Vô Thượng Thần Đế

Chương 705: Cao nhân xuất thủ (2)

- Là ai!
Huyền Vô Tâm lập tức đứng dậy, nhìn đám người xung quanh, mở miệng quát.
Đáp lại hắn là một mãnh yên tĩnh.
Ai cũng không dám mở miệng.
Vừa rồi xảy ra chuyện gì?
Chẳng lẽ có người trong bóng tối ra tay với hắn?
- Là ai? Không nghĩ tới, tiến vào bên trong Cổ Long di chỉ còn có cao thủ bực này.
Huyền Vô Tâm đứng dậy, hai mắt đầy tức giận.
Vừa rồi có thể đằng không di chuyển công kích của hắn, người này nhất định là tồn tại cường đại Vũ Tiên cảnh bát trọng, lĩnh ngộ hàm nghĩa của không gian, thậm chí không chỉ như thế.
Cường giả như thế lẫn vào đến bên trong đông đảo thiên tài, không có bị Huyền Không sơn phát hiện, quả thực không có khả năng.
Chỉ có một lời giải thích, người này rất mạnh.
- Không xuất hiện thật sao?
Huyền Vô Tâm hừ lạnh, lao thẳng tới Mục Vân.
Phanh...
Chỉ là sau một khắc, trong nháy mắt Huyền Vô Tâm xông ra, không gian trước mặt giống như hóa thành một bức tường, Huyền Vô Tâm đâm vào trên tường, cả người triệt để mộng bức.
- Đến cùng là ai?
Huyền Vô Tâm triệt để giận.
Rất rõ ràng, có người trong bóng tối đang trợ giúp Mục Vân, nhưng quan trọng nhất là, hắn căn bản không nhìn ra đến cùng là ai.
Loại cảm giác này để hắn rất tức giận.
Thế nhưng hết lần này tới lần khác hắn không có biện pháp nhìn thấy người đến cùng là ai!
- Tốt, ngươi muốn trợ giúp hắn, ta sẽ không để ngươi toại nguyện.
Sắc mặt Huyền Vô Tâm phát lạnh, bước ra một bước.
Khanh!
Chỉ là, ngay thời điểm hắn chuẩn bị thi triển thủ đoạn, một tiếng leng keng vang lên, thân thể của hắn lúc này thế mà hoàn toàn không cách nào động đậy, bị một mực khống chế tại chỗ.
Tư vị không cách nào động đậy, bị người giam cầm, hắn cực kỳ lâu không có thể nghiệm qua.
Thế nhưng hết lần này tới lần khác, giờ khắc này, hắn căn bản không có cách tránh thoát.
Ánh mắt Mục Vân thì hướng về phương xa.
Bên trong đám người vây xem, đến cùng là ai xuất thủ?
Cừu Xích Viêm?
Nhậm Cương Cương?
Bảo Linh Nhi?
Mục Vân không biết!
- Đáng chết!
Huyền Vô Tâm bị giam cầm thân thể, hung ác nói.
- Đi!
Mục Vân đột nhiên kịp phản ứng.
Huyền Vô Tâm có thể tiến vào bên trong Cổ Long di chỉ, những người khác của Huyền Không sơn tất nhiên cũng có thể tiến vào.
Hiện tại còn lưu lại nơi này, chỉ có một con đường chết.
- Huyền Vô Tâm, không phải ngươi muốn giết ta sao? Hiện tại ta đứng ở chỗ này, là ngươi không giết, cho nên, ta đi trước!
Mục Vân mở miệng cười nói:
- Chính Huyền Không sơn nói quy củ, nguyên lai cũng chỉ là xem như đánh rắm, còn nói thiên tài dưới trăm tuổi mới có thể tiến vào bên trong, Huyền Vô Tâm, ngươi chí ít hơn một trăm tuổi rồi chứ nhỉ? Nguyên lai Huyền Không sơn một mực xem tất cả mọi người là con khỉ để đùa nghịch.
Mục Vân nói lời này nhìn như trêu chọc, thế nhưng lại mang theo một ít tâm cơ.
Huyền Không sơn trước đó lập xuống quy củ, võ giả phía dưới trăm tuổi không thể tiến vào, mà thời điểm mọi người tiến vào bên trong Cổ Long di chỉ, có mấy võ giả trên trăm tuổi ngay tại chỗ bỏ mình.
Đối với việc này, Huyền Không sơn nói là hạn chế của cốt linh.
Nhưng bây giờ, Huyền Vô Tâm lại bình yên vô sự tiến vào bên trong.
Ở trong đó không có cái gì mờ ám, ai cũng không tin.
Mục Vân vừa dứt lời, có người bắt đầu nghị luận ầm ĩ.
Bọn hắn cũng hiểu rõ, mình bị đùa nghịch, mà lại bị Huyền Không sơn xem như con khỉ đùa nghịch.
