Vô Thượng Thần Đế

Chương 640: Kể chuyện xưa

- Thật sao?
Mục Vân xoay người, nheo cặp mắt lại, cười nói:
- Câu nói này, ngươi không phải người thứ nhất nói cho ta nghe, đương nhiên cũng không phải người cuối cùng, thế nhưng những người đã từng nói những lời này đều đã… chết!
- Ngươi...
- Còn có, nếu như ta là ngươi, ta sẽ không uy hiếp đe dọa trước mặt mọi người, thật không biết, vị trí người phụ trách Ám Ảnh các của ngươi là thế nào ngồi lên đến? Sẽ không dựa vào nữ nhân đó chứ?
- Ngươi!
Ảnh Triển quả nhiên tức giận tới cực điểm, hắn đúng là dựa vào muội muội của mình mới ngồi lên vị trí người phụ trách nơi này.
Bị Mục Vân nói toạt ra trước mặt mọi người, quả thực để hắn mất mặt xấu hổ.
- Là đại nhân vật.
Mà cùng lúc đó, một bên khác, Huyết Vô Tình nhìn từng cảnh tượng, mở miệng cười nói.
- Cha, hắn đều tổn thương lợi hại như vậy, còn nói hắn là đại nhân vật?
- Tiểu tử ngốc, đó là giả tổn thương, giả vờ!
Huyết Vô Tình cười nói:
- Dựa theo lời ngươi nói, ngày ấy Mục Vân giải cứu ngươi xong, người Thiên Luân các sẽ không bỏ qua cho hắn, thế nhưng hắn bình yên vô sự, vậy chứng minh thực lực hắn! Điểm này tổn thương, chỉ là hắn cố ý biểu diễn làm ra thôi.
- A?
- A cái gì mà a, hôm nay bắt đầu, hết thảy mậu dịch Huyết Sát đảo ta sẽ làm với Thiên Bảo các, lập tức truyền lệnh xuống, có lẽ ta thật nên gặp người thanh niên này một lần.
Trên gương mặt kiên nghị của Huyết Vô Tình lộ ra vẻ tươi cười, chỉ là bên trong nụ cười kia lại tràn ngập tò mò cùng thăm dò.
- Mục Vân, Mục Vân, trùng tên trùng họ với Vân tôn giả năm đó lão tổ tông theo cùng một chỗ, lại đạt được Vạn Cổ Huyết Điển, đây hết thảy, không thể không để người ta hoài nghi.
Huyết Vô Tình có thể nâng lên Huyết Sát đảo, dựa vào không hề chỉ là thực lực của hắn, còn có mưu trí của hắn.
Mà nhất cử nhất động của Mục Vân không thể nghi ngờ là triệt để làm hắn chú ý.
- Được rồi, không cần vịn ta.
Trở lại Thiên Bảo các, Mục Vân ha ha cười nói.
- Ngươi không bị thương?
Bảo Linh Nhi kinh ngạc.
- Cũng nên làm ra chút bộ dáng để người khác nhìn, miễn cho bọn hắn hoài nghi là ta giết hai người kia.
- Ngươi không nói sớm, còn để ta, để ta đỡ ngươi một đường.
- Ngươi cũng quá vong ân phụ nghĩa? Ta đã giúp ngươi thắng được toàn bộ quyền giao dịch toàn bộ bảy mươi hai hòn đảo, ngươi dìu ta một chút có thể chết sao?
- Ngươi...
Bảo Linh Nhi nhất thời tức giận, cũng không có lời nào để nói.
Mục Vân lần này đúng là giúp nàng một đại ân.
- Tốt thôi, tính ngươi lần này giúp ta đại ân, thế nhưng tiếp theo, Lãm Kim lâu cùng Ám Ảnh các chắc chắn sẽ không bỏ qua chất béo tốt đẹp bực này, bọn hắn tuyệt đối sẽ không cam tâm tình nguyện rút lui!
Bảo Linh Nhi cau mày nói.
- Vậy phải xem ngươi lần này mang tới bảo bối có bao nhiêu!
Mục Vân cười nói:
- Gần đây vội vàng bán ra một nhóm lớn linh đan, linh kiếm, đánh gãy tiêu thụ, để khai thông mậu dịch giữa Thiên Bảo các tại bảy mươi hai hòn đảo, làm cho tất cả mọi người nhìn thấy, Thiên Bảo các có năng lực, thỏa mãn nhu cầu bảy mươi hai hòn đảo.
- Nếu như người Lãm Kim lâu cùng Ám Ảnh các lựa chọn vũ lực giải quyết, vậy liền...
- Vậy liền làm sao bây giờ?
- Vậy nhìn ngươi lần này mang theo ít bao nhiêu người, có thể đánh lại bọn hắn hay không.
Mục Vân khoát tay áo.
- Dừng!
- Được rồi, ta còn có việc muốn làm, không nói chuyện phiếm với ngươi, ngươi vẫn nên suy nghĩ một chút, gần đây như thế nào tiếp nhận số lớn sinh ý, chí ít trong khoảng thời gian này, Lãm Kim lâu cùng Ám Ảnh các sẽ rút lui trên mặt nổi, đây chính là cơ hội tuyệt hảo để lôi kéo người bảy mươi hai hòn đảo.
- Ta hiểu rõ!
Vừa dứt lời, Mục Vân trực tiếp rời đi.
- Ngươi đi đây?
- Đi giúp ngươi kiếm khách.
Mục Vân cũng không quay đầu lại, trực tiếp rời đi.
Kiếm khách đương nhiên là giả, thế nhưng Mục Vân thật muốn đi gặp một người.
Đi ra Thiên Bảo các, bóng người đi được một đoạn, quần áo trên người cùng dung mạo Mục Vân đều phát sinh cải biến cực lớn.
Lần này, Mục Vân lần nữa đi tới địa phương lần trước gặp mặt Huyết Nhất.
Mở cửa, tiến vào tiểu viện, một bóng người đã ngồi ở trong phòng khách chờ hắn.
Huyết Vô Tình, người cầm lái Huyết Sát đảo.
- Xem ra ngươi còn không tính quá đần, cũng không có ném mặt lão tổ tông của ngươi.
Mục Vân vào cửa, trực tiếp ngồi trước bàn, bưng lên chén rượu trên bàn, uống một hơi cạn sạch.
Rượu dù cay người, thế nhưng sau khi nhìn thấy cố nhân, Mục Vân lại cảm giác lồng ngực của mình càng cay.
- Ngươi là ai?
Huyết Vô Tình nhìn chằm chằm Mục Vân, dò hỏi.
- Nếu như ta nói ta là Mục Vân, ngươi tin không?
Mục Vân đắng chát cười nói.
- Tin!
Huyết Vô Tình trả lời, ngược lại để Mục Vân giật mình.
- Ngươi tin cái rắm, ngay cả chính ta đều không tin.
Mục Vân mắng một tiếng, cười khổ nói:
- Nói với ta chuyện lão tổ tông các ngươi đi.
- Được!
Huyết Vô Tình không có hỏi nhiều, ngược lại mở miệng kể chuyện.
- Lão tổ tông năm đó có một sinh tử chi giao, tên là Mục Vân...
Mục Vân phất phất tay, không muốn hồi tưởng chuyện cũ, nói:
- Đừng nhắc tới cái này, bắt đầu nói từ vạn năm trước, lão tổ tông các ngươi như thế nào bỏ mình, còn có những năm gần đây, Huyết Sát đảo các ngươi chập trùng lên xuống!
- Sau khi Vân tôn giả rời đi, bởi vì Lão tổ tông thích cảnh biển, sáng tạo Huyết Sát đảo, ngay lúc đó Huyết Sát đảo như mặt trời ban trưa, Huyền Không sơn cũng muốn kính mấy phần, đáng tiếc tin đồn vị chí giao kia của lão tổ tông tại ngàn vạn đại thế giới bỏ mình, Huyền Không sơn bắt đầu động một chút ý đồ xấu.
- Nhưng lão tổ tông từ trước đến nay là tiêu sái tự tại, vô câu vô thúc, làm việc toàn bằng tâm ý, Huyền Không sơn ở bên trong ba ngàn tiểu thế giới càng ngày càng càn rỡ, lão tổ tông thấy ngứa mắt, xuất thủ giáo huấn một phen.
- Vào lúc đó lão tổ tông có thể nói là người mạnh nhất bên trong ba ngàn tiểu thế giới, chỉ là lão tổ tông không thích tu luyện, quãng đời còn đều nghiên cứu lực lượng huyết mạch, cho nên tiến cảnh không phải rất rõ ràng, thế nhưng dù vậy, cũng là mạnh nhất trong ba ngàn tiểu thế giới, nhưng mà...
Biểu lộ Huyết Vô Tình lạnh lùng cũng xuất hiện một tia xúc động, nói:
- Nhưng người của ngàn vạn đại thế giới đứng sau lưng Huyền Không sơn lại vây hợp giết chết Vân tôn giả, Vân Minh ốc còn không mang nổi mình ốc, giống như điên tìm kiếm Vân tôn giả, mà lão tổ tông biết được tin tức này xong càng tức giận giết vào Huyền Không sơn, thế nhưng tối hậu quan đầu, lại bị mấy vị tồn tại cường đại bên trong ngàn vạn đại thế giới hợp lực chém giết.
- Đủ rồi!
Trong lúc Huyết Vô Tình nói chuyện lại không có chú ý tới, thân thể Mục Vân nhịn không được run rẩy, chén rượu trong tay sớm đã hóa thành bã vụn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận