Vô Thượng Thần Đế

Chương 653: Chí Thánh Quỷ Thể (2)

- Đừng nổi giận, động khí thương thân!
Sắc mặt Mục Vân phát lạnh, nhìn hai người nói:
- Lãm Kim lâu cùng Ám Ảnh các và Thiên Bảo các tranh chấp, Mục Vân ta mặc kệ, thế nhưng các ngươi muốn giết ta, vậy đã thành chuyện của ta, cho nên hôm nay, hai người các ngươi không cần phải đi nữa.
Vừa dứt lời, Diệp Thu bước ra một bước, mạn thiên quỷ khóc, thiên hôn địa ám, trực tiếp nhào về phía Tần Nghịch Tài cùng Lãm Kim Nguyệt.
- Mục Vân, vạn sự dễ nói, làm gì động khí!
Nhưng ngay tại giờ phút này, không gian trước người hai người chấn động một hồi, một bóng người đạp phá hư không mà tới.
- Tần Nghịch Thiên!
Nhìn người tới, Bảo Linh Nhi khẽ giật mình.
Tần Nghịch Thiên là các chủ Ám Ảnh các, người này từ trước đến nay đều xuất quỷ nhập thần, không người nào biết tung tích ảnh, thế nhưng không nghĩ tới, hiện tại thế mà lại xuất hiện ở đây.
- Giết trẻ nhỏ, già đến, già không được, già hơn đến?
Diệp Thu đang xông vào bị ngăn cản cản, thối lui đến bên người Mục Vân, cẩn thận nhìn bốn phía.
Đây nhất định là một người không tầm thường, chỉ là hắn xem như cuốn lấy Tần Nghịch Thiên, thế nhưng Tần Nghịch Tài cùng Lãm Kim Nguyệt, lại không thể không phòng.
- Có lẽ ai cũng nghĩ không ra, Mục Vân ngươi sẽ đi đến hôm nay một bước này, từ Trung Châu đại lục đến ba ngàn tiểu thế giới, ngươi vẫn là loá mắt như vậy.
- Ngươi đang khen ta sao?
Mục Vân mỉm cười, nhìn Tần Nghịch Thiên, chỉ là từ từ, Mục Vân nhìn bốn phía, mở miệng nói:
- Các chủ Ám Ảnh các đều đã đến, lâu chủ Lãm Kim lâu Tần Thắng thiên cũng đừng trốn đi.
Đinh...
Mục Vân vừa mới nói xong, hư không vỡ vụn, một đạo kim sắc quang mang trực tiếp giết ra.
Nhưng hào quang màu vàng óng kia còn chưa tới gần Mục Vân, Diệp Thu đứng kế bên đánh một quyền vung ra.
Một tiếng ầm vang lên, hào quang màu vàng óng kia hóa thành một bóng người, không ngừng lui bước, liên tiếp rời khỏi ba bước, đứng trên mặt đất.
Mà đổi thành một bên, Diệp Thu đứng tại chỗ, cuối cùng vẫn lui lại nửa bước.
Một điểm rất nhỏ rơi vào trong mắt mọi người lại chấn động không gì sánh nổi.
Lâu chủ Lãm Kim lâu Lãm Thắng Thiên, có thể nói là một vị thần bí cùng khủng bố nhất bên trong tam đại cự đầu, thế nhưng giao thủ cùng thanh niên này, thế mà hơi xuống hạ phong.
Thanh niên này, đến cùng là ai?
- Hai vị cự đầu, hai vị siêu cấp cự đầu, Lãm Kim lâu cùng Ám Ảnh các xem ra vẫn rất để chuyện hôm nay,.
Nhìn thấy bốn cường giả mạnh nhất Lãm Kim lâu cùng Ám Ảnh các ời xuất hiện ở đây, Mục Vân cười lạnh.
Người muốn giết hắn, sẽ không còn ai ẩn tàng.
Vô luận là Kim Bất Dịch hay là Ảnh Triển, hoặc là Tần Nghịch Tài cùng Lãm Kim Nguyệt, bọn hắn từ khi vừa mới bắt đầu, đều xem mình như sâu kiến.
Chỉ là, nương theo Diệp Thu xuất hiện, bọn hắn, bây giờ căn bản không dám ra tay.
Một vị cường giả có thể so cảnh giới cùng bọn hắn, cho dù Lãm Thắng Thiên cùng Tần Nghịch Thiên hai người cũng căn bản không dám ra tay.
Cường giả cảnh giới cỡ này, giết, rất khó, đào tẩu chính là một mối họa lớn, đây cũng là vì lý do hiện nay bên trong toàn bộ ba ngàn tiểu thế giới, từng thế lực có mạnh có yếu, thế nhưng bọn hắn cũng không cho nhau chiếm đoạt hai bên.
