Vô Thượng Thần Đế

Chương 644: U Minh Quỷ Trảo (1)

Mục Vân hừ hừ, Tiềm Long Kiếm rất quái dị trong tay nhìn đón đỡ trước người.
Chỉ là giờ phút này, thân Tiềm Long Kiếm kiếm, ba thiên hỏa, màu sắc khác nhau leo lên xuất ra ba đầu Hỏa Long, ba đầu Hỏa Long bám vào phía trên Tiềm Long Kiếm, khiến cho thân Tiềm Long Kiếm kiếm bắt đầu chậm rãi biến hóa.
Trường kiếm, vốn là uốn lượn.
Thế nhưng ngay lúc này đang chậm rãi mở rộng.
Tiềm Long Kiếm đen nhánh cuối cùng thẳng tắp kéo dài ra, thế mà huyễn hóa thành trường kiếm dài ba thước.
Còn có thể dạng này
Cán Tà ngẩn người.
- Hắn có thể trở thành ma quỷ dưới kiếm ta, ngươi cũng có thể.
Trong âm thanh Mục Vân tràn ngập khinh thường, rút kiếm, giết ra.
Mà đổi thành một bên, Bảo Linh Nhi đã ra tay đối phó nam tử gọi Điền Vân, mặc dù Bảo Linh Nhi là Vũ Tiên cảnh nhị trọng, thế nhưng dù sao cũng là thiếu chủ Thiên Bảo các, trên người giấu chí bảo đếm không hết.
Những chí bảo kia, chỉ chốc lát chính là một cái, khiến cho Điền Vân căn bản không có cách liều mạng công kích.
Chỉ là bảy tám tên cường giả Vũ Tiên cảnh bên cạnh hai người lại nhìn chằm chằm, có lâu lâu một người giết ra, tạo ra quấy nhiễu rất lớn cho hai người.
Mục Vân mặc dù toàn tâm ứng phó Cán Tà, thế nhưng ánh mắt lại nhìn sang bốn phía.
Dần dần, hắn phát hiện bốn người đi theo Cán Tà mà đến, trong lúc hắn và Cán Tà giao thủ, không ngừng biến chuyển phương vị, chăm chú quay hai người xung quanh.
- Trận pháp à...
Nhìn cử động của bốn người, Mục Vân mỉm cười, ánh mắt lộ ra một tia xảo trá.
Chỉ là, Mục Vân vẫn thoạt nhìn qua như toàn tâm giao thủ với Cán Tà, tựa hồ căn bản không phân thân nổi bốn người còn dư lại.
- Tứ Kiếp Linh Trận, mở!
Ngay tại giờ phút này, đột nhiên, bốn bóng người kia hô to.
Trong lúc nhất thời, vị trí hai người, bên trong bốn nơi hẻo lánh, trong lúc bất ngờ xuất hiện bốn đạo quỷ thủ, quỷ thủ hiện ra bạch cốt, lập tức bắt tới phía Mục Vân.
- Muốn bắt ta? Quá đơn giản rồi!
Mục Vân đã sớm chú ý tới bốn người cử động, giờ phút này nhìn thấy bốn đạo quỷ trảo trực tiếp bắt tới, một kiếm trực tiếp đánh tới hướng Cán Tà, mượn nhờ lực đạo một kiếm kia, trực tiếp lui lại.
- Trận pháp nhỏ như vậy, muốn vây khốn ta, cũng quá coi thường ta rồi.
Đứng tại trung ương trận pháp bốn người làm thành, Mục Vân cười nhạo.
- Chẳng lẽ ngươi có biện pháp phá vỡ trận pháp?
Cán Tà không tin, Mục Vân có thể nhìn ra trận nhãn trận pháp ở nơi nào.
Võ giả bình thường đều sẽ không mục đích công kích bốn người bày trận, chỉ cần một khi công kích bốn người, trận pháp sẽ lập tức tăng cường, diễn hóa xuất càng nhiều quỷ trảo.
Muốn xem chỗ trận nhãn, phá vỡ trận pháp, Mục Vân ít nhất là linh trận sư đẳng cấp cao.
Chỉ là trong trận đấu trước đó, Mục Vân luyện đan, luyện khí hết sức lợi hại, nếu như trận pháp lại tinh thông, vậy đơn giản là không thể tưởng tượng.
Thiên tài ba vị hợp nhất?
Toàn bộ ba ngàn tiểu thế giới, còn chưa nghe nói qua.
- Ngươi có phải hay không đang chờ đợi ta công kích bốn người bọn họ, nhờ vào đó phá vỡ trận pháp?
Nhìn Cán Tà một câu không nói, chỉ chăm chú nhìn mình, Mục Vân cười nói:
- Ngươi nếu nghĩ như vậy, cũng quá ngây thơ một chút!
- Tốt xấu gì... Ta cũng là thiên tài.
Vừa dứt lời, bóng dáng Mục Vân đằng không bay lên, vung ra một kiếm.
