Vô Thượng Thần Đế

Chương 717: Lại Đến Huyết Sát Đảo (1)

- Xem ra ngươi quả nhiên có mấy phần kiến thức.
Bị Mục Vân nói toạc, Linh Minh cũng không che giấu.
Thân thể lúc đầu co quắp tựa ở trên giường dần dần ngồi dậy, thân thể cũng thẳng lên.
Cả người nhìn tinh thần mười phần.
So với lão vừa rồi quả thực là tưởng như hai người.
- Tốt rồi, triệu chứng của ngươi, ta đã nhìn ra, độc, ta có thể giải, hiện tại có thể nói một chút điều kiện.
Mục Vân khẽ mỉm cười nói.
- Ngươi thật có thể giải?
Chẳng trách Linh Minh kinh ngạc, độc tố trong cơ thể của hắn, trước kia tìm được trưởng lão Thiên Đan tông, thế nhưng căn bản không có biện pháp trị liệu, cuối cùng chỉ có thể không giải quyết được gì.
Mục Vân phong khinh vân đạm nói bản thân có thể giải độc, hắn có thể nào không kinh ngạc.
- Ta không thể giải, ở nơi này đùa ngươi chơi? Lãng phí thời gian ngươi và ta, có ý tứ?
Mục Vân nhếch miệng, nói:
- Mục đích ta đi chuyến này đến rất đơn giản, cho nên không muốn cùng ngươi quanh co lòng vòng, chúng ta tới nói chuyện làm ăn là được, ngươi cũng không cùng ta quanh co lòng vòng, dù sao thời gian mọi người đều rất căng.
- Nói chuyện sinh ý gì?
- Đơn giản, ta chữa khỏi bệnh của ngươi, ngươi chỉ cần phục tùng ta mười năm là được.
Mười năm!
Linh Minh hơi sững sờ.
Bản thân hắn là tồn tại cường đại Vũ Tiên cảnh bát trọng, lĩnh ngộ không gian lực lượng, cho nên ba hòn đảo lớn mới không dám ra tay với Linh Sư đảo, cho dù Linh Sư đảo cùng bọn hắn đối nghịch, bởi vì mình tồn tại, ba hòn đảo lớn đều muốn kiêng kị ba phần.
Nhưng nếu như hắn chết, hết thảy liền kết thúc.
Linh Sư đảo, tất sẽ bị ba hòn đảo lớn hủy diệt.
Đây là tình huống vô luận như thế nào hắn nhìn đều phải đáp ứng.
- Tốt!
Nghe được Linh Minh trả lời, Mục Vân hơi thở dài một hơi, mặt ngoài lại là ha ha cười nói:
- Nhìn bộ dáng ngươi khẩn trương, ta chỉ cần ngươi phục tùng, Linh Sư đảo ngươi muốn làm cái gì, thì làm cái đó!
- Đó không thành vấn đề!
Linh Minh đồng thời cũng thở phào nhẹ nhõm.
- Có thể bắt đầu trị liệu chưa?
- Đương nhiên!
Cùng lúc đó, bên ngoài gian phòng, Linh Động Thiên đi qua đi lại, trong lòng lộ lo lắng.
- Đảo chủ, đảo chủ!
- Chuyện gì vội vàng hấp tấp, còn thể thống gì?
- Là Đảo chủ Linh Cữu đảo, Thanh Vân đảo, Hải Sư đảo mấy hòn đảo này chạy đến.
- Bọn hắn tới làm gì?
Linh Động Thiên nhíu mày, cảm thấy chuyện có chút không đúng.
- Đi, đi xem một chút!
Linh Động Thiên không thể không đi xem một chút, trước mặt phụ thân, hắn chỉ là một nhi tử hiếu thuận, thế nhưng trên Linh Sư đảo, hắn là chủ của một đảo, hắn nhất định phải thể hiện ra cường thế cùng bá đạo mình nên có.
Cùng lúc đó, đại sảnh Linh Sư đảo đãi khách, hơn mười người hội tụ. Mười mấy người này, toàn bộ là đảo chủ đến từ các hòn đảo khác. Giờ phút này, đại quân Chu gia sắp đến, người người cảm thấy bất an, bọn hắn đương nhiên muốn tới đến Linh Sư đảo, hỏi cho rõ.
- Linh đảo chủ!
- Linh đảo chủ!
Nhìn thấy Linh Động Thiên xuất hiện, mười mấy người cung kính nói.
- Các vị, đường xa mà đến, không biết cần làm chuyện gì?
- Linh đảo chủ, Chu gia cùng ba hòn đảo lớn liên hợp các đảo lớn xếp hạng trước mười xâm lấn chúng ta, chúng ta đương nhiên muốn tới trợ giúp Linh Sư đảo.
Một vị đảo chủ trong đó nghĩa chính ngôn từ nói:
- Lần này, Luân Hồi Mệnh, La Phách Thiên, Quỷ Ai ba người, không có ý tốt, thế mà mượn nhờ lực lượng Chu gia muốn lần nữa khôi phục địa vị bá chủ trước kia, thực sự không thể tha thứ.
- Không sai!
Một vị đảo chủ khác tiếp lời:
- Chúng ta đương nhiên duy trì Linh Sư đảo, cho nên lần này đến đây, nghe lệnh điều khiển.
- Đúng vậy!
- Đúng!
Nghe được hơn ý kiến của mười vị đảo chủ, Linh Động Thiên hơi thở ra một hơi, nói:
- Chư vị yên tâm, lần này Thiên Luân đảo dám đánh chủ ý Linh Sư đảo ta, chúng ta đương nhiên đồng khí liên chi, đánh lui bọn hắn.
- Không sai, không sai.
Một vị đảo chủ đột nhiên mở miệng nói:
- Linh đảo chủ, đã như vậy, vậy mời lão đảo chủ ra, chủ trì đại cục cho chúng ta, để đám đạo chích kia biết, Linh Sư đảo không phải bọn hắn có thể xâm phạm.
- Cái này...
Nghe đến lời này, trong lòng Linh Động Thiên có dự cảm không tốt.
Những lão hồ ly này đến đây, mặt ngoài là vì nói duy trì Linh Sư đảo, thế nhưng trên thực tế lại là đến dò xét Linh Sư đảo hư thực.
Hắn không nghi ngờ, nếu như lần này phụ thân hắn lộ ra một tia chân ngựa, những người này sẽ lập tức phản chiến, thậm chí sẽ gia nhập đến Thiên Luân đảo, đối phó Linh Sư đảo.
- Một đám lão hồ ly.
Linh Động Thiên thầm mắng một tiếng, thế nhưng mặt ngoài lại nói:
- Các vị, phụ thân hiện tại đang bế quan, cầu đột phá, cho nên các vị lần này về trước, đợi cho đội ngũ Chu gia chạy đến, Linh Sư đảo ta nhất định cùng các vị cùng nhau đối địch.
Linh Động Thiên vừa nói hết lời, phía dưới lập tức có người mở miệng nói:
- Linh đảo chủ, việc quan hệ sinh tử, vẫn nên mời lão đảo chủ hiện thân, bắt đầu trù tính đi, đánh đòn phủ đầu, chúng ta mới có thể chiếm được tiên cơ.
Lời đã nói đến nhe thế, nếu Linh Động Thiên còn không mời phụ thân của mình ra, vậy mấy lão hồ ly này tuyệt đối sẽ hoài nghi.
Đến cùng nên như thế nào.
Linh Động Thiên mà bắt đầu lo lắng.
Mà phía dưới, hơn mười vị đảo chủ cũng đang nhìn Linh Động Thiên.
Chỉ cần Linh Động Thiên biểu hiện ra mảy may sai lầm, bọn hắn sẽ rõ ràng, Linh Minh, chỉ sợ đang hư trương thanh thế.
- Ha ha, các vị đảo chủ tưởng niệm Linh Minh ta như thế, lão hủ há có thể không xuất hiện.
Ngay tại giờ phút này, một tiếng cười ha ha vang lên, phía trên cung điện, một bóng người đạp phá hư không mà tới.
Chính là Linh Minh!
Linh Minh thời khắc này, tóc trắng phơ, tinh thần lấp lóe, cả người nhìn càng chiếu sáng rạng rỡ.
Quan trọng hơn là, so sánh cùng lúc trước, Linh Động Thiên phát hiện, phụ thân lúc này hoàn toàn khác biệt.
Độc, thật được giải rồi?
Nhưng, làm sao có thể?
- Linh lão đảo chủ!
Nhìn thấy Linh Minh xuất hiện, hơn mười vị đảo chủ phía dưới lập tức cung kính chào.
Nhàn nhạt uy áp để bọn hắn không thể không cúi đầu.
- Động Thiên, mấy vị đảo chủ muốn gặp ta, ngươi thông báo một tiếng là được, vì sao ngăn cản?
Linh Minh khiển trách:
- Thực sự quá không hiểu cấp bậc lễ nghĩa.
- Cha, ngài đang bế tử quan...
- Tử quan lớn hơn nữa cũng không quan trọng bằng Luân Hồi Mệnh dẫn người đến đánh Linh Sư đảo ta.
Linh Minh khẽ nói:
- Các vị đảo chủ nóng vội như thế, đương nhiên bởi vì lo lắng lão hủ, sao ngươi có thể tránh xa người ngàn dặm?
- Hài nhi sai!
Linh Động Thiên hơi khom người, cúi đầu nói.
Bạn cần đăng nhập để bình luận