Vô Thượng Thần Đế

Chương 605: Vạn Hóa Chi Thụ (2)

- Ta wow!
Uy lực bực này, Mục Vân muốn kiểm tra một chút thôi, thế nhưng không nghĩ tới lại lợi hại như thế.
Huyễn hình thú huyễn hóa Bạch Đồ Gian đã sớm là bị nổ thành xám khói, biến mất không thấy gì nữa.
Động tĩnh lớn như vậy, Mục Vân không dám dừng lại, trực tiếp rời đi.
Quả nhiên, không bao lâu, mấy bóng người cấp tốc chạy đến.
- Ừm? Có vết tích chiến đấu, thế nhưng không thấy bóng dáng, xem ra biết Vạn Hóa Chi Thụ, không chỉ là chúng ta!
Tước Thải Y một thân thất sắc thải y, cẩn thận nói:
- Mọi người cẩn thận một chút!
Chẳng biết tại sao, đi tới tòa thứ ba sơn phong, đáy lòng nàng luôn có một cỗ cảm giác nguy cơ, tồn tại bất cứ lúc nào.
Mà cùng lúc đó, lần lượt từng bóng người tựa hồ đạt được triệu hoán, hướng về phía tòa thứ ba sơn phong.
Bên trong toàn bộ sơn phong, dần dần trở nên náo nhiệt.
- Đáng chết, đến bây giờ cũng không có tìm tới Vạn Hóa Chi Thụ, đến cùng ở đâu.
Giữa rừng núi, một nhóm mười mấy người xuyên qua, sắc mặt Thạch Phi Du khó coi nói.
Hắn cần tranh thủ thời gian trợ giúp Lâm Hối Anh tìm tới Vạn Hóa Chi Thụ, sau đó tìm địa phương an toàn luyện hóa Bổ Thiên Thạch, sau này đi tìm Vân Mộc, cướp đoạt Vĩnh Hằng Chi Kim.
Một bộ phận Vĩnh Hằng Chi Kim khác trong tay Tinh Tử Hàng, đó là nghĩ cũng không cần nghĩ.
- Nhanh, hẳn là ở đỉnh núi này.
Lâm Hối Anh mặc dù mỏi mệt, thế nhưng trên mặt lại mang theo vẻ hưng phấn.
Giờ phút này hắn không hưng phấn không được.
Vạn Hóa Chi Thụ, đây chính là Vạn Hóa Chi Thụ.
Nghe nói thiên địa mới bắt đầu, vạn vật chi thủy, linh thụ đã ở đây. Thế gian vạn vật đều có linh, hoa cỏ cây cối cũng không ngoại lệ.
Mà một ít linh thụ cường đại, dưới tình huống trải qua thiên thời địa lợi, có thể huyễn hóa ra linh thức, có thể tu luyện.
Trưởng thành trăm năm, trở thành trăm hóa chi thụ, trưởng thành ngàn năm, chính là ngàn hóa chi thụ.
Mà vạn năm, thì là Vạn Hóa Chi Thụ.
Vạn Hóa Chi Thụ, hiệu lệnh vạn thụ, mà quan trọng nhất là, nắm giữ linh khí vô cùng nồng đậm.
Linh khí này được võ giả hấp thu thì sẽ khiến cho tại thời điểm võ giả lĩnh ngộ áo nghĩa tự nhiên, trở nên càng thêm thông thấu.
Một nhóm mười mấy người, Lâm Hối Anh có thể nói là Lâm gia đệ nhất thiên tài, đối với Mộc hành lực lượng, vô cùng hiểu rõ, cho nên cảm ứng được vị trí linh khí linh mẫn nhất vạn vật
Đỉnh núi!
Nghe được lời Lâm Hối Anh nói, mấy người khác cũng nâng lên tinh thần, hướng phía đỉnh núi tiến lên.
Chỉ là đoạn đường này đi tới, gặp phải dị thú công kích cùng những cây cối cổ quái, hoa cỏ công kích thực sự nhiều lắm, mặc dù không đủ để muốn mạng của bọn hắn, thế nhưng lại để bọn hắn tâm lực lao lực quá độ.
- A?
Mục Vân lúc đầu phi tốc tiến lên đột nhiên cảm giác được phía trước mấy bóng người, lập tức dừng lại.
- Thật sự là xảo!
Nhìn thấy mấy người, Mục Vân triệt để che giấu hô hấp của mình.
Kim Triết, Lâm Hối Anh, Thạch Phi Du, chỉ là không gặp Thạch Xà, thanh niên Vũ Tiên cảnh Thạch gia kia.
Bất quá, ba người này và Mục Vân, bởi vì gia tộc đệ tử bị Mục Vân chém giết, hận không thể giết hắn.
Nhưng hắn lại làm sao sẽ bỏ qua ba người họ, nhưng bây giờ không phải thời điểm động thủ.
Mục Vân có thể cảm giác được, ba người bọn họ tựa hồ đang tìm kiếm Vạn Hóa Chi Thụ.
Suy nghĩ kỹ một chút, Lâm gia nghiên cứu Mộc hành rất thông thấu, chỉ sợ Lâm Hối Anh có không ít biện pháp, Mục Vân quyết định theo sau tìm tòi hư thực.
Hơn mười bóng người không ngừng tiến lên, một đường tìm tòi, trên đường càng gặp được càng ngày càng nhiều dị thú cùng cây cối công kích.
- Nhanh đến!
Trên mặt Lâm Hối Anh lộ ra biểu lộ khẩn trương vui sướng.
Vạn Hóa Chi Thụ, đã có linh tính, hắn có thể cảm giác được đám người đến gần không có ý tốt, cho nên những công kích này, mới có thể biến càng ngày càng kịch liệt.
- Chính là chỗ này!
Nhìn về phía trước, Lâm Hối Anh đột nhiên quát.
Mà giờ khắc này, đám người hiển nhiên đã tới đỉnh núi.
Trên đỉnh núi, bình đài to lớn, nhìn một cái, dài rộng khoảng chừng hơn mười dặm, mà toàn bộ chỗ đỉnh núi, chỉ có một gốc cây già nua.
Nói là cây, theo Mục Vân, không bằng nói là tàn nhánh bại liễu.
Thân cây cao khoảng chừng hơn ngàn mét, thế nhưng toàn bộ cây cối tản ra nhánh cây, leo lên toàn bộ sơn phong, nhưng nhánh cây kia nhìn như héo úa hết.
Nhìn toàn bộ đại thụ như là lão giả gần đất xa trời, kéo dài hơi tàn.
- Đây chính là Vạn Hóa Chi Thụ?
Mục Vân cũng không phải chưa từng gặp qua Vạn Hóa Chi Thụ, thế nhưng hắn chưa bao giờ thấy qua Vạn Hóa Chi Thụ lụi bại thảm như vậy.
- Đừng có gấp , đợi lát nữa ngươi liền biết!
Tru Tiên Đồ mỉm cười, trong tươi cười lại tràn ngập gian trá.
Mà cùng lúc đó, đội ngũ tam đại gia tộc cũng phát hiện không hợp lý.
- Lâm Hối Anh, ngươi nói đây chính là Vạn Hóa Chi Thụ?
Kim Triết nhìn thân cây khô khan lan tràn trước mắt, im lặng hỏi.
Đối mặt cảnh này, Lâm Hối Anh hiển nhiên cũng có chút tay chân luống cuống.
- Ta có thể cảm giác được, toàn bộ sơn phong, một mảnh vị trí này có khí tức sinh mệnh cường đại nhất, thế nhưng ta cũng không biết xảy ra chuyện gì.
- Ngươi không cảm giác sai đó chứ?
Thạch Phi Du cũng nhíu nhíu mày.
- Làm sao có thể!
Lâm Hối Anh lập tức bác bỏ, nói:
- Mọi người trước nhìn một chút nơi này có vấn đề gì, nhất định có gì đó quái lạ.
Lâm Hối Anh vừa dứt lời, mười mấy người bắt đầu tản ra, nhìn cổ thụ rách nát trước mắt.
Mấy tên đệ tử đi ra phía trước, đào lên.
Bởi vì tàn nhánh thực sự quá nhiều, mấy tên đệ tử rút ra đao kiếm tùy thân mang theo, ở nơi đó không ngừng chặt chém.
- Mau nhìn!
Chỉ là vừa bắt đầu hành động, tình cảnh quái dị phát sinh.
Nhánh cây nhìn như héo úa, thế mà chảy ra nhựa cây màu lục, nhưng từ xa nhìn lại, nước kia như tiên huyết của nhân loại, lộ ra một cỗ khí tức quái dị.
Bá bá bá...
Trong khoảnh khắc, mười mấy người lúc đầu không có chút nào phòng bị, những nhánh cây vốn ở trên đỉnh núi ngổn ngang lộn xộn mở rộng thế nhưng giờ phút này lại ầm vang đột ngột mọc lên từ mặt đất.
Lập tức có bảy tám tên đệ tử không cẩn thận bị những nhánh cây bắn lấy.
Chỉ là trong nháy mắt bắn lên thì không có rơi xuống nữa.
Những nhánh cây bọc lấy những thân thể đám võ giả, trực tiếp bay lên không, sau khi phốc phốc phốc phốc mấy tiếng vang lên, những võ giả nháy mắt bị nhánh cây trấn trụ, từng thân cây héo úa trực tiếp xuyên thủng thân thể bọn hắn.
Ùng ục ùng ục âm thanh vang lên, trong nháy mắt, bảy tám người bị nhánh cây rút ra tiên huyết, hút thành người khô.
Thấy cảnh này, bên trong bảy tám người còn lại, chỉ cảm thấy thân thể đều nhịn không được run rẩy một chút.
Bọn hắn đều là thiên chi kiêu tử, tu vi cao thâm, kém nhất cũng là Chuyển Thể cảnh, Chuyển Hồn cảnh, thế mà sơ ý một chút bị nhánh cây héo úa trực tiếp hút chết.
- Lui lại, mau lui lại!
Lâm Hối Anh biến sắc, giống như nghĩ đến cái gì, quát:
- Vạn Hóa Chi Thụ đang thuế biến, nó tuyệt đối không chỉ có vạn năm tuổi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận