Vô Thượng Thần Đế

Chương 745: Đồng ý gia nhập

- Nàng hiện tại cảnh giới không cao, trừ phi đến Tiên cảnh, nếu không căn bản không có khả năng dẫn động hồn phách lực lượng, không cần sợ, nhưng nếu đến Tiên cảnh, dẫn động hồn phách lực lượng, vậy khó mà nói.
Mục Vân nhẹ gật đầu, cúi đầu.
- Phong Tử Dụ!
Mục Vân đột nhiên ngẩng đầu, nhìn Phong Tử Dụ, chân thành nói:
- Ta có biện pháp, có thể trị hết muội muội của ngươi, bất quá, có nguy hiểm.
- Biện pháp gì!
Mục Vân tổ chức một chút những gì đã nói, nói:
- Bên trong cơ thể muội muội của ngươi chứa huyết mạch cùng hồn phách lực lượng của thần thú Thiên Tình Huyền Xà, bây giờ ta có một quyển bí tịch, có thể tạo điều kiện cho muội muội ngươi tu luyện, để nàng học tập vận chuyển huyết mạch lực lượng Thiên Tình Huyền Xà, thực lực đột nhiên tăng mạnh, một ngày ngàn dặm, không đáng kể.
- Nhưng nguy hiểm chính là, thời điểm khi ngươi muội muội đến Tiên cảnh, có thể sẽ gây nên hồn phách thức tỉnh, muội muội của ngươi nếu không cách nào chống lại qua hồn phách Thiên Tình Huyền Xà, liền sẽ bị thôn phệ, mất đi bản thân.
Tiên cảnh, thần thú, Phong Tử Dụ không có khái niệm gì.
Nhưng hắn biết, Mục Vân nói tới những thứ này, nhất định là tồn tại cực kỳ cường đại.
- Cái này, để ta suy nghĩ một chút!
Phong Tử Dụ lo lắng, không phải không có đạo lý.
Nếu muội muội có thể trở nên cường đại, hắn đương nhiên cực kì cao hứng, thế nhưng cái giá lớn cho sự cường đại lại là ngày sau có khả năng mê thất bản thân.
Trong lòng của hắn không dám đánh cược.
Hắn hi vọng muội muội của mình có thể bình an cả đời.
- Ta nguyện ý!
Chỉ là Phong Tử Dụ còn chưa mở miệng, Phong Ngọc Nhi lại từ trong nhà đi ra, dứt khoát kiên quyết nói.
- Ngọc Nhi!
- Ca ca, ta nguyện ý, ta không muốn lại liên lụy ngươi.
Gương mặt Phong Ngọc Nhi đầy nước mắt, thân thể run rẩy nói:
- Nếu như không phải ta, hiện tại ngươi nên là luyện đan sư chói mắt nhất mới đúng, đều bởi vì ta, ngươi mới biến thành cái dạng hiện tại, ta đã không muốn lại liên lụy ngươi.
- Muội muội!
Phong Tử Dụ thấp giọng quát.
Hắn chỉ tự trách mình không có bản sự, để muội muội bị thống khổ giày vò.
- Thật ra các ngươi không cần trách ai, Thiên Tình Huyền Xà chính là thần thú, muội muội của ngươi nếu chưởng khống huyết mạch lực lượng, tương lai nhất định là tồn tại chí tôn toàn bộ ba ngàn tiểu thế giới. Chỉ là nguy hiểm cũng có, ta đã trần thuật cho các ngươi, còn lựa chọn như thế nào...
- Không cần tuyển chọn, ta muốn cải biến!
Phong Ngọc Nhi chân thành nói:
- Ta không muốn sinh hoạt như thế này.
- Muội muội!
- Ca ca, ngươi không cần khuyên ta!
Phong Ngọc Nhi bình tĩnh nói:
- Ta chỉ muốn thật vui vẻ, dù thời gian ngắn ngủi, mà đối mặt thần thú kia, ta không nhất định không phải là đối thủ, mọi thứ nên suy nghĩ phương hướng tốt, không phải sao? Chẳng lẽ ngươi hi vọng ta một mực bị người ta gọi là quái vật, dị thú?
- Ta đương nhiên không muốn.
Phong Tử Dụ nắm chặt song quyền, nhìn Mục Vân nói:
- Vân huynh, tương lai hồn phách thần thú thức tỉnh, có mấy phần nguy hiểm?
- Mấy phần nguy hiểm nhìn mọi người!
Mục Vân khẽ mỉm cười nói:
- Ta có thể nói cho ngươi, thê tử của ta cũng thức tỉnh Băng Hoàng Thần Phách, thế nhưng nàng đã khống chế thần phách của mình.
Nghe được hai chữ thê tử, Tần Mộng Dao hơi đỏ mặt, ngại ngùng cười một tiếng.
- Ca ca, nếu ngươi thật lòng muốn tốt cho ta, cứ để cho ta tới thử một lần, ta không muốn liên lụy ngươi.
Trên mặt Phong Tử Dụ lộ ra vẻ giãy dụa, một lát sau, giống như quyết định.
- Tốt!
Hắn biết muội muội thống khổ, bị người xem như dị loại đối đãi, làm sao không thống khổ.
Chỉ cần mình hầu ở bên người nàng, khó khăn lớn hơn nữa, hắn cũng sẽ bồi tiếp nàng.
- Ta nên làm như thế nào?
Phong Ngọc Nhi thở phào nhẹ nhõm, chậm rãi hỏi.
- Hiện tại ngươi không cần làm cái gì, nhắm hai mắt lại là được.
Mục Vân mỉm cười, đi đến trước người Phong Ngọc Nhi, bàn tay nhỏ nhô ra.
Trong khoảnh khắc, một cỗ lực lượng vô danh từ bên trong cơ thể Mục Vân xuất hiện.
Lực lượng kia trong khoảnh khắc để Tần Mộng Dao cùng Phong Tử Dụ hai người sững sờ.
Ngược lại là Phong Ngọc Nhi, thân thể co rụt lại, thân thể cả người bắt đầu run rẩy.
Bộ dáng này tựa hồ cực kì thống khổ, thế nhưng loại đau khổ này, tựa hồ cũng không phải đến từ thân thể, mà là thống khổ của hồn phách.
Trọn vẹn qua sấp sỉ một canh giờ, Mục Vân mới buông tay xuống.
Mà giờ khắc này Phong Ngọc Nhi, chậm rãi mở hai mắt ra.
- Ngọc Nhi!
- Ca ca!
Phong Ngọc Nhi vừa sải bước ra, nhìn Phong Tử Dụ, trong mắt chảy ra nước mắt.
- Ngươi nhìn thấy rồi?
Nhìn Phong Ngọc Nhi biến hóa, Phong Tử Dụ sững sờ.
- Ừm!
Nàng cũng không biết vì sao, khi trong lòng bàn tay Mục Vân bắn ra một cỗ lực lượng kỳ lạ, một mảnh sương mù mông lung phía trước cặp mắt của nàng đã hoàn toàn biến mất.
Ngay sau đó, ánh sáng lại xuất hiện.
- Đa tạ!
Nhìn Mục Vân, Phong Tử Dụ bái thật sâu.
- Ta cũng không phải hỗ trợ không công.
Mục Vân khẽ mỉm cười nói.
Phong Tử Dụ sững sờ, đương nhiên biết ý Mục Vân.
Mục Vân không có khả năng vô duyên vô cớ đến giúp hắn, mà võ kỹ liên quan tới huyết mạch, nghe rất mơ hồ, Mục Vân chỉ sợ mang theo mục đích.
- Ngươi cần ta làm cái gì, chỉ cần ta có thể làm, đều được.
- Không cần phải nói lời mơ hồ.
Mục Vân vỗ vỗ bả vai hắn, nói:
- Ta chỉ cần ngươi giúp ta làm một việc, gia nhập Huyết Minh ta, trở thành luyện đan sư Huyết Minh của ta, mà ta có thể cam đoan, để ngươi đời này có thể trở thành một tuyệt phẩm thánh đan sư, thậm chí là hư tiên đan sư.
- Cái gì!
Nghe đến lời này, Phong Tử Dụ sững sờ.
Mộng tưởng suốt đời hắn chính là trở thành đỉnh cấp luyện đan sư, Mục Vân nói lời này, nghe hoàn toàn không giống như là yêu cầu, mà ngược lại là đang giúp hắn.
- Ta cần nhắc nhở ngươi, Huyết Minh đối địch với Huyền Không sơn, tương lai, có khả năng gặp phải nguy hiểm, rất rất lớn.
Mục Vân lần nữa nói:
- Ngươi tốt nhất...
- Ta đồng ý!
Mục Vân còn chưa nói hết lời, Phong Tử Dụ lại khẽ mỉm cười nói:
- Ta đồng ý!
- Ách...
- Không có gì để cho người kích động hơn việc trở thành đỉnh tiêm hư tiên đan sư, không có cái gì để cho người ta hưng phấn hơn việc đối địch với đệ nhất thế lực như Huyền Không sơn.
- Tốt!
Mục Vân không nghĩ tới, Phong Tử Dụ sẽ đáp ứng thống khoái.
- Ta đã là truyền tầng thứ nhất Bất Diệt Huyết Điển cho Ngọc Nhi, có thể tu luyện thành hay không thì cần xem sự lĩnh ngộ của nàng, mà các ngươi hiện tại trước không nên rời khỏi Trung Thiên thành, qua mấy ngày, các ngươi lại rời đi, đi thẳng đến Lạc Hồn đảo, tìm Chu Doãn Văn trưởng lão, ta sẽ truyền tin cho hắn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận