Vô Thượng Thần Đế

Chương 736: Liên hợp?

- Vân lang.
Vương Tâm Nhã thân mang một kiện bào phục trận đạo hơi có vẻ rộng rãi, tóc dài như thác nước buộc ở sau ót.
Đạo bào rộng rãi không có cách nào che giấu đi thân hình của nàng.
So với Tần Mộng Dao, Vương Tâm Nhã càng nhiều hơn chính là đơn thuần cùng đáng yêu, đây cũng là địa phương để Mục Vân động tâm nhất.
Thời gian qua đi mấy năm, gặp lại lần nữa, Mục Vân mỉm cười, bàn tay vuốt ve sợi tóc, nói:
- Tâm nhi nhà chúng ta cũng trở nên rất lợi hại, là một vị linh trận sư cường đại.
- Chàng lại trêu chọc ta.
Vương Tâm Nhã cúi đầu cười một tiếng, xấu hổ nói.
- Ta cũng không dám trêu chọc nàng, nếu không chỉ sợ bị các trưởng lão Vạn Trận tông đánh một trận, vậy ta không chịu nổi!
Mục Vân cười ha ha nói.
- Tâm Dao tỷ, tỷ nhìn hắn...
- Chúng ta quản không được hắn, nhìn thấy người kia, ta xem hắn còn cười được hay không.
- Đúng rồi!
Ánh mắt hai nữ không hiểu thấu nhìn Mục Vân lại để Mục Vân cảm thấy phía sau phát lạnh một trận.
Người kia? Sẽ không phải là…?
- Ha ha, Mục Vân, chào ngươi, ta gọi Trần Uyên, cũng là đại sư huynh Vạn Trận tông.
Trần Uyên giờ phút này đi tới, nhìn Mục Vân nói:
- Lần trước tại Thiên Tuyển sơn và bên trong Cổ Long di chỉ, cũng không có hảo hảo trò chuyện, lần này xem như chân chính nhận biết.
- Xin chào!
Trần Uyên người này, ổn trọng như núi, bình tĩnh như nước, không trương dương, không làm bộ, Mục Vân ngược lại rất thưởng thức.
Chỉ là thưởng thức thì thưởng thức, người này thân là đại sư huynh Vạn Trận tông, Mục Vân cũng không dám khinh thường.
Xếp hạng Thiên Mệnh Bảng của Trần Uyên không phải rất cao, thế nhưng Mục Vân hiểu rõ, Thiên Mệnh Bảng chỉ là Lãm Kim lâu căn cứ đệ tử thiên tài các đại thế lực biểu hiện xếp hạng.
Một ít đệ tử nếu có chủ tâm giấu diếm, Thiên Mệnh Bảng căn bản không có cách dò xét ra tu vi chân chính của người này.
- Trận so tài sắp bắt đầu, trong tông môn còn có rất nhiều chuyện cần bận bịu, ta sẽ không quấy rầy, Tâm nhi ở chỗ ngươi nơi này, ta cũng yên tâm.
- Không có vấn đề!
Mục Vân chắp tay đưa tiễn Trần Uyên, lúc này mới cùng Tần Mộng Dao, Vương Tâm Nhã hai người và Tiểu Hắc một lần nữa ngồi vào trên chỗ ngồi.
Lại thêm một vài món ăn chuyên môn cho Tiểu Hắc ăn, ba người ở một bên vui sướng trò chuyện giết thì giờ.
- Tâm nhi, cảm giác ở Vạn Trận tông như thế nào?
- Phiền!
Vương Tâm Nhã nhăn đầu lông mày nói:
- Vân lang, những lão gia hỏa kia thật đần chết, ngươi cho ta tam thập tam thiên Bách Trận Đồ, bọn hắn thấy thế nào đều xem không hiểu, ta giảng cho bọn hắn nghe, bọn hắn cũng không hiểu, thật sự là hồ đồ muốn chết.
- Mỗi ngày bị những người kia quấn lấy, đầu của ta đều muốn nổ tung.
Quấn lấy?
Mục Vân buồn cười.
Toàn bộ ba ngàn tiểu thế giới, có thể nói những lời này, chỉ sợ cũng chỉ có Vương Tâm Nhã.
Bất quá tam thập tam thiên Bách Trận Đồ, đúng là không thể.
Nói đúng ra, mỗi một kiện vật liệu xuất hiện từ bên trong Thần Không bảo động Tru Tiên Đồ, đều không thể hiểu theo lẽ thường.
- Được rồi, muội bây giờ thế nhưng là bảo bối Vạn Trận tông, ai cũng muốn che chở đây.
- Không phải đâu!
Vương Tâm Nhã phàn nàn:
- Các ngươi hai người hợp lại khi dễ ta!
Mục Vân cùng Tần Mộng Dao mỉm cười, ba người trò chuyện vui vẻ với nhau hoàn toàn không có chú ý tới, một bàn bên cạnh cách ba người không xa, hai bóng người đã chú ý ba người hồi lâu.
Hai người kia, một người khoác trường sam màu xám nhạt, một người mặc trường sam màu sắc rực rỡ, nhìn dở dở ương ương.
- Hoa Vô, đây chính là gia hỏa đánh bại sư tôn Ảnh Triển của ngươi, thế nào, không muốn lên đi giáo huấn một chút?
Thanh niên hôi sam nhìn thanh niên đối diện, ha ha cười nói.
- Thân Công Ngôn, ngươi bớt ở chỗ này thêm mắm thêm muối, Ảnh Triển trước đó là sư tôn ta không sai, chỉ là hắn cũng vẻn vẹn dạy ta một đoạn thời gian thôi, sư tôn Hoa Vô ta có rất nhiều người, từng người tìm ta làm việc, đây chẳng phải bận bịu chết?
Hoa Vô cười lạnh:
- Mà về phần hắn... Chỉ là một gia hỏa giả vờ giả vịt trước mặt nữ nhân mà thôi, làm đối thủ của ta, ta cũng không thèm.
- Ngược lại là nói đúng, nói về luyện khí, thiên phú của ngươi ngạo nghễ tất cả, ta phục ngươi, bất quá trận đạo lại là hai người chúng ta đều tinh thông, lần này Vạn Trận tông gia nhập vào, hạng nhất liền nhìn thuộc về ngươi hay là ta.
- Ít khoác lác!
Hoa Vô ha ha cười nói:
- Lãm Kim lâu dùng rất nhiều tiền cũng để nuôi dưỡng thiên tài như ngươi từ đầu chí cuối, luyện đan so đấu, ngươi có thể cầm tới đệ nhất rồi nói sau.
- Còn trận đạo so đấu, ta nhất định không để ngươi giành chiến thắng.
Thân Công Ngôn, Lãm Kim lâu hoàn toàn xứng đáng mới danh xưng song thiên tài, luyện đan cùng trận pháp, hạ bút thành văn, bên trong toàn bộ ba ngàn tiểu thế giới, cũng là tiếng tăm lừng lẫy.
Mà Hoa Vô, càng là thiên tài số một Ám Ảnh các, luyện khí, trận pháp, song song đều mạnh.
Hai người này, mấy năm trước, chính là thanh danh lên cao bên trong ba ngàn tiểu thế giới, là chiêu bài song tài của Lãm Kim lâu cùng Ám Ảnh các.
Tam đại so đấu bắt đầu, thiên tài từng địa phương cũng bắt đầu đi tới Trung Thiên thành.
Cùng lúc đó, đệ tử các đại môn phái không ngừng chạy đến Trung Thiên thành.
Tam đại so đấu, không chỉ là so tài, càng là một lần mậu dịch mênh mông nhất Trung Thiên thành.
Đệ tử các đại thế lực đến đây cũng sẽ dẫn tới một ít trưởng lão trong tông môn đi theo.
Như thế, bên trong Trung Thiên thành náo nhiệt không thôi.
Cho nên một ít đấu giá hội, dược các, Khí các cũng trong khoảng thời gian này bắt đầu bán hạ giá số lượng lớn.
Vòng đi vòng lại, khiến cho so đấu càng như hội nghị, rất náo nhiệt.
Chỉ là hội nghị bực này lại tụ tập ánh mắt của hơn ngàn vạn người.
Ban đêm, phồn tinh như nước, trên giường lớn to tròn, Mục Vân trái ôm phải ấp, vui đến quên cả trời đất.
Hai nữ đã dần dần ngủ say, Mục Vân lại tỉnh táo.
Thời gian thế này, có thể tiếp tục bao lâu?
Hắn không thể không suy nghĩ.
Bá...
Chỉ trong chốc lát, ngoài cửa sổ, một tiếng xé gió vang lên, thần sắc Mục Vân biến đổi, mặc xong quần áo, bất động thần sắc rời phòng.
Khách sạn Thiên Bảo các, cao chừng mười tám tầng, tầng cao nhất, vốn là có cường giả thủ hộ.
Đây là Thiên Bảo các bảo hộ khách nhân.
Chỉ là giờ phút này, tất cả hộ vệ tầng cao nhất đều đã hôn mê, chỉ có một bóng người màu đen một mực đứng ở chỗ đó.
- Ngươi là ai?
- Giết ngươi người!
Bóng người màu phát ra tiếng nói khàn khàn, lập tức xông tới.
Bạn cần đăng nhập để bình luận