Vô Thượng Thần Đế

Chương 721: Chia Binh Hai Đường

Dù đối mặt bất kể kẻ nào, Diệp Thu luôn luôn có vẻ hơi lạnh lùng.
Thế nhưng khi nhìn đến Mục Vân, trong mắt của hắn có sùng bái, tự trách, áy náy, quyết tâm, các loại phức tạp tình cảm, tựa hồ xuất hiện ở bên trong.
Đến cùng Diệp Thu và Mục Vân làm sao có bạn quan hệ thầy trò?
Tần Mộng Dao biết, Mục Vân thu đồ nhìn như Vô Tâm, thế nhưng yêu cầu rất nghiêm ngặt, năm đó ở bên trong Nam Vân thành, đồ đệ hắn cũng chỉ có ba người, Tề Minh, Mặc Dương cùng với Diệu Tiên Ngữ mà thôi.
Mà bây giờ đột nhiên xuất hiện Diệp Thu để nàng rất nghi hoặc.
- Mục Vân, Diệp Thu, ha ha, ngược lại có ý tứ, vạn năm trước, Vân tôn giả tên Mục Vân, nghe nói hắn và Huyết Tôn hai người thu một đồ đệ, tên là Diệp Thu, năm đó hai vị sư tôn vì vị đồ đệ này, xông thẳng vào Huyền Không sơn, không nghĩ tới vạn năm sau, Mục Vân, Diệp Thu, chỉ là thiếu một Huyết Tôn.
- Ai nói thiếu, ta chính là Huyết Tôn một đời mới.
Huyết Nhất giờ phút này nhảy ra, cười hắc hắc nói.
Không khí khẩn trương trong đám người lập tức bị hòa hoãn, cười lên ha hả. Chỉ là bên trong tiếng cười, không biết trong lòng mấy người là đang buồn bực.
Đây hết thảy chỉ là trùng hợp thôi sao?
Thời gian từ từ trôi qua, phía trên Huyết Sát đảo cùng Linh Sư đảo cũng tràn ngập khí tức chiến tranh yên hỏa.
Mấy chục hòn đảo dùng hai hòn đảo lớn làm hạch tâm, toàn lực chuẩn bị chiến đấu.
Đến cùng là nguyện ý để người giẫm ở lên người, làm chó sủa hay xoay người đánh mạnh, thu hoạch được tự do cùng cường đại, trong lòng mọi người sớm đã quyết đoán.
Mà theo thời gian chờ đợi, đại quân Chu gia cùng ba hòn đảo lớn rốt cục lặng yên chạy đến.
Chỉ là lần này, đám người không biết, đối thủ sẽ công kích Linh Sư đảo hay Huyết Sát đảo, cho nên tất cả mọi người khẩn trương phòng bị.
Nhưng trước khi địch nhân chân chính đến, bọn hắn mới biết, phòng bị của mình triệt để loạn.
Nhân mã Chu gia cùng ba hòn đảo lớn chia binh hai đường, giết vào đến Linh Sư đảo cùng Huyết Sát đảo.
Chu gia, suất đội công kích Huyết Sát đảo, mà ba hòn đảo lớn thì công kích Linh Sư đảo.
Hai đội nhân mã chia binh hai đường, phân biệt công kích hai hòn đảo. Trong lúc nhất thời, bố cục lúc đầu, triệt để bị xáo trộn.
Bọn hắn không nghĩ tới, Chu gia cùng ba hòn đảo lớn thế mà tự tin, lúc đầu hai thế lực lớn hội hợp thành một cỗ, dẫn đầu công phá một điểm, không nghĩ tới kết quả đúng là như thế.
Chiến hạm vạch phá sóng biển tạo ra tiếng oanh minh đánh vỡ bình tĩnh trên Huyết Sát đảo.
Nhìn thấy từng chiếc từng chiếc chiến hạm bức sát đến Huyết Sát đảo, Huyết Vô Tình lập tức hạ lệnh, phát ra tín hiệu, để hòn đảo xung quanh nhanh chóng chi viện.
- Không nghĩ tới, Chu gia cùng ba hòn đảo lớn thế mà tách ra, xem ra lần này bọn hắn đến có chuẩn bị.
Nhìn thấy tiêu chí chiến hạm Chu gia, Huyết Vô Tình bình tĩnh nói.
Chỉ là so với Huyết Sát đảo, không biết Linh Sư đảo bên kia đứng trước ba hòn đảo lớn công kích có thể tiếp tục chống đỡ hay không.
Mặc dù Linh Minh đã trở lại Linh Sư đảo, thế nhưng Luân Hồi Mệnh, La Phách Thiên, Quỷ Ai ba người dù sao cũng là tam đại cự đầu, không thể khinh thường.
- Chuẩn bị nghênh địch!
Chuyện đã đến một bước này, quay đầu đã không có khả năng.
Đã không có khả năng, vậy cũng chỉ có chiến.
Chỉ là Mục Vân đã rời đi hơn mười ngày, còn chưa trở về, là đi tìm viện binh?
Hay là gặp nguy hiểm gì rồi?
- Đừng nghĩ nhiều, nghênh chiến đi!
Chu Á Huy bước ra một bước, nhìn từng chiếc từng chiếc chiến hạm Chu gia, trong mắt tràn đầy tâm tình kích động, đó là chiến hạm Chu gia hắn, thời gian qua đi mấy chục năm, Chu Á Huy hắn lần nữa trở về.
- Người Huyết Sát đảo nghe đây, các ngươi gặp phải là Chu gia, ta khuyên các ngươi tốt nhất đừng chống cự, nếu không nghênh tiếp chỉ có chết.
Một tiếng quát từ trên chiến hạm vang lên, ngay sau đó, chiến hạm tới gần, lần lượt từng bóng người phi tốc rơi xuống, dần dần tới gần bãi biển.
Hai người cầm đầu dạo chơi bước ra, nhìn thấy đội ngũ chỉnh tề, sớm đã có đề phòng, trên mặt lộ ra biểu lộ khinh thường.
- Huyết Vô Tình, là tên nào?
Chu Bằng bước ra một bước, nhìn trong đám người đối diện, giễu cợt nói.
- Chu Bằng, tốt xấu gì ngươi cũng là thiên tài Thiên Mệnh Bảng, thật không biết ta.
Huyết Vô Tình bước ra một bước, nhìn Chu Bằng nói.
- Ngươi thì tính là cái gì? Ta dựa vào cái gì biết ngươi? Chỉ là Đảo chủ Huyết Sát đảo, thật đúng là đề cao bản thân!
Chu Bằng bật cười, lắc lắc đầu nói:
- Luôn có một chút châu chấu nhảy nhót, xem mình làm đại nhân vật, nhảy tới nhảy lui trước mặt người khác, thật tình không biết người khác luôn luôn có thể dùng một bàn tay, thậm chí một cước giẫm chết hắn.
- Đại ca, ngươi nói như vậy, nhìn rất bất phàm.
Chu Khiếu tiến lên, cười nói:
- Châu chấu còn biết mình có thể nhảy nhót cao bao nhiêu, thế nhưng một ít thằng hề tự cho rằng tụ tập số lượng đông đảo võ giả đã xem mình như nhân tài tiếng tăm lừng lẫy! Kia mới gọi là ngu xuẩn.
Hai huynh đệ đứng trước mặt người khác không chút kiêng kỵ cười.
- Ta nhìn cũng thế, luôn mang người, đem mình làm châu chấu , nhảy nhót đến, nhảy nhót đi, lộ ra rất là uy phong.
Ngay tại giờ phút này, một bóng người đi ra, nhìn Chu Bằng cùng Chu Khiếu đối diện, lãnh ngạo nói.
- Ngươi muốn chết!
Nghe đến lời này, hai huynh đệ đương nhiên tức giận.
- Muốn chết? Bằng vào hai tên con thứ các ngươi cũng có thể nói với ta lời này?
Chu Á Huy lần nữa tiến lên một bước, nhìn hai huynh đệ, nói:
- Trợn to mắt chó của các ngươi nhìn, ta là ai?
- Ta quản ngươi là ai, ngươi bất quá là... Ngươi là... Chu Á Huy?
- Làm sao có thể!
Trong nháy mắt, Chu Bằng cùng Chu Khiếu hai huynh đệ đứng trước đám người trợn mắt hốc mồm nhìn bóng người trước mắt.
Bộ dáng kia, bóng người kia, so với Chu Á Huy mấy chục năm trước, giống nhau như đúc.
- Đại ca, hắn thật là Chu Á Huy!
- Ngậm miệng!
Chu Bằng thấp giọng quát:
- Cho dù hắn thật là, cũng không thể thừa nhận, nếu không hai người chúng ta chỗ nào còn có thể trở thành thiếu tộc trưởng.
Nhìn Chu Á Huy, Chu Bằng quát:
- Hừ, ngươi đến cùng là ai? Chu Á Huy đã sớm chết, hiện tại Chu gia ta trống vị trí thiếu tộc trưởng, ai cũng biết, ngươi dám giả mạo Chu Á Huy, muốn chết!
Giả mạo?
Chu Á Huy lắc đầu, cười khổ không thôi.
Thật đúng là bị Mục Vân nói trúng.
- Ta không cần giả mạo, bởi vì ta chính là Chu Á Huy!
Bạn cần đăng nhập để bình luận