Vô Thượng Thần Đế

Chương 565: Tranh tài luyện đan (2)

Luân Linh Thiên Đan cùng Bách Hồi Phượng Hoàn Đan, đều là thập phẩm đan dược nhất đẳng, lần này, trừ phi Xà Tôn Giả có thể luyện chế ra Thánh phẩm đan dược, nếu không, nhiều nhất ngang hàng cùng Tất Vân Thao.
Chỉ cần Tất Vân Thao lưu lại Thiên Kiếm sơn, ngày sau trên Thiên Kiếm sơn cũng không phải là Xà Tôn Giả một người độc đoán.
Đến thời điểm đó, chỉ cần Xà Tôn Giả ở Thiên Kiếm sơn không còn là độc nhất vô nhị địa vị, dùng thủ đoạn cùng thực lực của hắn, Mục Vân, hẳn phải chết không nghi ngờ.
Tranh tài bắt đầu, Xà Tôn cùng Tất Vân Thao hai người đứng trước lò luyện đan, bắt đầu phối dược.
Mục Vân trợ thủ cho Xà Tôn, chỉnh lý dược liệu, mà đổi thành một bên, bên người Tất Vân Thao có một vị đệ tử bắt đầu chuẩn bị vật liệu.
- Mục Vân, tiểu tử ngươi vì cái gì để ta luyện chế Luân Linh Thiên Đan, đan dược này thế nhưng là đan dược thượng đẳng bên trong thập phẩm, ta mặc dù có thể luyện chế, thế nhưng nắm chắc không phải rất lớn, cũng không phải ta quen thuộc nhất.
- Có ta ở đây, ngươi sợ cái gì?
Mục Vân cười nói:
- Ngươi chờ xem đi, tuyệt đối để Tất Vân Thao này mất hết mặt mũi.
Mục Vân mỉm cười, trên mặt tươi cười.
Tranh tài bắt đầu chậm chạp tiến hành, luyện chế thập phẩm đan dược, cũng không phải nhất thời nửa khắc liền có thể hoàn thành.
Nhưng tranh tài bực này, mười năm, trăm năm cũng khó được gặp một lần, càng là cơ hội một lần đáng giá học tập, bọn hắn đương nhiên phải nhìn nhiều thêm một chút.
Mặt trời càng ngã về tây, dần dần rơi xuống dốc núi.
Tranh tài đã tiến hành thời gian một ngày, bên trong thời gian một ngày này, ban đầu khẩn trương do dự, đã chậm rãi tiêu tán, thay vào đó là đám người chờ mong kết quả.
Ban đêm, trên bầu trời phồn tinh như nước, vô số tinh quang chiếu nghiêng xuống.
Giờ phút này, các đệ tử đều đã trở nên mỏi mệt không chịu nổi.
Xà Tôn Giả ngồi ngay ngắn, chăm chú nhìn đan lô.
Mà Mục Vân đứng ở một bên, hơi ngẩng đầu nhìn lên bầu trời.
Ngay sau đó, bàn tay vung lên, phía dưới hư không, một đạo tinh không dấu vết nhàn nhạt, từ trên trời hạ xuống rồi, tinh không dấu vết, gieo rắc lấy từng điểm tinh quang, đáp xuống phía dưới.
Nhìn đầy trời tinh huy hạ xuống, mặt Xà Tôn Giả không đổi sắc, nhưng ánh mắt nhìn sang Mục Vân lại tràn ngập nghi hoặc.
- Tiểu tử ngươi muốn làm gì?
- Ngươi nếu muốn thắng, cũng chỉ có biện pháp này.
Mục Vân khẽ mỉm cười nói:
- Tương lai sẽ để đám người giật mình.
Này chút ít tinh quang hạ xuống, hội tụ đến trong lòng bàn tay Mục Vân, Mục Vân đứng dậy, đi tới bên cạnh đan lô, bàn tay tới gần đan lô, đứng tại chỗ, không nhúc nhích.
Từ xa nhìn lại, tựa hồ Mục Vân đang dò xét nhiệt độ lửa trong lô, bọn người Tất Vân Thao, cũng không để ý.
Ngày thứ hai, sáng sớm, ánh mắt đám người dần dần rơi vào phía trên hai lò luyện đan.
Chỉ thấy giờ phút này, Mục Vân mới rút về tay từ trên lò luyện đan.
- Tất tiên sinh, ta thấy Xà Tôn Giả nhất định không phải đối thủ của ngươi, Mục Vân kia một đêm không dám rời khỏi đan lô, chỉ sợ Luân Linh Thiên Đan này, Xà Tôn Giả cũng không nắm chắc, chỉ là mạo xưng trang hảo hán thôi.
- Lão phu đương nhiên không sợ hắn.
Tất Vân Thao mỉm cười, lòng tin tràn đầy.
Một đêm thời gian, lô hỏa tràn đầy, hai đại thập phẩm đan dược sắp khai lò.
Tất cả mọi người tinh thần phấn chấn, nhìn một màn này, không dám thở.
Lúc này thế nhưng là đến thời khắc mấu chốt, bọn hắn cũng không dám nhắm mắt, sợ bỏ lỡ cái gì.
- Chắc hẳn đan dược hai vị đại sư luyện chế đã hoàn thành, phía dưới, mời hai vị khai lò lấy đan đi!
- Ừm!
- Vâng!
Xà Tôn Giả cùng Tất Vân Thao hai người đồng thời đứng ở phía trước, nhìn đan lô, mỉm cười.
Chỉ là tiếu dung trong mắt hai người lại mang theo địch ý mãnh liệt, ánh lửa chợt hiện.
- Lấy đan!
Xà Tôn Giả đứng ở một bên, nhìn Mục Vân ra lệnh:
- Ngươi tới giúp ta lấy, lão phu tự tin vô cùng đối với đan dược mình luyện, thập tinh luyện đan sư, không người là đối thủ của lão phu.
- Vâng!
Mục Vân mỉm cười, đi đến.
Bắt đầu chậm chạp thu hồi lửa, nhất cử nhất động quan sát đến nhiệt độ đan lô biến hóa.
Mà giờ khắc này, một bên khác lại truyền tới từng tiếng kinh hô.
- Thập phẩm đan dược!
- Thành công, Tất tiên sinh thành công!
- Oa! Quả nhiên là thập phẩm đan dược Bách Hồi Phượng Hoàn Đan.
Trong lúc nhất thời, trong đám người, từng tiếng kinh hô vang lên.
Thập phẩm đan dược đối với Thiên Kiếm Tử đệ tử đẳng cấp bực này mà nói, đều mười phần trân quý, lại càng không cần phải nói những ngoại môn, hạch tâm đệ tử.
Giờ phút này, nhìn thấy đan dược Tất Vân Thao luyện chế thành công, mùi thơm nồng nặc, tràn ngập ra, nhất thời, mỗi người đều cảm giác được thân thể biến hóa.
Thân thể từ bên trong ra ngoài biến hóa.
Thập phẩm đan dược, vẻn vẹn để bọn hắn ngửi một cái liền được ích lợi vô cùng.
- Xà Tôn Giả, đến lượt ngươi!
- Gấp cái gì?
Trừng Thiệu Nguyên một cái, Xà Tôn Giả khẽ nói:
- Chỉ là Bách Hồi Phượng Hoàn Đan, nhìn các ngươi từng người hưng phấn, không biết đông nam tây bắc.
Xà Tôn Giả khẽ nói:
- Nếu như lão phu có thể luyện chế ra Thánh phẩm đan dược, từng người các ngươi còn không ngốc?
- Khai lò!
Xà Tôn Giả hừ hừ, nhìn Mục Vân quát.
Thật ra đến thời khắc này, trong lòng của hắn còn không có ngọn nguồn, Luân Linh Thiên Đan, cũng không phải thập phẩm đan dược hắn am hiểu, chỉ là Mục Vân để hắn luyện chế, hắn cũng không có cách nào.
So với bản thân mình, hắn càng tin tưởng Mục Vân hơn một ít.
Mà bây giờ nhìn Mục Vân đứng trước lò luyện đan, cũng chưa hề đụng tới, mọi người xung quanh không bắt đầu giục, nhất những nam đệ tử, đã sớm như bị điên, nhìn Xà Tôn Giả xấu mặt.
- Còn chưa tới thời gian!
Bàn tay vuốt ve tại trên lò luyện đan, Mục Vân bình tĩnh nói:
- Gấp cái gì? Ta cam đoan ngươi có thể thắng, ngươi liền có thể thắng.
- Thắng? Lấy cái gì thắng? Tất Vân Thao luyện ra thập phẩm đan dược thế nhưng là thượng thượng thừa, người sáng suốt vừa nhìn liền biết, Bách Hồi Phượng Hoàn Đan, vốn là cực phẩm bên trong thập phẩm đan dược, nó màu sắc xinh đẹp, càng là cực phẩm bên trong cực phẩm.
- Trừ phi...
- Trừ phi cái gì?
- Trừ phi ta luyện chế Thánh cấp đan dược!
Xà Tôn Giả quả nhiên có chút nóng nảy.
- Thế nhưng ta luyện chế đan dược, đều chiếu theo như lời ngươi nói, thập phẩm Luân Linh Thiên Đan, thế nào cũng không có khả năng biến Thành thánh cấp đan dược.
- Ngươi làm sao sẽ biết không có khả năng đây?
Nhìn Xà Tôn Giả, Mục Vân mỉm cười, bàn tay đặt trên lò luyện đan, trong lúc ầm vang, nắp đan lô bị mở ra, một mùi thuốc nồng đậm thực chất hóa tràn ngập ra.
- Thơm quá!
- Loại mùi thơm này, quả thực để người cảm thấy tâm thần thanh thản, hít một hơi, chỉ sợ người bình thường đều có thể gia tăng một năm thọ mệnh.
- Đúng vậy đúng vậy!
Trong lúc nhất thời, trên mặt một ít nữ đệ tử lộ ra thần sắc say mê.
Bạn cần đăng nhập để bình luận