Vô Thượng Thần Đế

Chương 639: Ra vẻ mê hoặc

- Ngươi đang tìm cái gì?
- Tìm Mục Vân, nói nhảm!
Trong lúc Lâu Địch đang tìm, một tiếng nói lại đột nhiên vang lên từ phía sau lưng.
Chỉ là trong chốc lát, hắn đột nhiên kịp phản ứng, trực tiếp quay người lại, đâm ra một cây chủy thủ.
Chỉ là chủy thủ kia còn chưa tới trước mặt Mục Vân, trường kiếm đã là xóa cổ hắn.
Lâu Địch trừng to hai mắt, hắn đến chết đều khó mà tin.
Mình hết sức quen thuộc Vô Địch Huyễn Sát Trận, dù không bằng Tần Triết Thiên, nhưng cũng đã huấn luyện một đoạn thời gian, thế nhưng lúc này lại bị Mục Vân thình lình ám sát.
Khuất nhục!
Chỉ là chuyện cho tới bây giờ, đã không có thời gian cho hắn khuất nhục.
Tiên huyết chảy ngang, dần dần, khí tức sinh mệnh của hắn bắt đầu tiêu tán.
- Lâu Địch? Lâu Địch?
Đi đến một nửa, Tần Triết Thiên đột nhiên cảm giác được không thích hợp.
Theo đạo lý mà nói, Lâu Địch nên trở về mới đúng, thế nhưng giờ phút này căn bản không gặp bóng người Lâu Địch.
- Hỏng bét!
Đột nhiên, Tần Triết Thiên giống như nghĩ đến cái gì, vội vàng xoay người.
Chỉ là trong khoảnh khắc, một kiếm lại đâm nghiêng từ bên trong đánh tới, Tần Triết vũ không dám ngạnh kháng, trực tiếp lui lại.
- Chạy cái gì? Không phải muốn giết ta sao? Ta đứng ở chỗ này chờ ngươi đến giết, ngươi chạy cái gì?
Mục Vân đứng ngạo nghễ, trong tay cầm một thanh trường kiếm màu đen, giễu cợt.
- Ngươi, làm sao có thể không có chuyện gì?
- Vô Địch Huyễn Sát Trận, thật đúng là vô địch, chẳng qua là ta vô địch!
Mục Vân sâm cười nói:
- Các ngươi nghĩ rằng ta không biết chút chiêu trò của mình? Mà dù ta không biết, vẫn sẽ dám tiến vào, nhưng lại không sợ.
Tần Triết Thiên cười lạnh:
- Hừ, ngươi ta đều là Vũ Tiên cảnh nhất trọng, ta sẽ sợ ngươi.
- Ngươi không sợ, chỉ tiếc, ngươi tu luyện là ám sát chi đạo, nhưng bây giờ ngươi mặt đối mặt cùng ta, ngươi như thế nào ám sát ta?
Mục Vân cười lạnh:
- Nhưng ta học tập là sát phạt chi đạo, chính là sát phạt chi đạo chính diện giao phong cùng ngươi, ngươi sẽ là đối thủ của ta?
- Kiếm này, ta còn chưa lấy tên, không bằng gọi Tiềm Long Kiếm, tiềm long tại uyên, một khi bay lượn, lên thẳng thanh thiên, Mục Vân ta chính là tiềm long, chờ đợi cơ hội bay lượn.
- Thật sao? Đáng tiếc ngươi không có!
Tần Triết Thiên sâm nhiên khẽ nói, trực tiếp giết ra.
Hai bóng người, lập tức chém giết bên trong Huyễn Sát Trận.
Mà cùng lúc đó, bên ngoài Huyễn Sát Trận, các Đại đảo chủ cùng với một ít hộ pháp tai to mặt lớn bảy mươi hai hòn đảo đều tụ tập ở chỗ cửa ra.
Trận chiến này, ai ưu ai kém, kết quả xem xét liền biết.
Nhưng vô luận như thế nào, Mục Vân cái tên này trong trận đấu lần này, có thể nói là chiếm đủ danh tiếng.
Chỉ sợ không được bao lâu, toàn bộ bên trong ba ngàn tiểu thế giới, cái tên này đều sẽ vang dội.
Chỉ là Ảnh Triển cùng Kim Bất Dịch giờ phút này đứng ở trong đám người, lại mặt đầy ý cười.
Vang dội?
Một trận cuối cùng này, sinh mệnh của Mục Vân sẽ triệt để nằm tại chỗ này, nào còn có cái gì vang dội.
Bọn hắn đối với Mục Vân, đã truyền đạt mệnh lệnh tất sát.
Dùng kỹ xảo giết người của Tần Triết Thiên cùng Lâu Địch, Mục Vân hẳn phải chết không nghi ngờ.
- Khụ khụ, khụ khụ!
Nhưng trong lúc đám người nghị luận ầm ĩ, một bóng người chật vật vung ra từ bên trong Huyễn Sát Trận.
Trong lúc nhất thời, ánh mắt toàn bộ mọi người tụ tập phía trên một bóng người kia.
- Mục Vân!
Chỉ là, nhìn thấy bóng người một kia, mọi người nhất thời trợn mắt hốc mồm.
Hắn thế mà lại là người thứ nhất xuất hiện?
- Khụ khụ, Vô Địch Huyễn Sát Trận, đúng là lợi hại, kém chút đều ra không được!
Mục Vân chật vật đứng dậy, trên người đầy đao quang kiếm ảnh, tiên huyết chảy ra, khổ sở nói:
- Ta là một tên sau cùng sao?
- Dĩ nhiên không phải!
Bảo Linh Nhi tiến lên, nhìn Mục Vân, kích động đỡ lấy Mục Vân, nói:
- Ngươi là người thứ nhất, hai người bọn họ còn chưa xuất hiện.
- Còn chưa xuất hiện?
Mục Vân ngẩn người, lộ ra rất kinh ngạc.
- Tần Triết Thiên!
- Lâu Địch!
Sắc mặt Kim Bất Dịch cùng Ảnh Triển kịch biến, ngựa không dừng vó thả vào bên trong Huyễn Sát Trận.
- Hai người bọn họ đâu?
Bảo Linh Nhi thấp giọng hỏi.
- Chết rồi!
- Bị ngươi giết?
Nhìn Mục Vân, Bảo Linh Nhi kinh ngạc hỏi tiếp.
- Ngươi cũng đừng vu hãm ta, ta một mực tìm kiếm lối ra, làm sao có thể giết bọn hắn?
Mục Vân ra vẻ kinh ngạc.
Nhìn thấy Mục Vân hiện ra bộ dáng oan uổng, Bảo Linh Nhi bật cười.
Không bao lâu, Kim Bất Dịch cùng Ảnh Triển ôm hai cỗ thi thể xuất hiện từ bên trong Huyễn Sát Trận.
Chính là Tần Triết Thiên cùng Lâu Địch.
- Mục Vân, là ngươi giết bọn hắn, là ngươi giết bọn hắn!
- Kim Bất Dịch, cơm có thể ăn bậy, lời nói không thể nói loạn, sao có thể nói là ta giết người, ngươi nhìn ta bây giờ không phải rất chật vật sao?
- Chính là ngươi!
Ảnh Triển quát lớn:
- Tần Triết Thiên thân là kim bài sát thủ Ám Ảnh các ta, Huyễn Sát Trận này, cho dù mở ra trình độ sát trận, hắn cũng xông qua nhiều lần, hoàn hảo không chút tổn hại, ngươi tiến vào bên trong, hắn liền chết, không phải ngươi thì là ai?
- Nha...
Nghe đến lời này, Mục Vân ồ một tiếng, giễu cợt nói:
- Nguyên lai Huyễn Sát Trận này, cho dù mở ra trạng thái sát trận, Tần Triết Thiên cũng xông qua nhiều lần, đều thành công, vừa rồi ta nhớ được ai nói, sát trận Huyễn Sát Trận, Tần Triết Thiên không có xông qua được? Là ai ta?
Ảnh Triển biết mình nói sai, lập tức sửa lời nói:
- Ý của ta là Tần Triết Thiên...
- Đủ rồi!
Luân Hồi Mệnh quát một tiếng:
- Lần này ba trận so tài, Thiên Bảo các toàn thắng, từ đây về sau, Lãm Kim lâu cùng Ám Ảnh các rời khỏi bảy mươi hai hòn đảo của ta đi.
Luân Hồi Mệnh ra lệnh một tiếng, phất tay áo rời đi.
Hắn đang tức giận muốn nổ phổi.
Lúc đầu định đối phó Thiên Bảo các.
Nhưng bây giờ ngược lại tốt rồi, Lãm Kim lâu cùng Ám Ảnh các cộng lại đều không được, quả thực mất mặt xấu hổ.
Hắn cũng không muốn hầu ở nơi này tiếp tục mất mặt xấu hổ.
- Hai vị, tranh tài kết thúc, tranh thủ thời gian giao nhận công việc, rời khỏi bảy mươi hai hòn đảo đi!
Mục Vân cười nói:
- Đúng rồi, nếu như người đi, những cửa hàng kia bán tháo không được, có thể tìm Thiên Bảo các chúng ta, chúng ta sẽ thu mua!
Bảo Linh Nhi cung khom người lễ phép nói:
- Các vị tai to mặt lớn của bảy mươi hai hòn đảo hôm nay đang ngồi ở đây đều có thể làm người chứng kiến, ta nghĩ Lãm Kim lâu cùng Ám Ảnh các sẽ không vô sỉ giựt nợ chứ?
- Hừ!
Nghe được lời của hai người, Kim Bất Dịch cùng Ảnh Triển hừ lạnh một tiếng, trực tiếp rời đi.
Ảnh Triển nhìn Mục Vân, quát:
- Mục Vân, ngươi chết chắc, Tần Triết Thiên là nhi tử các chủ Ám Ảnh các chúng ta yêu quý nhất, ngươi giết hắn, ngươi chết chắc!
Bạn cần đăng nhập để bình luận