Vô Thượng Thần Đế

Chương 611: Lưu ly kim thân

- Hàn Thiên Vũ!
Nhìn người tới, hai mắt Mục Vân nhắm lại, lộ ra vẻ cẩn thận.
Nếu như giờ phút này không có Hàn Thiên Vũ, hắn hoàn toàn có thể dựa vào Bổ Thiên Thạch cùng Vạn Hóa Chi Thụ, triệt để ngưng tụ thành cửu nguyên, nhất cử đạp phá tam chuyển hợp nhất, đến Vũ Tiên cảnh nhất trọng, ngưng kết ra kim đan đại đạo.
Thế nhưng giờ phút này, Hàn Thiên Vũ xuất hiện để Mục Vân biết, hắn không có thời gian đi tăng thực lực lên.
Chỉ là cửu nguyên tề tựu, lần này, cho dù đối mặt Hàn Thiên Vũ, hắn cũng muốn liều.
Tam chuyển hợp nhất chi cảnh, đối mặt vạn cổ tiểu cự đầu Vũ Tiên cảnh tam trọng lưu ly kim thân cảnh giới, bất luận nhìn thế nào, đều không có phần thắng.
Thế nhưng Mục Vân cũng không muốn từ bỏ.
Lôi Xà Kiếm trong tay, lôi điện mạn thiên phi vũ giờ phút này biến thành hậu thuẫn mạnh nhất của Mục Vân.
- Ngươi còn muốn đấu cùng ta?
Nhìn thấy Mục Vân cử động, Hàn Thiên Vũ vui.
Hắn không nghĩ tới, Mục Vân lúc này thế mà còn dám phản kháng.
- Ngươi dựa vào cái gì đấu cùng ta? Bằng Thánh khí trong tay ngươi kia, hay là Bổ Thiên Thạch ngươi đạt được?
Quanh người Hàn Thiên Vũ, hào quang lưu ly bao trùm mặt ngoài thân thể của hắn.
Lưu ly kim sắc, lóng lánh nhàn nhạt quang mang, vô cùng trong suốt.
Vũ Tiên cảnh nhất trọng, tu luyện thành Đại Đạo Kim Đan, mà Vũ Tiên cảnh nhị trọng chính là ngưng kết thiên cương khí tức, quay xung quanh người mình, hình thành phòng ngự kín không kẽ hở.
Vũ Tiên cảnh tam trọng, chính là lưu ly kim thân.
Lưu ly kim thân, phòng ngự vô cùng cường đại, mà bộc phát ra lưu ly kim cương, càng là công kích mãnh liệt bá đạo.
Vũ Tiên thập trọng, gọi là thập trọng, nhất trọng biến hóa, nhất trọng tiến cảnh, mỗi một trọng như vượt qua núi trời, vô cùng gian nan.
- Ta để ngươi biết, kiếm tâm ngươi ỷ lại là buồn cười cỡ nào.
Lưu ly kim thân quanh người Hàn Thiên Vũ lóng lánh quang mang nhàn nhạt, những lôi điện màu đen căn bản không có cách bài trừ phòng ngự xung quanh thân thể hắn.
Hắn dù sao cũng là thiếu cung chủ Cửu Hàn thiên cung, tu luyện tới lưu ly kim thân, cũng không để người kinh ngạc.
Chỉ là, để người kinh ngạc chính là lưu ly kim thân của hắn, toàn thân cao thấp, bị một vòng bảo hộ màu băng lam bao phủ lại, từng tia từng tia ý lạnh từ trong thân thể của hắn phiêu tán ra để người cảm thấy tim đập nhanh.
- Cửu lạnh khốn thiên khóa!
Quát khẽ một tiếng, trong thân thể Hàn Thiên Vũ, bá bá bá lao nhanh ra chín đầu xiềng xích, chín đầu xiềng xích hiện ra băng tinh màu lam, hàn khí khủng bố để mọi người ở đây đều cảm thấy thân thể run rẩy.
Đó là lãnh ý của thuộc tính băng hàn.
Dù trong lòng Mục có Vân kiếm tâm, nhưng băng lãnh bực này cũng để hắn có phần khó mà chống đỡ.
Kiếm tâm đủ cường đại có thể triệt tiêu ý chí điều khiển khống chế của Hàn Thiên Vũ đối với Mục Vân, thế nhưng khí tức băng hàn kia, lạnh đến thấu xương, lại hoàn toàn không phải cảnh giới của Mục Vân bây giờ có thể chống cự lại.
- Ngươi quá mức tự tin!
Nhìn Hàn Thiên Vũ, trên thân Lôi Xà kiếm trong tay Mục Vân, lốp bốp âm thanh vang lên, lực lượng lôi điện gõ vào trong lòng Mục Vân, như là viễn cổ hoang thú đang gào thét.
Trong tay Mục Vân, trên thân Lôi Xà kiếm, lốp bốp âm thanh vang lên, lực lượng lôi điện điên cuồng hội tụ, mà bên trong cơ thể Mục Vân, Cửu Thiên Chân Lôi cùng Thất Vũ thải điện lúc này lăn lộn, dẫn động lôi điện màu đen quanh người.