- Nga, đúng, Huyền Không sơn còn nói qua, chết sống có số, Trần Nhiễm là ta giết, thế nhưng nơi này là Cổ Long di chỉ, Trần Nhiễm muốn giết ta, ta giết hắn, không mâu thuẫn, chỉ là không nghĩ tới Huyền Không sơn lại mặt dày vô sỉ, điều động người mạnh hơn tiến vào, tới giết Mục Vân ta, vi phạm quy tắc!
Mục Vân giễu cợt:
- Các vị, hiện tại cần phải chú ý an nguy của mình, đừng bị Huyền Không sơn giết người diệt khẩu.
- Ngươi muốn chết!
- Ta muốn chết, ngươi tới giết ta đi.
Mục Vân hừ lạnh một tiếng, quát:
- Huyền Vô Tâm, sớm muộn gì cũng có một ngày, ngươi sẽ chết trong tay ta, nói đúng ra, là hắn.
Mục Vân chỉ chỉ Chu Tử Kiện, quát:
- Ngươi yên tâm, sâu kiến trong mắt ngươi thật ra là thiên tài mạnh hơn ngươi hơn trăm lần, ngày sau, nhất định là hắn giết ngươi.
- Tốt, ta chờ!
Huyền Vô Tâm giờ phút này hận không thể lập tức chém giết Mục Vân, chỉ là lực trói buộc cường đại để hắn không cách nào chống cự.
- Các vị, nếu ngươi không đi, không kịp nữa.
Mục Vân cười ha ha, thuận tay kéo Chu Tử Kiện, cùng Tần Mộng Dao, hóa thành một đạo lưu quang biến mất không thấy gì nữa.
Trọn vẹn mấy chục giây sau, giam cầm trên người Huyền Vô Tâm mới bị tiêu trừ.
- Người đâu!
- Vâng!
Lập tức có đệ tử Huyền Không sơn xông về phía trước, cung kính đáp.
- Lập tức truy tung Mục Vân, giết chết bất luận tội.
- Vâng!
Huyền Vô Tâm nhìn đám người phía xa, lạnh lùng quát:
- Các vị, lịch luyện Cổ Long di chỉ đã kết thúc, mời về đi!
Giờ phút này ai cũng không dám mở miệng phản bác Huyền Vô Tâm.
Dù sao sự cường đại của hắn còn ở nơi đó.
- Cừu sư huynh, chúng ta làm sao bây giờ?
- Đi thôi!
Cừu Xích Viêm bình tĩnh nói:
- Đi ra ngoài trước nói tin tức này cho chưởng môn, chưởng môn tự có định đoạt.
- Ừm!
Bạch Đồ Gian khổ não nói:
- Nguyên lai Chu sư huynh năm đó có mâu thuẫn với Huyền Vô Tâm, khó trách, khó trách hắn...
- Yên tâm đi, Tử Kiện không phải dễ dàng bị đánh bại.
Cừu Xích Viêm hơi mở miệng, nhìn phương hướng Mục Vân rời đi, trong lòng tự lẩm bẩm:
- Ta có thể trợ giúp ngươi, chỉ có như vậy.
Cùng lúc đó, đệ tử các đại thế lực tham gia thí luyện, bắt đầu trở về.
Lần này thí luyện, có thể nói không công mà lui, long lân chân chín, cũng không biết đến cùng ở trong tay ai.
Chỉ là tất cả mọi người hiểu rõ, cho dù trong tay Mục Vân, long lân kia cũng có khả năng rất cao là bị Huyền Không sơn cướp đoạt, mà lần này, chỉ sợ Mục Vân thật sẽ chết.
Huyền Không sơn, đâu có dễ gây.
- Vân lang, chúng ta đi nơi nào?
- Đi theo ta là được!
Mục Vân khẽ nói:
- Huyền Không sơn muốn giết ta, sao lại đơn giản như vậy.
- Vân lang, vì sao chàng rất hận Huyền Không sơn?
Mục Vân khẽ mỉm cười đáp:
- Dao nhi, một ít chuyện, nàng không biết tốt hơn, nếu không ta sợ sẽ vạ lây nàng, tương lai nàng sẽ biết, Huyền Không sơn giết huynh đệ của ta, ta nhất định hủy diệt bọn hắn.
Huynh đệ?
Tần Mộng Dao hơi sững sờ.
Mục Vân vừa mới đến ba ngàn tiểu thế giới, nào có huynh đệ ở nơi này?
Mà lại dùng tính tình Mục Vân, người nào của Huyền Không sơn giết hảo huynh đệ của hắn, chỉ sợ hắn sẽ giết một người báo thù, không đến mức lập lời thề xuống hủy diệt Huyền Không sơn chứ.
Chỉ sợ người bị giết kia thật rất quan trọng đối với hắn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận