Vô Thượng Thần Đế

Chương 722: Thay Đổi

Chu Á Huy lần nữa tiến lên một bước, nói:
- Các ngươi trợn to mắt chó thấy rõ ràng, trong tay của ta cầm là cái gì.
- Tru Thần Lệnh!
Nhìn thấy phía trên Tru Thần Lệnh ấn khắc danh tự, hai người triệt để sững sờ.
Chu gia Tru Thần Lệnh, là hộ tống chủ nhân cùng một chỗ sinh ra, nếu chủ nhân tử vong, lệnh bài cũng sẽ vỡ vụn mở, biến mất không thấy gì nữa. Giờ phút này phía trên Tru Thần Lệnh khắc kia ba chữ to - Chu Á Huy, chính là đại biểu cho bản thân Chu Á Huy.
Hắn không chết!
Thật là Chu Á Huy!
- Hừ, Huyết Vô Tình, ngươi quả nhiên ác độc, bắt thiếu tộc trưởng ta, hiện tại tìm một người để giả mạo Chu gia ta thiếu tộc trưởng, ta thấy ngươi mưu đồ đã lâu.
- Chu Bằng, ngươi biết ngươi đang nói cái gì sao?
Chu Á Huy lần nữa tiến lên, quát:
- Thấy rõ ràng dung mạo của ta, thấy rõ ràng Tru Thần Lệnh của ta, gặp Tru Thần Lệnh như gặp tộc trưởng, ngươi không biết sao? Tru Thần Lệnh này là tượng trưng cho Chu gia thân phận thành viên hạch tâm, ngươi hiểu chưa?
- Ồ? Thật sao?
Chu Bằng nghe đến lời này, ha ha cười nói:
- Thật có lỗi, ta cũng có một cái!
Trong lúc Chu Bằng nói chuyện, trong tay xuất hiện một lệnh bài. Bộ dáng lệnh bài giống như đúc lệnh bài trong tay Chu Á Huy.
Mà trên lệnh bài ấn khắc hai chữ - Chu Bằng.
Chu Á Huy hoàn toàn tỉnh ngộ.
Mấy chục năm không thấy hắn, ở Chu gia sớm đã là một người chết.
Mà Chu gia hiện tại đã bắt đầu chuẩn bị chức vị tân thiếu tộc trưởng.
Chu Bằng, lần này hoàn thành thu phục bảy mươi hai hòn đảo Nam Hải, rất có thể sẽ trở thành thiếu tộc trưởng.
- Hừ, ta quản ngươi là ai, giả mạo Chu gia thiếu tộc trưởng ta, chính là muốn chết, tử đệ Chu gia nghe lệnh, Huyết Sát đảo không chịu đầu hàng, liên hợp đồng mưu, giết không tha.
Chu Bằng ra lệnh, mấy ngàn võ giả sau lưng sát khí dạt dào, muốn xông lên.
- Chậm rãi, chậm đã!
Chỉ là ngay tại giờ phút này, một âm thanh lại đột nhiên vang lên.
- Ta còn chưa tới, thế nào đã đánh nhau rồi, ít nhất phải chờ chờ ta đã.
Âm thanh trêu tức vang lên, nghe được tiếng nói kia, Huyết Vô Tình cũng yên ổn xuống.
Hắn, rốt cục trở về.
- Ngươi không sao chứ?
- Ta có thể có chuyện gì!
Mục Vân khoát tay một cái:
- Chậm trễ một chút thời gian, không sao cả!
- Thật không sao?
Huyết Vô Tình kinh nghi bất định.
- Đương nhiên không sao.
- Không sao mà sắc mặt của ngươi thế nào tái nhợt?
Mặt Huyết Vô Tình đen lại.
Mục Vân ho khan một cái, nói:
- Không có việc lớn gì, mất máu quá nhiều mà thôi, tìm cho ta cái ghế, hiện tại, ta muốn xem náo nhiệt.
Huyết Vô Tình vừa định mở miệng, một bóng người giống như u linh bay tới, nhét một cái ghế bành dưới mông Mục Vân.
- Vẫn là đồ đệ tốt!
Mục Vân ngồi lên, nhìn mấy ngàn võ giả khí thế rào rạt đối diện, mỉm cười, vươn tay ra.
Diệp Thu lấy ra một chén nước trà, cung kính đứng ở bên cạnh.
Nhấp một ngụm nước trà, Mục Vân vuốt vuốt bả vai, nói:
- Những ngày qua mệt chết ta, còn may không tới chậm, kém chút bỏ lỡ một vở kịch hay.
Tần Mộng Dao giờ phút này đi lên phía trước, xoa bóp bả vai Mục Vân, bất đắc dĩ cười khổ.
- Dễ chịu!
Nhìn đám người, Mục Vân nói:
- Các ngươi có thể bắt đầu!
- Bắt đầu? Bắt đầu mẫu thân ngươi!
Chu Khiếu quát lạnh một tiếng, nhìn Mục Vân nói:
- Ngươi chính là Mục Vân, giết đệ tử Huyền Không sơn, hiện tại còn dám tới đắc tội Chu gia ta, ta thấy ngươi muốn biến mất ở bên trong ba ngàn tiểu thế giới này.
- Ách, Chu Á Huy, có thể giết tên này không?
- Đương nhiên, chỉ là,không cần ngươi giúp ta, ta tự mình ra tay.
Chu Á Huy lạnh lùng nói.
- Rất tốt, vậy chính ngươi lên đi, ta cũng không có tinh lực đi đánh nhau, hôm nay chỉ xem náo nhiệt.
Chu Á Huy nhẹ gật đầu, tiến lên phía trước:
- Chu Bằng, Chu Khiếu, ta biết hai người các ngươi đã sớm ngấp nghé vị trí thiếu tộc trưởng, trước đó có ta ở đây, các ngươi tận lực đạt được kết quả tốt từ ta, mà bây giờ, ta trở về, các ngươi ngược lại trở mặt không quen biết.
- Ngươi mới trở mặt không quen biết, chúng ta chỉ nhận thiếu tộc trưởng chân chính, không phải ngươi.
Chu Khiếu khẽ nói:
- Đại ca, để ta giải quyết hắn.
Vừa dứt lời, Chu Khiếu một bước tiến lên, thẳng hướng Chu Á Huy.
- Nhị đệ cẩn thận một chút!
- Hừ, bằng hắn, còn chưa xứng tổn thương ta.
Chu Khiếu nói, vọt thẳng ra.
A...
Chỉ là sau một khắc, một tiếng kêu thảm thiết đột nhiên vang lên, Chu Khiếu vừa mới xông ra thẳng hướng tới Chu Á Huy, thế nhưng còn chưa kịp phản ứng, một quyền Chu Á Huy đã đánh vào bụng hắn.
Kêu thảm thiết như tan nát cõi lòng làm cho tất cả mọi người cảm thấy tim đập nhanh.
- Bằng ngươi? Cũng xứng giáo huấn ta!
Chu Á Huy hừ lạnh:
- Mấy chục năm trước không xứng, hiện tại vẫn không xứng.
Khuỷu tay Chu Á Huy gõ vào lưng Chu Khiếu, tiếng kêu thảm thiết im bặt mà dừng.
Chu Khiếu nghiễm nhiên đã hôn mê.
- Chỉ là Vũ Tiên cảnh tứ trọng, thế mà dám khoe khoang ở trước mặt ta?
Ném Chu Khiếu như heo sắp chết qua một bên, Chu Á Huy nhìn Chu Bằng, khẽ nói:
- Chu Bằng, ngươi mạnh hơn hắn một ít, Vũ Tiên cảnh lục trọng, bất tử chi cảnh, muốn thay thế vị trí thiếu tộc trưởng của ta, đến khiêu chiến ta đi!
Nhìn nhị đệ cơ hồ xem như triệt để phế, trong mắt Chu Bằng tràn ngập tơ máu.
- Hừ, giả mạo Chu gia thiếu tộc trưởng ta, dám ra tay đánh phế đệ đệ ta, muốn chết!
Sắc mặt Chu Bằng phát lạnh, giết ra.
Dù cho biết người trước mắt chính là Chu Á Huy, thế nhưng mắt thấy vị trí thiếu tộc trưởng sắp tới tay, nếu như bởi vì Chu Á Huy giờ phút này trở về mà xuất hiện ngoài ý muốn, đó chính là thất bại trong gang tấc.
Cho nên, Chu Á Huy phải chết.
- Diệt Thiên Băng Địa Liệt!
Quát khẽ một tiếng, Chu Bằng giết ra.
- Hay cho một chiêu Diệt Thiên Băng Địa Liệt, một chiêu này vẫn là ta dạy cho ngươi? Chu Bằng!
Âm thanh Chu Á Huy càng thêm băng lãnh, vỗ ra một chưởng.
- Diệt Thiên Băng Địa Liệt!
Khí thế cường hãn bao phủ, Chu Á Huy cùng Chu Bằng đều là Vũ Tiên cảnh lục trọng, cường giả thân thể bất tử, một chưởng này đối bính, uy lực cường hãn, không thể địch nổi.
Ầm ầm...
Mặt đất bãi biển đều vỡ vụn, quamột thức này, chân nguyên cuồng bạo bạo tạc như thiên địa băng liệt.
Áp bách cùng bộc phát cường đại nhấc lên từng đợt phong ba.
Tốc độ bộc phát cùng khuấy động làm cho lòng người run lẩy bẩy.
Chỉ là khi ba động tính hủy diệt đến trước mặt Mục Vân, Diệp Thu bước ra một bước, tất cả khí thế, tan thành mây khói.
Bạn cần đăng nhập để bình luận