Chỉ là một kiếm kia cũng không phải thẳng tới bốn người bày trận, mà trực tiếp đâm xuống hư không dưới chân.
Tạch tạch tạch...
Mục Vân vung xuống một kiếm, hư không dưới chân như mặt kính, ken két vỡ ra, phốc phốc phốc phốc âm thanh vang lên, sắc mặt bốn người kia trắng nhợt, miệng phun đầy tiên huyết.
- Phá?
Đứng ở một bên, Cán Tà không thể tin nói.
Mục Vân như thế nào nhìn thấu trận nhãn trận pháp này? Vận khí? Hay là hắn vốn biết kết cấu trận pháp?
- Hừ, không dựa vào trận pháp, ta cũng giết ngươi!
Sắc mặt Cán Tà phát lạnh, trực tiếp một đao bổ ra.
- Không dựa vào trận pháp, ngươi là cái rắm.
Tay Mục Vân cầm Tiềm Long Kiếm, trong chốc lát, kiếm tâm mãnh liệt lao ra, chỉ là trong chớp nhoáng này, Cán Tà cảm thấy một cỗ sát ý đánh tới, vội vàng đổi công làm thủ.
Sau mấy hơi thở, quanh mình hết thảy giống như đen xuống, thế nhưng Cán Tà thủy chung đứng tại chỗ, tuyệt không cảm thấy một tia công kích đánh tới.
Trong chốc lát, u ám tiêu tán, nhìn bốn phía, sắc mặt Cán Tà đại biến.
Bốn vị võ giả cảnh giới Vũ Tiên cảnh nhất trọng, toàn bộ bỏ mình.
- Muốn chết!
Không nghĩ tới Mục Vân thế mà không phải chỉ hướng hắn, mà chỉ hướng bốn người bên cạnh hắn, Cán Tà lập tức cảm giác mình bị Mục Vân nhục nhã, tức giận không thôi.
- Bá Vương Đao!
Quát khẽ một tiếng, xung quanh thân thể Cán Tà xuất hiện từng đạo thiên cương khí tức cường hãn, chăm chú quay xung quanh thân thể hắn.
Thiên cương khí tức, là cương khí Vũ Tiên cảnh nhị trọng võ giả mới có thể tu luyện ra, phòng ngự cùng công kích một thể, nắm giữ lực lượng vô cùng cường hãn.
Mà giờ khắc này, Cán Tà đang thả ra khí tức thiên cương của mình.
Tiếng ầm ầm nổ vang, cả người Cán Tà giống như triệt để biến thành một thể với thanh đao.
Đây không phải đao thế, mà là một loại tình cảm chân thành đối với đao.
Cái này có thể nói là một loại võ đạo của Cán Tà, hắn chính là đao, đao chính là hắn.
Giờ phút này, Mục Vân lại không đi quản những thứ này.
Cán Tà có đao của hắn, mà hắn, chính là kiếm.
Tịch diệt kiếm tâm, kiếm ra tùy tâm.
Trảm!
Trong lòng quát khẽ một tiếng, Tiềm Long Kiếm trong tay Mục Vân trong nháy mắt không biết vạch ra bao nhiêu đường kiếm khí.
Kiếm tâm, là lĩnh ngộ của kiếm về kiếm, mỗi một kiếm, sử dụng đến đều cực kì bá đạo cùng hung ác.
Nhưng đây chính là kiếm đạo của Mục Vân, kiếm tâm của Mục Vân.
Kiếm của hắn, chỉ hướng tới trong lòng mình.
Mục Vân bất động như núi, động như thiểm điện.
Đinh đinh đang đang âm thanh vang lên, hắn cùng Cán Tà giao thủ, đao và kiếm giao minh, lúc này phát ra từng tiếng keng keng chói tai.
Đây là một quá trình Mục Vân quen thuộc Tiềm Long Kiếm.
Thế nhưng quá trình này rất nhanh, bởi vì Tiềm Long Kiếm vốn là do chính hắn luyện chế, là bản mệnh hắn lĩnh ngộ mà thành.
- Kiếm Lạc Cửu Trọng Thiên!
Quát khẽ một tiếng, Mục Vân đâm ra một kiếm.
Phù một tiếng vang lên, trường đao Cán Tà bị một kiếm đánh tạc ra, trường kiếm Mục Vân, thế mà lưu lại một đường máu trên phần bụng của hắn.
- U Minh Quỷ Trảo!
Chỉ là, khi Cán Tà nghĩ công kích Mục Vân đã kết thúc, tay trái Mục Vân thế mà đột nhiên xuất kỳ bất ý đánh ra một trảo.
Quỷ trảo sâm nhiên huyết hồng, trực tiếp bắt bám vào phía trên miệng máu phần bụng Cán Tà.
Thiên cương khí tức của hắn đã bị một kích kia của Mục Vân đánh vỡ vụn, hiện thêm một đòn quỷ trảo càng trực tiếp rơi xuống trên người hắn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận