Vô Thượng Thần Đế

Chương 603: Tân tấn thiên tài (2)

- Hai vị, có lẽ bây giờ đối phó Vân Mộc cùng những người khác không có vấn đề, thế nhưng Tinh Tử Hàng là Vũ Tiên cảnh nhị trọng, tu luyện ra thiên cương khí tức, chúng ta vẫn nên đi tìm vạn hóa chi thụ, đợi ta luyện hóa vạn hóa chi thụ, hết thảy, đều không phải vấn đề.
- Không có vấn đề!
- Tốt!
Kim Triết mặc dù mất đi Vĩnh Hằng Chi Kim, nhưng bây giờ không thể không trợ giúp hai người.
Chỉ có hai người cường đại, bọn hắn mới có thể đối phó Tinh Tử Hàng.
Mà cùng lúc đó, bên trong Thiên Tuyển sơn, bảy tòa sơn phong hùng vĩ giữa lẫn nhau cách xa ra.
Đột nhiên, một đạo không gian ba động, vù vù âm thanh không ngừng vang lên, lần lượt từng bóng người xuất hiện bên trong Thiên Tuyển sơn.
Xuyên toa không gian, mở thông đạo không gian, chỉ có cường giả Vũ Tiên cảnh bát trọng, lĩnh ngộ hàm nghĩa của không gian mới có thể làm được.
- Đây chính là Thiên Tuyển sơn sao? Ta nhìn cũng không có gì, so với Huyền Nguyệt trì Huyền Nguyệt thánh địa chúng ta, kém hơn không ít.
Bên trong mấy bóng người, một nam tử thân mang trường sam màu trắng, sắc mặt yêu dị không tưởng nổi cười nói:
- Ta nhìn những năm nay, thất đại thế lực Tây bộ ba ngàn tiểu thế giới thật sự càng ngày càng sa đọa, chỉ là một Thiên Tuyển sơn để bọn hắn xem thành bảo bối.
- Huyền Yêu Nguyệt, không phải bảo bối, Huyền Nguyệt thánh địa ngươi còn phái ngươi tới làm gì?
Ngay tại giờ phút này, không gian lại có một cơn chấn động, mấy bóng người từ từ rơi xuống.
Mấy người kia, toàn thân thân mang bào phục màu băng lam, toàn thân trên dưới cho người ta một loại khí tức cực kì băng lãnh.
- Hàn Thiên Vũ, không nghĩ tới ngươi thế mà lại đến!
Huyền Yêu Nguyệt nhìn người tới, nhìn một thanh niên sắc mặt lạnh lùng phía trước cười nói.
- Nghe nói Cửu Hàn thiên cung ngươi gần đây chiêu một nữ tử thân ngậm thần phách, dáng dấp thế nhưng thanh thủy ra phù dung, mà cực kỳ cao lãnh, thế nào, ngươi Hàn Thiên Vũ xuất mã, giải quyết nàng không?
- Nói nhảm nhiều quá!
Sắc mặt Hàn Thiên Vũ phát lạnh, khẽ nói.
- Ha ha...
Huyền Yêu Nguyệt hiển nhiên nói nhiều người, cười ha ha nói:
- Xem ra không có giải quyết, ngươi lần này tới, sẽ không là chạy theo Cửu Trọng Ngọc Thủy, vì lấy niềm vui của giai nhân đó chứ? Thiếu cung chủ đại nhân!
- Ngươi nói nhảm thật quá nhiều.
Hàn Thiên Vũ khẽ nói:
- Ta mới không có nhàm chán như vậy, nhưng phàm là nữ nhân ta nhìn trúng, nhất định là của ta, chỉ là, lần này cha ta để cho ta tới, Cửu Trọng Ngọc Thủy kia, có thể khiến cho Băng Hoàng Thần Phách nhanh chóng trưởng thành, cha ta thế nhưng cực kì coi trọng người kia.
Nghe đến lời này, ánh mắt Huyền Yêu Nguyệt sững sờ, trong lòng rung động.
Hắn kinh hãi cũng không phải vè Cửu Trọng Ngọc Thủy, thiên địa dị thủy bực này, trước khi hắn tới đã biết.
Hắn quái lạ là vị nữ tử kia bị Cửu Hàn thiên cung lần này thu phục thế mà thức tỉnh Băng Hoàng Thần Phách.
Đây chính là thần phách thần thú.
Thần thú, đây chẳng qua là tồn tại ở bên trong truyền thuyết, không nghĩ tới lại có người có thể mang huyết mạch thần thú bên trong cơ thể, thế mà còn bị người Cửu Hàn thiên cung đoạt đi.
- Xem ra Cửu Hàn thiên cung ngươi lần này đi đến Thiên Vận đại lục một lần, là rất đáng được.
- Huyền Nguyệt thánh địa ngươi sao lại không phải?
Hàn Thiên Vũ cười lạnh:
- Nghe nói nữ tử kia lần trước bị các ngươi bắt đi là thánh nữ Trì Dao thánh địa Trung Châu, Trì Dao thánh địa, năm đó thế nhưng là căn nguyên Huyền Nguyệt thánh địa các ngươi quật khởi, sau khi Huyền Nguyệt thánh nữ các ngươi thu hoạch được thiên thạch vũ trụ, lĩnh ngộ Huyền Nguyệt tâm kinh, khiến cho Huyền Nguyệt thánh địa các ngươi đi hướng cường đại, trò giỏi hơn thầy, xa xa cường đại không chỉ gấp trăm lần Trì Dao thánh địa Thiên Vận đại lục.
- Ngươi ngược lại rất quen thuộc Huyền Nguyệt thánh địa ta.
- Cũng vậy thôi!
Huyền Yêu Nguyệt bất đắc dĩ nói:
- Đúng vậy, người tiểu sư muội kia của ta vốn chính là thánh nữ Trì Dao thánh địa, tu luyện bí pháp Trì Dao thánh địa, hiện tại thánh nữ sẽ truyền Huyền Nguyệt tâm kinh cho nàng, khoảng thời gian này, cảnh giới nàng quả thực thác nước đảo lưu, bay thẳng lên trên.
- Các ngươi ngược lại nói chuyện rất vui sướng.
Trong lúc hai người nói chuyện, một âm thanh ôn hòa đột nhiên vang lên.
- A? Trần Uyên!
Người tới một thân võ phục màu đen, tóc dài trói ở sau ót, sắc mặt hiện ra màu đồng cổ khỏe mạnh, khí tức cả người nội liễm, thế nhưng nhìn lại như là vực sâu không đáy.
- Đã lâu không gặp, hai vị!.
- Ta cũng không muốn nhìn thấy ngươi!
Nhìn người tới, Huyền Yêu Nguyệt yêu dị cười nói:
- Người Vạn Trận tông ngươi, hiếm thấy một lần là một lần tốt, nếu không vạn nhất ngày đó bị trận pháp các ngươi làm đầu óc choáng váng, vậy thì không đáng.
Đối với lời này, nam tử áo đen kia chỉ cười khổ.
- Hảo, Trần Uyên, ngươi tới vừa hay, lần trước chúng ta cùng nhau đi tới Thiên Vận đại lục, vốn nghĩ điều tra chuyện bản nguyên, thế nhưng không chỉ đạt được một vị thiên tài, còn đoạt danh tiếng chúng ta, nói một chút tiểu sư muội kia của ngươi đi.
- Ta cũng không dám nói.
Trần Uyên tiếu dung mang theo chút im lặng, nói:
- Sư phụ lão nhân gia ông ta quả thực nâng nàng lên trời, thậm chí hiện tại, sư tôn có vấn đề gì, đều đi thỉnh giáo nàng.
- Ngươi nói bậy quá!
Huyền Yêu Nguyệt cùng Hàn Thiên Vũ một mặt khó tin nói.
- Ta làm sao đến mức lừa các ngươi?
Trần Uyên bất đắc dĩ thở dài nói:
- Tiểu sư muội kia của ta cả ngày ôm một bản kinh thư nhìn, thế nhưng kinh thư kia, ta cùng sư tôn cùng với các đại lão trong môn đều chỉ có thể xem hiểu trang bìa, nội dung kiểu chữ, hoàn toàn xem không hiểu.
- Ồ? Sách gì?
- Tam thập tam thiên Bách Trận Đồ.
Trần Uyên cười khổ nói:
- Kiểu chữ kia, tiểu sư muội dạy cho chúng ta đều sẽ không dạy, chỉ có một mình nàng nhìn hiểu, ngươi nói tà môn không?
- Xem ra Vạn Trận tông ngươi lần này cũng nhặt một cái bảo bối.
Huyền Yêu Nguyệt cười nói.
Chỉ là, bên trong nụ cười kia lại mang theo một tia quỷ dị.
Vạn Trận tông, Cửu Hàn thiên cung, Huyền Nguyệt thánh địa, tam đại thế lực, mỗi một cái đều lợi hại hơn Thất Tinh môn, Thiên Kiếm sơn một bậc.
Cho nên giữa lẫn nhau đều chú ý mười phần.
Biết người biết ta, mới có thể bách chiến bách thắng.
Chỉ là bọn hắn cũng biết, ba vị thiên tài quật khởi này, được tông môn của mỗi người coi trọng, bảo vệ giống như bảo bối, bọn hắn căn bản không có khả năng đi ám sát.
Thiên tài, mới là gốc rễ tông môn phát triển.
- Thôi, mục đích mọi người lần này tới đến nơi đây, ta nghĩ cũng biết, không cần nói nhảm nói nhiều, hiện tại hòa hòa khí khí nói chuyện, vạn nhất xung đột, thì muốn nhìn bản sự cá nhân.
- Đó là đương nhiên!
Trần Uyên nhẹ gật đầu, sắc mặt lại trở nên cẩn thận nói:
- Ta nghĩ có một chuyện, cần nói cho các ngươi biết, Huyền Không sơn, lần này cũng phái người đến.
- Cái gì?
Nghe đến lời này, Huyền Yêu Nguyệt biến sắc.
Ngược lại là Hàn Thiên Vũ lộ ra đương nhiên một chút, chỉ hơi nhíu nhíu mày.
Bạn cần đăng nhập để bình luận