Xà Tôn Giả đều cung cung kính kính, ngươi nghĩ thế nào?
Chu Bàn Tử cười nói:
- Bất quá, nếu như ta có thể trở thành tạp dịch Tử Sơn của Xà Tôn, vậy là tốt rồi, ngươi không biết, rất nhiều đệ tử nội môn đều tranh cướp giành giật đến Xà Tôn Giả sơn làm tạp dịch, không chỉ có thể học tập một ít tri thức luyện đan, còn có thể... Hắc hắc...
- Tốt rồi!
Mục Vân mỉm cười, vỗ vỗ Chu Bàn Tử, cười nói:
- Ngươi muốn nhìn, ngày mai bắt đầu, ta để ngươi nhìn đủ!
- Ha ha...
Trên đỉnh núi, truyền đến tiếng Chu Bàn Tử cười ha ha.
Liên quan tới lời Mục Vân hôm nay nói, hắn đương nhiên tất cả đều xem như chê cười, một cái không có để ở trong lòng.
Chỉ là bên trong thời gian nghèo khó, kể một ít trò cười kiểu này là có thể làm cho bọn hắn được buông lỏng cũng không tệ.
Ngày thứ hai, sáng sớm, Mục Vân đứng dậy lên núi, đi theo Bạch Đồ Gian tới sơn mạch của Xà Tôn Giả.
Đối với lần gặp mặt này, Mục Vân căn bản không lo lắng, hắn có đầy đủ thủ đoạn để Xà Tôn Giả kia thần phục, ngược lại là Bạch Đồ Gian, nhìn có phần lo nghĩ, ngược lại để Mục Vân cảm thấy nghi hoặc.
Bạn cần đăng nhập để bình luận