Vô Thượng Thần Đế

Chương 570: Tuyển chọn bắt đầu

Trong núi rừng, không hề thiếu Á Thánh thú cường đại, thậm chí là Thánh thú.
Lần này, tiến vào trong đó, không chỉ là các vị Thiên Kiếm Tử, càng có một vài hạch tâm đệ tử thực lực cường đại.
Bạch Đồ Gian, thình lình xuất hiện.
Nhìn Mục Vân ở phía trước, một thân hắc bào, trong lòng Bạch Đồ Gian tâm ngũ vị tạp phần.
Lúc trước lần đầu tiên nhìn thấy hắn, Mục Vân còn vẻn vẹn chỉ là một tạp dịch nhìn như sắp chết.
Nhưng bây giờ lắc mình biến hoá, thế mà trở thành Thiên Kiếm Tử Thiên Kiếm sơn.
Nàng cách tu vi Thiên Kiếm Tử, còn kém một bước, Niết Bàn cửu trọng đỉnh phong cảnh giới, chỉ thiếu chút nữa liền có thể bước vào đến Chuyển Thể cảnh, trở thành Thiên Kiếm Tử Thiên Kiếm sơn.
Một bước này, lại vô cùng gian nan.
- Tranh tài hiện tại bắt đầu, chỗ mỗi một đại kỳ đều có Á Thánh thú cường đại, thậm chí là Thánh thú đang bảo vệ, ta trực tiếp nói cho các ngươi biết, bên trong một trăm đại kỳ, có một cây đại kỳ màu vàng kim.
Thiên Ngọc Tử cao giọng quát:
- Kim sắc đại kỳ kia, nếu ai có thể đạt được, có thể trực tiếp thay thế Thiên Kiếm sơn ta, trở thành một trong ba người thi đấu tuyển chọn tàn kiếm.
- Nhưng, cũng xin các vị đệ tử chú ý, một cây cờ kia có Thánh thú bảo vệ, mà lại là nhất giai Thánh thú Lục Diễm Thạch Sư Tử.
Ông trời ơi…
Nghe đến lời này, mọi người đều sững sờ.
Nhất giai Thánh thú, đó là tương đương với cường giả Vũ Tiên cảnh nhất trọng cảnh.
Vũ Tiên cảnh võ giả, đệ nhất trọng, chính là sau khi tam chuyển ngưng kết Kim Đan, lại được xưng là Kim Đan cường giả.
Bên trong ba ngàn tiểu thế giới, phàm là cường giả trở thành Kim Đan cảnh, chính là đại biểu cho bước vào Vũ Tiên thập trọng, võ giả dạng này, đến bên trong một thế lực nào đều được người người lôi kéo vào.
Hiện nay bên trong Thiên Kiếm Tử, Cừu Xích Viêm là được.
Cho nên, lần khảo hạch này, bọn hắn không chỉ phải đối mặt với những Á Thánh thú bất cứ lúc nào cũng có thể xuất hiện, Thánh thú truy kích, thậm chí càng đứng trước ám tiễn của đồng môn.
Mặc dù ngày thường bên trong mọi người nhìn ra mười phần hòa thuận, thế nhưng ai biết, kế tiếp sẽ từ phía sau lưng cho ngươi một kiếm, có phải là huynh đệ bằng hữu ngươi tín nhiệm nhất hay không.
Cho nên lần này, chỉ cần không ngốc, ai cũng sẽ không lựa chọn kết minh.
Lần này, thiết định quy tắc nói cho tất cả mọi người, toàn bộ nhờ vào lực lượng của mình, có thể phấn đấu đến mức nào, tình trạng gì thì tự mình tranh thủ.
- Cừu Xích Viêm, lần này, thế nhưng là lần đầu tiên Chu Tử Kiện xuất thủ từ sau khi trở về từ Huyền Không sơn, ngươi cũng phải cẩn thận, hạng nhất của ngươi, không nên bị người cướp đi!
Kim Chính Vũ một thân trường sam màu vàng kim nhạt, cười ha hả nói:
- Ta biết, mặc dù hắn gãy xương trọng sinh, lần nữa cầm kiếm, thế nhưng kiếm pháp so trước đó, thế nhưng sắc bén hơn, khoái kiếm kia, để người ngắm mà lùi bước.
- Ha ha... Chu sư đệ có thể thức tỉnh, ngược lại là một chuyện may lớn của Thiên Kiếm sơn ta, hắn là đệ nhất thiên tài Thiên Kiếm sơn ta, hắn thất lạc, cũng là thất lạc của Thiên Kiếm sơn ta.
Cừu Xích Viêm một thân trường sam hỏa hồng sắc, tóc dài phiêu dật, khí chất bồng bềnh, trong lúc nói chuyện, căn bản không có một tia ngạo nghễ của kiếm khách, có chỉ là xuất trần cùng phiêu dật của mình.
Mà tên của hắn cùng bản thân hắn càng không tương xứng.
Cừu Xích Viêm nghe rất bá đạo, thế nhưng nhìn lại càng giống tiên sinh dạy học khiêm tốn.
- Ngươi không muốn lãnh giáo khoái kiếm hắn một chút?
