Vô Thượng Thần Đế

Chương 618: Bất Diệt Huyết Điển (2)

- Còn có cơm không?
Mục Vân mở miệng hỏi.
- Còn muốn? Ông trời của ta, ngươi mới đây đã ăn hết đồ dùng cho một tháng rồi đó.
Sắc mặt Ngải Thanh cổ quái nhìn Mục Vân, quay người rời đi, lại đi lấy đồ ăn.
Chỉ là, bất luận ăn thế nào, Mục Vân lại không cảm giác được no bụng.
Võ giả Vũ Tiên cảnh tứ trọng, chính là đến ích cốc không ăn, có thể không ăn không uống, vẻn vẹn bằng vào chân nguyên thỏa mãn chỗ cần của bản thân.
Chỉ là hiện tại, Mục Vân còn chưa tới loại cảnh giới đó.
Thế nhưng ăn như vậy, hắn lại luôn cảm giác trong bụng trống rỗng.
- No chưa?
- Không sai biệt lắm!
Mục Vân cười khổ nói.
Hắn dần dần hiểu rõ, cảm giác đói bụng bực này, cũng không phải bởi vì ăn cơm, mà bởi vì máu tươi của hắn xói mòn tạo thành.
Mặc dù không biết vì sao, thế nhưng Mục Vân đoán ra nguyên nhân.
Có lẽ khi mình tiến vào trong quan tài, Cửu Linh Đoạt Thiên Bi hút máu tươi của mình, từ đó dẫn tới Cửu Linh Đoạt Thiên Bi phát sinh biến hóa như thế.
Bao gồm cả Bất Diệt Huyết Điển!
- Bởi vì ngươi, kém chút mất mạng, ta cần phải nhìn, ngươi rốt cuộc là thứ gì?
Trong lúc Mục Vân nói chuyện, bên trong não hải, Bất Diệt Huyết Điển mở ra, từng đạo ký tự xuất hiện.
Dựa theo Bất Diệt Huyết Điển giảng thuật, Bất Diệt Huyết Điển tổng cộng chia làm cửu trọng, nhất trọng cảnh giới, nhất trọng biến hóa, thẳng đến cửu trọng, tu thành bất tử huyết mạch.
Mục Vân bắt đầu dốc lòng tu luyện.
Chỉ là, liên tiếp mười ngày, Mục Vân căn bản sờ không được vào môn đạo.
- Kỳ quá , dựa theo huyết điển nói, huyết dịch trong thân thể ta nên phát sinh biến hóa mới đúng.
- Đó là bởi vì ngươi quá đần.
Tru Tiên Đồ đột nhiên cắm ra một câu.
Đần?
Mục Vân không phục.
Tốc độ tu luyện của hắn, quả thực che hết ánh sáng của những thiên tài ba ngàn tiểu thế giới ngoài kia.
Có ai có thể chỉ trong hơn hai mươi năm nhảy lên trở thành võ giả tam chuyển hợp nhất.
Những thiên tài kia, ai không phải nhìn hơn hai mươi tuổi, thực tế đều sống bảy tám chục năm.
- Có lẽ ngươi trước tiên có thể bắt đầu từ Vạn Cổ Huyết Điển, điểm này, vị huynh đệ Huyết Kiêu kia của ngươi, so ngươi thì lợi hại hơn nhiều lắm, hắn đã thấy được một tia chân lý của huyết mạch, sau khi học tập Vạn Cổ Huyết Điển, chỉ sợ ngươi mới có thể lĩnh ngộ Bất Diệt Huyết Điển.
Mặc dù Tru Tiên Đồ nói lời rất không dễ nghe, thế nhưng Mục Vân chỉ có thể bất đắc dĩ đối mặt hiện thực.
- Tên ta Huyết Kiêu, huyết bên trong kiêu hùng, khi ta quật khởi giữa thiên địa, thiên địa vạn vật bởi vì ta mà run rẩy, Vạn Cổ Huyết Điển, chính là ta tập hợp lĩnh ngộ suốt đời về huyết mạch, chưa hoàn thiện, nhìn hậu nhân có thể khai sáng nó, phát dương quang đại!
Bên trong não hải, Bất Diệt Huyết Điển bị Mục Vân để ở một bên, mở ra Vạn Cổ Huyết Điển, Mục Vân bắt đầu dốc lòng nghiên cứu.
Vạn Cổ Huyết Điển so với Bất Diệt Huyết Điển thì đơn giản hơn một ít, thế nhưng mặc dù như thế, cũng để Mục Vân có cảm giác như lọt vào trong sương mù.
Nhưng tổng kết xuống, Mục Vân lại có thể cảm giác được, thuật tu luyện huyết mạch lực lượng bên trong Vạn Cổ Huyết Điển, so với Bất Diệt Huyết Điển mà nói, lại thiếu khuyết một chút tinh túy.
Nhưng thắng ở chỗ dễ hiểu hơn một ít.
Nhưng giữa hai bên, đúng là rất có vài phần tương tự.
Mục Vân cũng rốt cục hiểu rõ, vì sao Tru Tiên Đồ sẽ nói mình không bằng Huyết Kiêu.