Dần dần, trước người hắn, tụ tập xuất hiện một đầu lôi xà dài trăm trượng.
Lôi điện lôi xà mang theo lực lượng cuồng bạo, phun lưỡi rắn, một đôi mắt lóng lánh thất thải quang mang, nhưng toàn bộ thân thể lại hiện ra đen nhánh như màu mực.
Bước ra một bước, Mục Vân đứng trên đỉnh đầu lôi xà, nhìn Hàn Thiên Vũ.
- Điêu trùng tiểu kỹ!
Nhìn thấy Mục Vân cử động, Hàn Thiên Vũ cười nhạo một tiếng, dưới chân giẫm một cái, tạch tạch tạch âm thanh vang lên, thân thể của hắn, dần dần dâng lên, mà dưới chân xuất hiện một đầu Băng Long dài trăm trượng.
Lôi xà đối đầu Băng Long, lôi tính điên cuồng cùng khí tức hàn băng khuếch tán ra.
Lôi xà điên cuồng phun lưỡi rắn, Mục Vân đứng trên lôi xà, Lôi Xà Kiếm càng mang theo một cái đuôi điện hồ.
Chỉ là Hàn Thiên Vũ nhìn Mục Vân cử động, an an ổn ổn đứng trên Băng Long, tuyệt không dự định động đậy.
Tình cảnh bực này để đám người cảm thấy trong nội tâm rung động một trận.
Âm thầm sợ hãi, tựa hồ xúm lại ở xung quanh.
- Tam Chuyển chi cảnh, ngay cả hư hồn cũng không ngưng kết thành chân hồn, nhục thân, chân nguyên, ngươi có thể so sánh cùng ta?
Hàn Thiên Vũ lạnh lùng nói:
- Thôi được, để tất cả đám rác rưởi các ngươi xem một chút, chênh lệch giữa Cửu Hàn thiên cung và thất đại thế lực mà các ngươi tôn sùng như thế nào đi.
Hàn Thiên Vũ vừa dứt lời, trong tay bất ngờ xuất hiện một thanh Băng Kiếm, toàn thân trên dưới Băng Kiếm lập loè lam quang, mới vừa xuất hiện, đám người cảm thấy thấy lạnh cả người khuếch tán ra.
Trong lúc nhất thời, tại chỗ còn lại hơn hai mươi người lập tức tản ra.
Bọn hắn không muốn bị lan đến gần bên trong trận tranh đấu này.
Tịch diệt kiếm tâm bao phủ, toàn bộ thân thể Mục Vân tựa hồ dung nhập vào bên trong dãy núi này, quanh mình hết thảy, vờn quanh phía dưới hắn, tựa hồ trở nên vô cùng rõ ràng, thậm chí bao gồm Băng Kiếm trong tay Hàn Thiên Vũ.
- Giết!
Mục Vân tuyệt không dừng lại, ngược lại dẫn đầu giết ra.
Đinh một tiếng thanh tịnh vang lên, một kiếm vừa ra, toàn bộ thân thể Mục Vân điều khiển lôi xà, trên thân Lôi Xà kiếm, tư tư lạp lạp thiểm điện không ngừng bộc phất ngân quang.
- Muốn chết!
Sắc mặt Hàn Thiên Vũ giờ phút này phát lạnh, bước ra một bước, cường đại uy áp càn quét tới Mục Vân.
Hắn cao cao tại thượng, đã sớm quen người khác tôn kính hắn, hắn không chịu được người khác khiêu chiến hắn, hơn nữa còn là một sâu kiến không biết trời cao đất rộng.
Chỉ là Mục Vân đã khiêu chiến hắn, vậy hắn nhất định phải làm tốt chuẩn bị giết một người răn trăm người.
Thủ đoạn lôi đình giết chết Mục Vân, để một đời thiên tài thất đại thế lực thấy rõ ràng, kết cục trêu chọc hắn, chính là chết.
Đây là tôn nghiêm Cửu Hàn thiên cung, cũng là vinh quang của Hàn Thiên Vũ hắn.
Trong chốc lát, hai bóng người đứng bên trong lôi điện, trường kiếm cùng trường kiếm giao minh phát ra từng tiếng bang bang.
Mục Vân mặc dù cảnh giới vẻn vẹn chỉ là tam chuyển hợp nhất, thế nhưng tịch diệt kiếm tâm của hắn bây giờ đã đến trình độ ba thành, hiện nay phối hợp với Thánh khí Lôi Xà Kiếm trong tay, lại thêm đầy trời lôi điện, hoàn toàn trở thành trợ lực của hắn.
Kiếm thuật này đấu, đám người thế mà bất ngờ phát hiện, Hàn Thiên Vũ bị Mục Vân áp chế.
Nếu không phải lưu ly kim thân quanh người Hàn Thiên Vũ phòng ngự quá mức biến thái, chỉ sợ Mục Vân đã lưu lại vết kiếm ở trên người hắn, mà càng là vài chục đạo.
Bạn cần đăng nhập để bình luận