Người nói chuyện là thanh niên một thân áo đen, một thanh trường kiếm trong tay thanh niên kia tản ra sinh mệnh khí tức nồng đậm, xem xét liền biết, nhất định không phải vật phàm.
- Lâm Thiếu Kiệt, ngươi năm đó không phục hắn, hiện tại ngược lại có thể cùng hắn hảo hảo đánh một trận.
Kim Chính Vũ cười ha ha nói.
- Hắn còn không phải đối thủ của ta.
Lâm Thiếu Kiệt lãnh ngạo nói:
- Ta nghĩ, Vân Mộc đột nhiên xuất hiện đến cùng có tư cách gì có thể trở thành Thiên Kiếm Tử, cảnh giới Chuyển Hồn cảnh sao? Không có gì đáng giá kiêu ngạo!
Cừu Xích Viêm cười nói:
- Lời này quả thật không nên nói, Vân Mộc sư đệ đã có thể được Xà Tôn Giả cùng chưởng môn nhìn trúng, nhất định là một vị nhân tài, lần này chúng ta tranh đoạt đại kỳ, mặc dù tông môn quy định, không cần lưu thủ, thế nhưng mọi người cẩn thận cho nhau, đừng hạ thủ quá ác, dù sao đều là đệ tử cùng tông môn.
Mà giờ khắc này, Mục Vân một thân hắc bào, dùng miếng vải đen che mặt, cả người nhìn qua như lơ lửng không cố định, thân hình tự do.
Chỉ là một đôi mắt của hắn lại gắt gao chăm chú vào trên người Chu Tử Kiện trước mặt!
Một thiên tài giàu sắc thái truyền kỳ, Mục Vân rất muốn biết chỗ khác biệt của hắn.
Hai tay bị gãy xương, thế mà không có dựa vào bất kỳ thiên tài địa bảo gì, ngạnh sinh sinh khiến cho thủ cốt hai tay lại lần nữa tương liên, đây quả thực là kỳ tích!
Một người như vậy, thật để Mục Vân cảm thấy chấn kinh.
Chu Tử Kiện hiện nay bất quá là cảnh giới Chuyển Thể cảnh, thế nhưng từ trên người hắn, Mục Vân có thể cảm giác được một tia khí tức cao ngạo.
Loại khí tức kia giống như hương vị nhìn thấu sinh tử thiên hạ, suy nghĩ đến một tia võ đạo ý cảnh.
Loại người này, rất đáng sợ.
Chỉ là lại càng thêm câu lên chiến ý trong lòng Mục Vân.
Người càng như vậy, hắn càng thích.
Mà hắn hiện tại lĩnh ngộ được là tịch diệt kiếm tâm, nếu như Thiên Kiếm Tử giảm xuống thực lực, vẻn vẹn so đấu kiếm tâm, đều không nhất định là đối thủ của hắn.
Bọn gia hỏa này, thật đúng là không được Mục Vân để ở trong mắt.
- Tranh tài bắt đầu, ba vị trí đầu giành được số cờ nhiều nhất sẽ được tuyển chọn, nếu là có người có thể cầm tới cờ lớn vàng óng, trực tiếp trở thành đệ tử thay thế Thiên Kiếm sơn ta xuất chiến.
Thiên Ngọc Tử, lần nữa nhắc lại cho các đệ tử để bọn hắn vô cùng hưng phấn.
- Giết!
Trong khoảnh khắc, mấy trăm vị hạch tâm đệ tử cùng Thiên Kiếm Tử xông vào bên trong Thiên Kiếm sâm lâm, đàn sói chân chính chém giết, triệt để bắt đầu.
- Lần này qua đi, chỉ sợ mâu thuẫn trong tông môn sẽ càng để lâu càng lớn.
- Đây không phải là vừa ý rồi sao?
Xà Tôn cười nói:
- Kim gia, Lâm gia những đại gia tộc này, tại chúng ta Thiên Kiếm sơn bên trong, cũng không có thiếu an bài có thiên phú đệ tử, người sáng suốt đều biết, bọn hắn muốn làm gì, bất quá cứ để cho bọn họ tới đi.
- Lần này tranh tài, vừa hay thanh lý một ít.
- Trong tông môn, nếu cả ngày mặt ngoài dối trá, có ý gì? Chính là muốn để bọn hắn kéo bè kết phái, để bọn hắn làm ra động tác, chúng ta cho phép bọn hắn tiểu động tác, thế nhưng nếu làm xằng làm bậy, trực tiếp tận diệt, không phải tốt hơn?
- Ngươi cái lão sắc quỷ, vẫn là ngươi nhìn rõ ràng.
Thiên Ngọc Tử cười ha ha một tiếng nói:
- Cái chắc chưởng môn Thiên Kiếm sơn này, ta sớm nên để ngươi làm.
- Ta thì thôi đi!
Thần tôn từ chối:
- Làm một luyện đan sư, tiêu sái tự tại hơn nhiều.
Trên mặt Thiên Ngọc Tử lộ ra vẻ u sầu, nói:
- Thật ra ta biết, ngươi là bởi vì chuyện Tuyết Yên Vũ năm đó...
Chỉ là một câu hắn còn chưa nói xong đã bị Xà Tôn đánh gãy.
Bạn cần đăng nhập để bình luận