Vô Thượng Thần Đế

Chương 585: Các Phương Đến (2)

Cho tới giờ khắc này, Mục Vân dần dần có nhận biết về xếp hạng thất đại thế lực.
Chỉ sợ cường đại nhất hẳn là Thất Tinh môn cùng Thánh Tước môn hai đại môn phái, Phần Vân cốc cùng Thiên Kiếm sơn phía sau, mà tam đại gia tộc, tại điểm này, có khả năng yếu hơn một ít.
Thiên Tuyển sơn ở vào tây bộ ba ngàn tiểu thế giới, mà lại đều giáp giới cùng thất đại thế lực, nhưng nơi đó là một mảnh không gian thần kỳ, cách mỗi mười năm, mở ra một lần, lúc khác, cho dù cường giả Vũ Tiên cảnh thập trọng, cũng khó có thể mở ra tiến vào bên trong.
Tọa kỵ linh thú phi hành trọn vẹn đợi trong Thiên Kiếm sơn hơn mười ngày, trước mắt mọi người, rốt cục xuất hiện bộ dáng từng đạo sơn phong.
Mà nhìn kỹ lại, hết thảy có bảy đạo sơn phong, to lớn đứng sừng sững ở trước mắt, bên trên bảy tòa ngọn núi, khắp nơi trụi lủi, không có bất kỳ cái gì tồn tại.
Không chỉ như thế, bảy tòa sơn phong tận gốc thẳng đến chân trời, xuyên thẳng vân tiêu, đưa mắt nhìn lại, chí ít cao đến mấy vạn mé.
Lẻ loi trơ trọi bảy tòa sơn phong vờn quanh cho nhau, nhìn thế mà mang theo một tia khí tức quỷ dị.
- Thất Tinh Liên Hoàn...
Nhìn thấy ngọn núi kia, Mục Vân thầm thì trong miệng một cái.
Nơi này nhìn không giống như tuyệt địa, càng là một tòa mộ địa.
Tóm lại mà nói, cho Mục Vân cảm giác, rất quái dị.
- Đây chính là Thiên Tuyển sơn, kỳ thật trước đó, tất cả mọi người không biết nơi này, mà là đệ tử tam đại gia tộc trong lúc vô tình tại lịch luyện, một lần tình cờ phát hiện cửa khẩu, chỉ là về sau, cửa khẩu kia nhìn mười phần huyền diệu, cuối cùng trải qua ngàn năm, mọi người mới phát hiện chỗ thần kỳ của Thiên Tuyển sơn.
- Bên trong Thiên Tuyển sơn, nguy cơ trùng trùng, thế nhưng bảo bối cũng vô số, thánh khí, thánh đan, thiên tài địa bảo, cách mỗi mười năm tiến vào, cuối cùng sẽ xuất hiện biến hoá khác, quả thực là xảo đoạt thiên công.
Chỉ là đứng ở một bên, nghe được Thiên Ngọc Tử, Mục Vân càng phát giác, nơi này là một khối mộ địa.
Đại năng vạn năm tuổi, thời khắc thân tử đạo tiêu, nơi táng thân, bảo vật đương nhiên sẽ không thiếu.
Chỉ là trải qua ngàn năm, Thiên Tuyển sơn chưa từng xảy ra vấn đề gì?
- Ồ? Xem ra người tới trước chúng ta không ít!
Nhìn về phía trước, Thiên Ngọc Tử mỉm cười.
Giờ phút này, xuất hiện phía trước mọi người là một đám nam nữ thân mang phục sức thất tinh, nhìn một cái liền biết là người Thất Tinh môn.
Môn chủ Thất Tinh môn, ánh mắt cũng nhìn qua.
Chỉ là thời điểm nhìn thấy Mục Vân, lại lưu lại một lát, sau đó nhìn về phía những người khác.
- Ha ha, Thiên Ngọc Tử, Thiên Kiếm sơn ngươi lần này thật đúng là thiên tài bối xuất, đệ tử lĩnh ngộ kiếm tâm, Vân Mộc, là hắn?
Nhìn Mục Vân, Tinh Vô Cực ha ha cười nói.
- Tinh Vô Cực, ngươi lại tới trêu ghẹo ta, một người Tinh Tử Hàng của Thất Tinh môn ngươi đã đầy đủ đứng trên tất cả rồi!
Tinh Tử Hàng, toàn thân khí tức nhìn vô cùng cường hoành, nhất là khí tức khiến người suy nghĩ không thấu mịt mờ, luôn luôn để người cảm thấy một tia hương vị là lạ.
Chuyến này, Mục Vân tuyệt không mang theo mặt nạ, người lúc trước tiến vào Trung Châu đại lục, nhận biết hắn, đều bị giết, hắn cũng không cần giấu diếm.
- Ai, lĩnh ngộ kiếm tâm, đây chính là hảo thủ dùng kiếm, ta thấy lần này Thiên Kiếm sơn các ngươi nhất định có thể đủ chen vào trước ba.
Tinh Vô Cực cười ha ha một tiếng, lộ ra rất đương nhiên.
Chỉ là nhìn Mục Vân, hắn luôn luôn cảm giác một tia hương vị cổ quái.
- Hai người các ngươi cái thảo luận cái gì đấy, náo nhiệt như vậy?
Ngay tại giờ phút này, một tiếng cười cởi mở vang lên, ngay sau đó, một bóng người dậm chân mà tới.
- Thánh môn chủ, đã lâu không gặp!
Nhìn người tới, Thiên Ngọc Tử cùng Tinh Vô Cực đều chắp tay.
Thất đại thế lực vốn là ở vào phương tây ba ngàn tiểu thế giới, đồng căn liền cành, mặc dù đệ tử giữa lẫn nhau nhiều khi có ma sát, thế nhưng dù sao bọn hắn có tồn tại càng lớn địch nhân, cho nên giữa lẫn nhau nhìn bề ngoài, quan hệ còn tính là không tệ.
- Đây không phải gặp sao?
Thánh Thiên Tứ cười ha ha một tiếng nói:
- Thiên Ngọc Tử, ta nghe nói Thiên Kiếm sơn ngươi xuát hiện một đệ tử lĩnh ngộ kiếm tâm, lần tranh tài này, có trò hay nhìn!
Thánh Thiên Tứ một gương mặt chữ quốc, nhìn như đại thúc nhà bên, mảy may nhìn không ra một tia hương vị cường đại.
Chỉ là một luồng hồn lực xuất ra từ trong người Mục Vân tiến vào quanh người Thánh Thiên Tứ, lại tự động tiêu tán, biến mất không thấy gì nữa, hắn căn bản không có cách dò xét ra tu vi chân thực của Thánh Thiên Tứ.
- A?
Nhìn thấy Mục Vân muốn dò xét tu vi của mình, trong nội tâm Thánh Thiên Tứ cảm thấy kinh ngạc.
Dùng cảnh giới của hắn, Mục Vân muốn trong bóng tối điều tra tu vi của hắn, quả thực có thể nói là muốn chết.
Thế nhưng kỳ quái, Mục Vân tản mát ra hồn lực, thế mà vẻn vẹn tan biến vô hình, cũng không có bị hắn phản tổn thương.
- Có ý tứ, rất có ý tứ, Thiên Kiếm Tử, vị đệ tử này của ngươi là một thiên tài. Chỉ sợ Thánh Tước môn ta sẽ bị Thiên Kiếm sơn các ngươi vượt qua.
Thiên Ngọc Tử cười ha ha một tiếng, cũng rất vui vẻ.
Dù sao, kiếm khách lĩnh ngộ kiếm tâm, tại bên trong toàn bộ ba ngàn tiểu thế giới, đều là số ít.
Mà lại Mục Vân còn rất trẻ, tiền đồ vô lượng, tương lai tại kiếm tâm một đường, nhất định có thể siêu việt hắn.
Mà cùng lúc đó, mặt phía bắc bảy tòa sơn phong, một đội nhân mã xuất hiện.
Một người cầm đầu, thân mang thường phục hỏa hồng sắc, một thân tóc thế mà cũng hiện ra màu hỏa hồng.
Sắc mặt người này nhìn trong trắng lộ hồng, một gương mặt càng cực kì đặc sắc.
- Phần cốc chủ đến rồi!
Nhìn thấy một đội nhân mã, Thánh Thiên Tứ cười ha ha nói.
- Phần Cửu Thiên, ngươi tới không tính là muộn.
Tinh Vô Cực cũng cười ha ha một tiếng, xem như bắt chuyện qua.
Chỉ là ở hậu phương nhân mã Phần Vân cốc, ba đội nhân mã, kết đội mà tới.
Ba người cầm đầu, khí thế không giống nhau.
Thế nhưng ba người này đi cùng một chỗ, lại cho Mục Vân một loại cảm giác chấn động cực kì mạnh mẽ.
- Người BÊN trái thân mang áo bào màu vàng là Kim gia tộc trưởng Kim n, một nho nhã nam tử trong đó mặc trường sam màu xanh lục, là Lâm gia tộc trưởng Lâm Động Thiên, người bên phải kia chính là Thạch gia tộc trưởng Thạch Phá Thương.
Thiên Ngọc Tử nhỏ giọng giới thiệu:
- Kim gia, Thạch gia, Lâm gia ba nhà, bên trong ba ngàn tiểu thế giới, tiếng tăm lừng lẫy, ba nhà này từ trước đến nay tình như thủ túc, chuyện gì đều đi chúng.
- Nha!
Mục Vân nhẹ gật đầu.
Chỉ là, lần này khi đối mặt với người cầm lái thất đại thế lực trước mắt, Mục Vân lại càng cảm thấy hứng thú đối với đệ tử dự thi.
Thất Tinh môn thiên tài Tinh Tử Hàng, một thân trường sam màu bạc, sắc mặt trắng nõn, nhìn rất là tuấn tú, là mỹ nam tử.
Mà để người cảm thấy kỳ quái là, trong tay hắn thủy chung cầm một hạt châu, hạt châu kia ở trong tay hắn bị chăm chú nắm chặt, nhìn bộ dáng như rất trân quý.
Bạn cần đăng nhập để bình luận