Vô Thượng Thần Đế

Chương 668: Không có lục mao

Chỉ là giờ phút này những người kia hiển nhiên không chú ý bằng hữu hùng vĩ cùng với da thịt mạnh mẽ lộ ra của Chu Á Huy, mà là thân thể của hắn biến hóa kinh người.
Thuế biến!
Hết đám lông xanh rồi!
Làm sao có thể?
Thấy cảnh này, cho dù chính Chu Á Huy cũng trợn mắt hốc mồm.
Quá khó tin.
- Quả nhiên là thế!
Chỉ là giờ phút này, Mục Vân lại bừng tỉnh đại ngộ, buông lỏng tay ra.
Dần dần, lục mao mặt ngoài thân thể Chu Á Huy, lần nữa lan tràn, che chắn thân thể cùng với bằng hữu của hắn, thể trạng của hắn cũng khôi phục lại độ cao năm mét.
Nhưng giờ phút này, nhìn Mục Vân, thân thể Chu Á Huy lại nhịn không được run.
- Ngươi biết xảy ra chuyện gì?
Chu Á Huy căn bản khó mà bình tĩnh.
- Ngươi làm gì nhìn ta như vậy? Ta lại không có thú vui chơi với nam nhân.
Mục Vân lui lại một bước, lông mày chăm chú nhăn lại.
- Thân thể của ngươi là bởi vì trộn lẫn huyết mạch Thánh thú hoá lông khỉ xanh, mới phát sinh biến hóa quỷ dị như thế, không thể không nói, ngươi không chết, đã là vạn hạnh.
Lông mày Mục Vân nhíu chặt.
Quả nhiên!
Nghe thấy Mục Vân nói vậy, đôi mắt Chu Á Huy trừng to.
- Nếu ngươi biết là bởi vì nguyên nhân này, ngươi khẳng định có biện pháp giải quyết, đúng không?-
- Đúng chó má gì!
Mục Vân quát:
- Chỉ bởi vì ta tu luyện công pháp đặc thù, mới có thể áp chế huyết mạch Thánh thú tạo thành ảnh hưởng cho thân thể ngươi khi đụng chạm ngươi, muốn phục hồi như cũ, ta cũng không có cách nào.
Nghe đến lời này, sắc mặt Chu Á Huy lập tức ảm.
Chỉ là lời kế tiếp của Mục Vân lại để hắn lần nữa khẽ giật mình.
- Nhưng về sau, có thể sẽ có biện pháp.
- Thật?
- Lừa ngươi làm gì?
Mục Vân phất phất tay, nói:
- Lúc kinh lúc rống, hù chết người.
- Không, không có, ta chỉ là quá kích động.
Chu Á Huy thật có phần khoa tay múa chân.
Hắn đã từng được xưng là đệ nhất mỹ nam tử Huyền Không sơn, sao mà tiêu sái, sao mà phiêu dật xuất trần, hiện tại thành bộ dáng như quỷ, có thể khôi phục nguyên dạng, sao hắn lại không kích động.
- Ngươi cũng đừng quá kích động, ta cũng không nhất định có biện pháp, mà...
Dừng một chút, Mục Vân nói:
- Cho dù có biện pháp, tại sao ta phải giúp ngươi, đắc tội Huyền Không sơn? Chu gia ngươi mặc dù là đệ nhất gia tộc hiển hách ba ngàn tiểu thế giới, thế nhưng so với Huyền Không sơn, vẫn kém không ít.
- Nếu ngươi chịu giúp ta, trong tương lai, toàn bộ Chu gia sẽ là hậu thuẫn kiên cường nhất của ngươi, ta nguyện ý ký kết sinh tử khế ước của Chu gia ta với ngươi, phụng ngươi làm chủ.
Nghe được Chu Á Huy nói lời này, Mục Vân sững sờ.
Sinh tử khế ước?
Khế ước bực này, hắn cũng đã nghe nói, võ giả ký sinh tử khế ước, một khi bắt đầu sinh ý sát hại hoặc lòng phản bội liền sẽ gặp tai hoạ ngập đầu, rất là bá đạo.
Không nghĩ tới ba ngàn tiểu thế giới bây giờ cũng có khế ước bực này.
- Điều kiện này rất có sức hấp dẫn, dùng thân phận của ngươi, tương lai nhất định là tộc trưởng Chu gia, đây chẳng phải Chu gia sẽ thuộc về ta, không tệ không tệ.
Mục Vân cười ha ha một tiếng nói:
- Ta có thể giúp ngươi, chỉ là ngươi nhất định phải nghe ta, nếu không ta cũng không có cách nào.
- Tốt, vậy bây giờ phải làm như thế nào?
- Ừm, hiện tại, ta còn chưa nghĩ ra!
-...
Ngao...
Trong lúc hai người nói chuyện, phương xa, từng tiếng ngao ngao rống to vang lên, thiên địa giới hạn, màu huyết hồng dũng đãng lao tới.
- Là huyết mao sói, đồng bạn bỏ mình, huyết mao sói giận, chúng ta đi mau.
Sau lưng Chu Á Huy, một lục mao quái vội vàng quát.
- Sợ cái gì, có ta ở đây, giết là được.
Mục Vân lấy ra trường kiếm, quay người lại, nhìn về phía sau.
Thủy triều màu máu vô biên vô hạn như là hải dương màu đỏ ngòm, chen chúc tới gần đám người.
Không nhìn kỹ, quả thật giống như nước biển màu máu phô thiên cái địa lao đến, sói hay không sói, chỗ nào có thể nhìn thấy bộ dáng chân chính của một con soi.
- Khụ khụ, Chu Á Huy, không phải ngươi mới vừa nói ngươi còn có cứ điểm sao? Chúng ta hay là đi trước đi.
Mục Vân xoay người, ho khan một cái nói.
Nói đùa, huyết mao sói, dù Vũ Tiên cảnh thập trọng gặp bọn chúng cũng là chết.
Phách thiên cái địa, khắp núi đầy đất đều là màu máu.
- Chạy!
Không nói hai lời, Mục Vân lập tức thu hồi Tiềm Long Kiếm chạy như bay.
Bọn người Chu Á Huy đứng ở một bên, trong nháy mắt chưa kịp phản ứng.
- Nhìn cái gì, muốn biến thành thức ăn cho sói sao? Đi nhanh lên!
Chu Á Huy ra lệnh một tiếng, vội vàng đuổi kịp bước chân Mục Vân.
Huyết mao sói chen chúc mà đến, hoàn toàn không phải tiến lên, mà là lăn đi, nhấp nhô tới gần phía bọn người Mục Vân.
...
Cổ Long di chỉ, chính là nơi Huyền Không sơn ngàn năm trước phát hiện, nội địa nguy cơ trùng trùng, thế nhưng Huyền Không sơn thăm dò thời gian ngàn năm, chỉ có võ giả thiên tài dưới trăm tuổi mới có thể tiến vào trong đó, cho nên căn bản không thu hoạch được gì.
Cho nên lần này mới bất đắc dĩ mở ra Cổ Long di chỉ, hi vọng bằng vào tất cả võ giả của toàn bộ ba ngàn tiểu thế giới nghĩ ra biện pháp, có thể có được chút thu hoạch.
Mà giờ khắc này, phía trên một mảnh mặt đất bao la, sơn nhạc, rừng cây liên tục, tiếng rống trầm thấp không ngừng truyền ra.
Phía trên mặt đất bao la, lần lượt từng bóng người xuyên tới xuyên lui, những người này đều là võ giả thiên tài lần này tiến vào Cổ Long di chỉ.
Thiên tài các đại thế lực biểu hiện ra thủ đoạn của mỗi người, bắt đầu điều tra toàn bộ Cổ Long di chỉ.
Các vùng Huyền Không sơn không cách nào phát hiện bí tàng, không có nghĩa bọn hắn không được.
Kim gia, lần này chính là ở bên trong đội ngũ.
Kim gia từ trước đến nay vô cùng thuần thục luyện khí, cho nên bằng vào thủ đoạn đặc hữu, ngược lại có thu hoạch.
Chỉ là giờ phút này, Kim Triết dẫn đội lại là người đầy bụi đất, trên mặt lộ ra biểu lộ xúi quẩy.
- Mẹ kiếp, rõ ràng là tìm mỏ vàng, thế mà tìm ra một đám Kim Giác mãng, thật sự là không may!
Kim Triết nhịn không được chửi tục.
Lâm Hối Anh khổ sở nói:
- Xem ra Cổ Long di chỉ này quả nhiên không có đơn giản, khó trách Huyền Không sơn nguyện ý mở ra.
Hai người bên cạnh, một thanh niên thân mang trường sam màu xám, khàn khàn nói:
- Lần này ta mặc kệ bảo bối, chỉ đến giết người, một khi gặp được đệ tử Thiên Kiếm sơn, giết không tha!
- Thạch Đồng Minh, mặc dù tử đệ Thạch gia ngươi bị Mục Vân giết mấy người, ngươi lần này xuất quan, đã đến cửa ải chín mươi chín tuổi mới có thể tiến vào đến bên trong Cổ Long di chỉ, nhưng ta cho ngươi biết, đệ tử Thiên Kiếm sơn cũng không dễ chọc.
Thiên tài đệ tử Thạch gia lần trước ở bên trong Thiên Tuyển sơn bị Mục Vân cơ hồ giết gần hết, không còn một mống.
Mà Thạch Đồng Minh thì là thiên tài bên trong đời thứ hai Thạch gia, Vũ Tiên cảnh tam trọng, thực lực mạnh mẽ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận