Vô Thượng Thần Đế

Chương 563: Bách Khiếu Tụ Hồn Đan.

- Cái gì gọi là liền chút tiền đồ này, trên thế gian này, tồn tại được tuyệt vời nhất thiên địa tạo ra, không ai qua được nữ nhân!
Xà Tôn một mặt ước mơ nói:
- Nam nhân tồn tại chính là vì phụ trợ nữ nhân cao quý xinh đẹp, chậc chậc...
Nếu như Xà Tôn không phải là một thập tinh luyện đan sư, Mục Vân hiện tại thật sự hận không thể đạp tới một cước, đem hắn đạp chết.
- Ngọc Diện Oa Oa Quả, Cửu Khiếu Hối Tâm Thảo, hai loại thảo dược, tranh thủ thời gian tìm tới cho ta, ta sẽ nói cho ngươi biết, như thế nào thắng qua Tất Vân Thao kia!
Mục Vân cười nói:
- Kéo thời gian nửa năm, ngươi dù sao cũng nên tìm được?
- Yên tâm, trong ba ngày tìm tới!
Xà Tôn cười hắc hắc, trực tiếp quay người rời đi.
Mà Mục Vân ngồi xếp bằng xuống, bắt đầu nhìn một quyển sách trong tay.
Bản này sách giảng giải giới thiệu một ít thế lực ba ngàn tiểu thế giới.
Cái thứ nhất chính là - Huyền Không sơn.
Cỗ thế lực tồn tại vạn năm, bên trong ba ngàn tiểu thế giới, đại biểu cường đại, không gì sánh kịp.
Thế nhưng ở trong mắt Mục Vân, lại là hình ảnh sớm nên chôn vùi trong biển máu trước kia.
- Kiêu đệ, mục tiêu kế tiếp của đại ca, chính là… Huyền Không sơn, vì ngươi báo thù!
Chỉ vào Huyền Không sơn, ngón tay Mục Vân run rẩy nói.
Lại nói tiếp chính là Vạn Trận tông tông môn này, vạn năm trước đã tồn tại, tông môn nghiên cứu đối với trận pháp, xâm nhập đến cốt tủy.
Bên trong ba ngàn tiểu thế giới, tất cả mọi người hiểu rõ, cho dù Huyền Không sơn bị công phá, Vạn Trận tông cũng sẽ không bị.
Hộ sơn đại trận Vạn Trận tông, quả thực để người vô kế khả thi.
Mà, Mục Vân nhìn thấy một danh tự tươi mới - Cửu Hàn thiên cung.
Cái thế lực này, Mục Vân năm đó đã từng có ký ức, nhưng tựa hồ vẻn vẹn là một thế lực tam lưu, không nghĩ tới bây giờ vậy mà trở thành tồn tại nhất đẳng bên trong ba ngàn tiểu thế giới.
Lục tục ngo ngoe, các thế lực lớn bên trong ba ngàn tiểu thế giới, từng người xuất hiện ở trong mắt Mục Vân.
Huyền Nguyệt thánh địa, Thất Tinh môn, Thánh Tước môn, Hỏa Vân Cốc, Kim gia, Lâm gia, Thạch gia, Chu gia, đây đều tồn tại nổi danh bên trong ba ngàn tiểu thế giới.
Xem hết giới thiệu, Mục Vân triệt để phát hiện, ba ngàn tiểu thế giới cùng vạn năm trước đó, khác nhau rất lớn.
Chỉ là không biết, bên trong ngàn vạn đại thế giới, huynh đệ ngày xưa cùng vị sư tôn xinh đẹp kia của mình phải chăng hoàn hảo không chút tổn hại duy trì Vân Minh.
Đó mới là chuyện hắn lo lắng nhất.
Bên trong ngàn vạn đại thế giới, hắn dùng sức một mình sáng tạo Vân Minh, mà Vân Minh cường đại, càng làm cho tất cả mọi người ngấp nghé trong lòng.
Thời gian vạn năm, đối với ngàn vạn đại thế giới, có lẽ không tính là gì, thế nhưng đủ để một số người đùa bỡn một ít tiểu tâm tư.
Nhưng trước mắt, quan trọng là Dao nhi cùng Tâm nhi hai người, an nguy phải chăng không việc gì, còn có Tiêu Doãn Nhi...
Mục Vân quả nhiên không muốn lại liên luỵ nợ tình, thế nhưng Tiêu Doãn Nhi vì hắn bỏ mình, bị hắn phục sinh, lại yên lặng đến Trì Dao thánh địa trở thành thánh nữ.
Đây hết thảy, không khỏi để Mục Vân không đau lòng.
- Thôi, hết thảy thuận theo đương nhiên đi.
Trước mắt, thời gian nửa năm khôi phục, kinh mạch bên trong thân thể có biên độ lớn tăng lên độ mềm và dai, mà lần này tái hợp, lại để Mục Vân triệt để nhìn thấy một mặt võ đạo hoàn toàn khác biệt.
Phá rồi lại lập, có lẽ mình bây giờ mới thật sự là phá rồi lại lập.
Trong vòng ba ngày, Xà Tôn quả nhiên tìm được Ngọc Diện Oa Oa Quả cùng Cửu Khiếu Hối Tâm Thảo cho Mục Vân.
Lão hồ ly này lề mà lề mề nửa năm nói tìm không thấy, gặp được chuyện cần mình, thời gian ba năm ngày đã tìm đến.
- Xà Tôn, ta lần này luyện đan, có thể cho ngươi nhìn, có thể học được thứ gì, liền xem chính ngươi, Bách Khiếu Hối Hồn Đan, mạnh hơn thập phẩm đan dược, thế nhưng so với hạ phẩm Thánh cấp đan dược, lại kém một chút, nhưng nếu như ngươi có thể nhìn thấy đặc thù bên trong thủ pháp của ta, thắng qua Tất Vân Thao kia, không thành vấn đề!
- Tốt!
Xà Tôn ma quyền sát chưởng, nhìn Mục Vân, hai mắt tỏa ánh sáng.
- Làm gì nhìn ta như vậy?
Nhìn thấy ánh mắt Xà Tôn, Mục Vân rụt cổ một cái nói:
- Ta không thích đàn ông như ngươi, đừng nghĩ lung tung!
- Cút! Ta mới không thích đực rựa như ngươi!
-... -.
Khai lò, ấm lên, Mục Vân có thiên hỏa trong tay, đương nhiên vô cùng quen thuộc một loạt thao tác.
Chỉ là, theo nhiệt độ đề thăng, động tác trong tay Mục Vân càng lúc càng nhanh, nhưng mỗi một khi động, ở trong mắt Xà Tôn lại là một loại giải thích khác.
Nhanh!
Chuẩn!
Tinh!
Mặc dù Xà Tôn là thập tinh luyện đan sư, phía trên dùng lượng bốc thuốc, cũng có thể vô cùng thuần thục, thế nhưng so với Mục Vân, lại cảm giác mình kém không chỉ một chút xíu.
Cái khác biệt này, là trên bản chất.
Dần dần, trên trán Mục Vân xuất hiện mồ hôi.
Hắn hiện tại dù sao cũng là thực lực bị hạn chế, nếu không, Bách Khiếu Hối Hồn Đan, thế nhưng nhẹ nhõm hoàn thành.
Nhưng dù thủ pháp cùng tốc độ bực này, cũng để Xà Tôn sợ hãi than.
Theo đẳng cấp đan dược đề thăng, vật liệu cần cùng thủ đoạn rèn chế cũng đủ loại, có khi thậm chí luyện chế một mai thập phẩm đan dược, có khả năng cần thời gian một tháng tỉ mỉ tạo hình, mới có thể thành công.
Ngày thứ hai, trời mới vừa tờ mờ sáng, bên trong Xà Tôn điện, một cỗ đan hương phiêu đãng mà ra, phiêu đãng trong toàn bộ dãy núi Thiên Kiếm sơn.
Vô số đệ tử, ngửi được đan hương kia, lập tức cảm giác tâm tình thư sướng, tinh thần sáng sớm đều gia tăng mấy lần.
- Đan hương thật nồng nặc!
Phía trên một ngọn núi, một bóng người thân mang hắc bào, chóp mũi run run, kinh ngạc nói.
- Thiệu Nguyên kiếm sứ, đan dược này ít nhất là tốt nhất bên trong thập phẩm đan dược, bên trong Thiên Kiếm sơn ngươi, có ai có thể luyện chế thập phẩm đan dược?
- Trừ Xà Tôn Giả, không ai có thể!
Nghe đến lời này, hắc bào nam tử ngẩn người.
- Tất tiên sinh, không cần phải lo lắng, Xà Tôn Giả này không chừng đang chơi trò gì đó, đan thuật của hắn tuyệt đối kém ngươi xa.
- Ừm!
Tất Vân Thao gật đầu nói:
- Lão phu tự nhận là luyện đan một đường, không nói đến Thánh cấp đan dược, thập phẩm đan dược, tất nhiên không ai bằng.
- Đó là đương nhiên, đó là đương nhiên!
Thiệu Nguyên đứng ở một bên, ha ha cười.
Xà Tôn Giả cùng Tất Vân Thao so tài luyện đan, một khi thua, Xà Tôn Giả không còn mặt mũi đợi tại Thiên Kiếm sơn, đến thời điểm đó, Mục Vân chính là châu chấu, rất nhanh sẽ ngỏm củ tỏi.
Hắn đã có chút đợi không kịp.
Mà giờ khắc này, bên trên Xà Tôn Phong.
- Được rồi?
- Sai!
Mục Vân khẽ mỉm cười nói:
- Còn kém một bước, một bước cuối cùng, ngưng đan.
Ngưng đan?
Bạn cần đăng nhập để bình luận