Xác thực, ở phần này, mình quả thật so ra kém Huyết Kiêu.
Tiểu tử này, ở ba ngàn tiểu thế giới vạn năm, không chỉ du sơn ngoạn thủy, càng dẫn động mình lĩnh ngộ huyết mạch.
Chỉ là nghĩ đến thời điểm Huyết Kiêu năm đó ở cùng với mình, đúng là thiên phú hơn người.
Nhưng chí hắn không ở võ đạo một đường, chỉ cảm giác mình tu luyện đến thực lực đỉnh tiêm ở đến ba ngàn tiểu thế giới đã đủ.
Du sơn ngoainj thủy mới là điều trong lòng của hắn mong muốn nhất.
Bỏ đi tạp niệm trong nội tâm, Mục Vân bắt đầu dốc lòng nghiên cứu.
Ba ngàn tiểu thế giới, vô cùng mênh mông, mà Nam Hải cơ hồ chiếm cứ một phần tư diện tích toàn bộ ba ngàn tiểu thế giới, hải vực rộng lớn, có thể tưởng tượng.
Chuyến tàu này đã đi trên mặt biển ba tháng thời gian, từ tổng bộ Thiên Bảo các, đến bảy mươi hai quần đảo Nam Vực, làm một nhóm sinh ý thương mậu.
Mà dẫn đội lần này lại là Thiếu các chủ Thiên Bảo các - Bảo Linh Nhi.
Nàng ở bên trong toàn bộ ba ngàn tiểu thế giới, nổi tiếng lâu đời.
Không chỉ có vóc người xinh đẹp, mà thiên phú còn rất cao, quan trọng nhất là, thân là nữ nhi gia, làm một đường sinh ý, quả thực trò giỏi hơn thầy.
Mấy năm qua, chuyện làm ăn của Thiên Bảo các, Bảo chủ đã thật lâu không có lộ diện, phần lớn đều giao cho Bảo Linh Nhi làm.
Mà Bảo Linh Nhi xác thực cũng không có để Bảo chủ thất vọng, những năm gần đây, sinh ý Thiên Bảo các, tại đan dược, linh khí, thậm chí cân sức ngang tài cùng Lãm Kim lâu.
Liên tiếp nửa tháng thời gian trôi qua, Mục Vân ở trong nửa tháng thời gian nnafy một mực khôi phục thương thế trên người mình.
Mà theo Ngải Thanh nói, quan tài xuất hiện cùng hắn quả thực không tệ, cho nên thiếu các chủ phân phó, sau khi hắn tỉnh lại, dùng lễ tân khách mà đối đãi.
Cho nên những ngày nay, Mục Vân cũng chưa rời khỏi khoang tàu dưới đáy.
Chiếc tàu hàng này chia làm ba tầng.
Tầng dưới chót nhất, chồng chất từng cái rương có phong ấn, Mục Vân biết, bên trong đều là thiên tài địa bảo, lần này Đa Bảo Các đi tới bảy mươi hai hòn đảo, chính là vì làm một cọc mua bán lớn.
Mà tầng thứ hai thì là chỗ ở của một ít hộ vệ cùng võ giả Thiên Bảo các đi chuyến này.
Tầng đầu tiên thì là chỗ mà một ít cao tầng Thiên Bảo các cùng với một ít võ giả bảy mươi hai hòn đảo lui tới.
Đương nhiên, trước khi lên thuyền, bọn hắn đều tốn hao linh tinh kếch xù để thanh toán vé tàu.
Mà bọn người Ngải Thanh thì là một ít tôi tớ tùy hành đi theo, chiếu khán linh khí, linh đan cùng thiên tài địa bảo bên trong tầng thứ ba.
Thiên Bảo các căn bản không lo lắng bọn hắn trộm cầm.
Những cái rương kia có phong ấn, đều là từng trận pháp cỡ nhỏ, không có thực lực Vũ Tiên cảnh, căn bản không có khả năng mở ra.
- Ngải Thanh, theo như lời ngươi nói, vậy các ngươi lần này đi tới bảy mươi hai hòn đảo là mở rộng làm ăn?
Mục Vân ngồi trên khoang thuyền, tán gẫu cùng Ngải Thanh.
- Đúng thế!
Ngải Thanh cười nói:
- Đầu năm nay, Thiên Bảo các chúng ta bắt đầu tiến hành nhiệm vụ loại ám sát, mà lúc đầu Ám Ảnh lâu chuyên gia ám sát hiện tại cũng bắt đầu tiến vào việc buôn bán linh đan, linh tài, cắn răng cướp đoạt tài nguyên cùng Lãm Kim lâu đâu.
- Cho nên lần này, thiếu các chủ mới có thể tự thân xuất mã, muốn bắt hết những gia hỏa đung đưa không ngừng bên trong bảy mươi hai hòn đảo, nắm trong tay quyền khống chế tất cả hòn đảo ở Nam Hải.
Nghe đến lời này, Mục Vân nhẹ gật đầu.
Bạn cần đăng nhập để bình luận