Trừ phi có thể cường đại đến nghiền ép hết thảy, nếu không ai cũng không dám lên nổi lên lòng chiếm đoạt.
Giờ phút này, nhìn thấy Diệp Thu cường hãn, Lãm Thắng Thiên cùng Tần Nghịch Thiên hai người cũng cảm giác như củ khoai nóng bỏng tay.
Bọn hắn càng nghĩ mãi mà không rõ, Mục Vân từ nơi nào tìm tới một vị cường giả như vậy.
Mà lại nhìn thanh niên kia, cảm giác rất ngoan ngoãn đối với Mục Vân, như là đối đãi tiền bối, nghiêm túc thận trọng, nhưng lại cung kính phát ra từ nội tâm.
Cái này, chuyện bắt đầu trở nên khó giải quyết.
- Không có sao chứ!
Nhìn thấy mấy vị đại lão trầm mặc, Mục Vân đi đến bên người Bảo Linh Nhi, dìu nàng đứng lên, khẽ mỉm cười nói.
Chỉ là, Mục Vân đột nhiên dùng một linh hồn lực truyền âm, rơi vào đến bên trong não hải Bảo Linh Nhi.
- Một hồi nếu là khai chiến, trốn!
Nghe đến lời này, Bảo Linh Nhi hơi sững sờ.
Chẳng lẽ, Lãm Kim lâu cùng Ám Ảnh các còn dám ra tay với Mục Vân?
- Mục Vân, ngươi rất lợi hại, rất thiên tài, thế nhưng Cửu Hàn thiên cung và Thánh Tước môn đã hướng Lãm Kim lâu ta cùng Ám Ảnh các phát ra ám sát lệnh, giết Mục Vân ngươi sẽ nhận được một ức trung phẩm linh tinh.
Lãm Thắng Thiên ha ha cười nói:
- Một ức trung phẩm linh tinh, một kiện tuyệt phẩm Thánh khí, mệnh của ngươi, rất đáng tiền.
- Mới một ức sao?
Mục Vân lại là nhịn không được cười lên nói:
- Một ức trung phẩm linh tinh, có phải ít một chút?
- Đến bây giờ ngươi còn có tâm tư đùa giỡn?
Tần Nghịch Thiên không thể không nhìn thẳng đối đãi Mục Vân, hắn càng không rõ, Mục Vân từ đâu tới đây tự tin.
- Ta có đùa giỡn hay sao?
Mục Vân cười khổ:
- Một ức linh thạch trung phẩm, đúng là đáng giá Ám Ảnh các cùng Lãm Kim lâu xuất thủ, thế nhưng, kia là giết ta, nhưng đối mặt một vị cường giả có thể so với cảnh giới hai vị, cái giá này, còn đáng giá không?
Lần này, ngược lại là Lãm Thắng Thiên cùng Tần Nghịch Thiên sửng sốt một chút.
Không sai, một ức trung phẩm linh tinh, căn bản không đáng hai người bọn họ tự mình xuất thủ, đối phó Mục Vân.
Quan trọng nhất là, vị thanh niên bên người Mục Vân.
Người này nhìn tuổi còn trẻ, thế nhưng số tuổi thật sự, thế mà ngay cả bọn hắn đều nhìn không thấu, chỉ có thể nói, người này còn mạnh hơn so với bất kỳ người nào trong hai người bọn hắn.
Tồn tại loại này, quả thực có thể so với chưởng môn tông chủ các đại thế lực, làm sao lại hạ mình dưới tay Mục Vân, sao lại thế!
- Bây giờ nghĩ xong sao? Giết ta, hay là không giết!
- Không thể bỏ qua hắn, hắn trợ giúp Thiên Bảo các, nhất định là địch nhân của chúng ta!
Tần Nghịch Tài khẽ nói.
- Không sai!
Sắc mặt Lãm Kim Nguyệt trắng nhợt, quát:
- Kẻ này hiện tại có thể có cường giả phụ thuộc bực này, tương lai nhất định tiềm lực vô hạn! Lưu hắn lại, chính là tai hoạ.
Lời này vừa nói ra, Tần Nghịch Thiên cùng Lãm Thắng Thiên hai người nhăn mày.
Lời nói không cần phải nói, bọn hắn đương nhiên hiểu rõ đạo lý này, thế nhưng Diệp Thu trước mắt, thực sự là đại phiền toái.
- Muốn giết liền tới, không giết, cút!
Chỉ là giờ phút này, Diệp Thu lại tiến lên một bước, nhịn không được quát.
Hắn mới xuất hiện từ Niệm Thu động, lại không nghĩ tới, nguyên lai mình sư tôn cư nhiên nguy hiểm như thế.
Năm đó sư tôn bảo vệ hắn như bao che cho con, sư tôn đánh hắn có thể, người khác vạn không thể động đến hắn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận