Vô Thượng Thần Đế

Chương 762: Cái gì?

Tốc độ anh sáng trường kiếm Mục Vân luyện chế đi tới, thực sự quá chậm, quá chậm đi.
Tiếp tục như vậy, căn bản không có khả năng đến tám mét.
Trong mắt hắn, Mục Vân tốt hơn hắn một chút vẻn vẹn dài Kiếm Thất chủng loại tính lực lượng kết hợp tính năng càng mạnh.
Vậy thì thế nào?
Lại viên mãn, đẳng cấp kém hơn cũng không được.
Chỉ là câu nói này rơi vào trong tai ba người Từ Chính Khí lại hạ thấp cái nhìn của họ về Hoa Vô thành.
Mạnh một chút?
Trường kiếm của Mục Vân, từng thuộc tính lực lượng kết hợp có thể xưng hoàn mỹ, đây chỉ là mạnh hơn một chút?
Nếu như nói thuộc tính lực lượng kết hợp tính mãn phân là một trăm điểm, có thể đến chín mươi chín điểm, có lẽ có khả năng.
Nhưng đến một trăm điểm, tam đại trưởng lão đời này còn không có gặp qua.
Luyện khí, vô luận là vật liệu, lô hỏa, khế văn cũng không thể không xảy ra một chút xíu sai lầm nào.
Thế nhưng trường kiếm Mục Vân luyện chế trước mắt chính là một trăm điểm, hoàn hoàn chỉnh chỉnh, mỹ mãn.
Đây quả thực là để người không thể tin nổi.
Chỉ là trong số tất cả mọi người, chỉ có ba vị trưởng lão có thể hiểu rõ điểm này thôi.
- Ai, ngươi biết cái cọng lông gì!
Nhìn thấy Hoa Vô khẩu xuất cuồng ngôn, Mạnh Vân bất đắc dĩ thở dài nói:
- Bởi vì Nghiệm Khí Chân Thạch không dễ dàng phán đoán đẳng cấp trường kiếm, cho nên mới đi chậm, cuối cùng nhìn cái này đi.
Tiếng này mặc dù nhỏ bé, nhưng ở đây đều là cao thủ, đương nhiên nghe được rõ ràng.
Đối với điểm này, những người khác lơ đễnh, thế nhưng Mục Vân vẫn không khỏi nhìn Mạnh Vân nhiều hơn vài lần.
Gia hỏa này, rất kỳ quái!
Anh sáng không ngừng tăng lên, trọn vẹn qua một khắc đồng hồ thời gian mới lên tới vị trí một mét.
Chờ đợi như vậy dần dần để người mất đi kiên nhẫn.
Thế nhưng ngay khi trường kiếm kia lên tới phía trên một mét, tốc độ thế mà nhanh chóng tăng trưởng.
Hai mét!
Năm mét!
Bảy mét!
Tám mét!
Vượt qua điểm cơ bản, tốc độ ánh sáng gia tăng mấy lần, không bao lâu đã đi tới vị trí tám mét.
Nhưng để đám người khó có thể chịu đựng là, còn đang dâng lên.
Sắc mặt Hoa Vô giờ phút này cũng thay đổi.
Đến vị trí tám mét cũng đã ngang hàng với hắn.
Thế nhưng còn đang tăng lên.
Dần dần, cột sáng đã vượt qua tám mét, chạy đến chín mét.
Sắc mặt Hoa Vô triệt để thảm bại.
- Hoa Vô, đời này, ngươi có thể không còn đụng tới luyện khí nữa.
Mục Vân lạnh lùng nói.
Cười người chớ vội cười lâu.
Chính Hoa Vô cứ dính sát mặt mình vào để Mục Vân đánh, Mục Vân tuân theo ước nguyện của hắn, đánh cho ba ba vang dội.
Thời khắc này Hoa Vô đúng là hận không thể tìm một cái lỗ đất, chui xuống dưới.
Thành tích của Mục Vân đã có hơn hắn.
Chỉ là, cột sáng vẫn còn đang tăng cao.
Chín mét!
Chín mét ba!
Chín mét rưỡi!
Dần dần, cột sáng bắt đầu tới gần chín mét tám, tới gần chín mét chín.
Giờ phút này, tất cả mọi người trợn tròn mắt.
Đây quả thực là đến viên mãn.
Mười mét!
Cuối cùng, cột sáng vọt thẳng đến vị trí mười mét.
Thế nhưng đột nhiên, toàn bộ Nghiệm Khí Chân Thạch bắt đầu phát ra tiếng ong ong ong, cột sáng vọt thẳng qua mười mét, xuyên thẳng vân tiêu.
Mà ngay sau đó, một tiếng nổ đùng đoàng đột nhiên vang lên.
Tiếng nổ đùng đoàng, không ai nghĩ tới.
Nghiệm Khí Chân Thạch, thế mà thật nổ.
- Ta đã nói, sẽ bạo tạc mà!
Mạnh Vân triệt hồi hộ thể chân nguyên trên người, im lặng nói:
- Nhìn bộ dáng từng người các ngươi chật vật, vì cái gì không chịu tin ta.
Giờ phút này một số người cách gần đó, đúng là rất chật vật.
Lưu Thính Vân chính là một trong số đó.
Dùng cảnh giới của hắn, đương nhiên không có khả năng bị tổn thương gây thương tích, thế nhưng vừa rồi, hắn chỉ lo ngẩng đầu nhìn cột sáng, đâu có chú ý Nghiệm Khí Chân Thạch phía dưới biến hóa.
Mười mét!
Không đúng, vượt qua cả mười mét.
Đây là đẳng cấp gì? Thế nào bình phán?
Trên mặt, trên quần áo Lưu Thính Vân giờ phút này đều dính đầy tro bụi, tóc nổ tung, rối rắm.
- Ba vị trưởng lão!
Mà hắn giờ phút này hoàn toàn không để ý tới hình tượng của mình, chỉ có nhìn về phía ba người Từ Chính Khí.
- Mời ba vị trưởng lão cho chỉ thị, nên bình phán như thế nào.
Nhìn đám người, Từ Chính Khí thở phào nhẹ nhõm thật dài.
Nghiệm Khí Chân Thạch mặc dù bạo tạc, thế nhưng trường kiếm của Mục Vân trước đó biểu hiện đã đầy đủ chứng minh hết thảy.
- Ta nghĩ, trong lòng mọi người đã có một cái cân.
Từ Chính Khí mở miệng nói.
- Đúng vậy đúng vậy, để Mục lão sư chịu chút ủy khuất, là thập cấp Thánh khí được rồi, dù sao cũng là hạng nhất, cũng không quan tâm cấp bậc ra sao nữa.
Mạnh Vân vội vàng tiếp lời.
Chỉ là vừa dứt lời, Mạnh Vân lại cảm thấy một đạo ánh mắt giết người truyền đến.
Địa phương ánh mắt kia truyền đến chính là vị trí của Lưu Thính Vân.
Mạnh Vân vội vàng rụt cổ một cái.
- Lưu trưởng lão, cũng không trách ta để ngươi chật vật, ta nhắc nhở qua ngươi, sẽ nổ, ngươi không tin!
Mạnh Vân vô tội nói:
- Mà đây là Mục lão sư luyện chế, không quan hệ với ta.
- Tiểu tử thúi, ngậm miệng!
Lưu Thính Vân đã rất mất mặt, nghe Mạnh Vân lẩm bẩm, tóc thì đầy bụi, áo quần toàn thân rách nát để đám người cười ha ha.
Mạnh Vân hậm hực im lặng, không còn dám mở miệng.
Mà giờ khắc này, Từ Chính Khí bất đắc dĩ thở dài nói:
- Bên trong ba ngàn tiểu thế giới, thần binh lợi khí, phía trên Thánh khí, chính là Hư Tiên khí, mà đẳng cấp cao nhất của Thánh khí chính là thập cấp, đỉnh chính là thập cấp, cho nên lần này, thanh kiếm Mục Vân luyện chế là thập cấp, hắn, không thẹn với danh đệ nhất! Sẽ thu hoạch được một kiện Hư Tiên khí Khí Cụ môn ta ban thưởng, mặt hắn chọn lựa.
Nghe được lời Từ Chính Khí nói, đám người triệt để bạo tạc.
Mục Vân, hoàn toàn xứng đáng hạng nhất, cái này để người ta không lời nào để nói.
Nhưng làm cho tất cả mọi người điên cuồng là một kiện Hư Tiên khí kia.
Kia thế nhưng là Hư Tiên khí.
Mà Mục Vân trước đó đoạt được hạng nhất luyện đan, càng nhận được một viên Hư Tiên đan.
Hai thứ đồ này cộng lại, đều giá trị liên thành.
Nghe nói Hư Tiên khí cùng Hư Tiên đan, luyện đan sư cùng luyện khí sư ba ngàn tiểu thế giới, căn bản không cách nào luyện chế ra, chỉ có tiên nhân chân chính mới có thể làm được.
Mà Khí Cụ môn cùng Thiên Đan tông đoạt được, đều đến từ tiên nhân càng cường đại hơn truyền thừa, dùng một cái, thiếu một cái.
Quan trọng nhất là, một viên Hư Tiên đan, một kiện Hư Tiên khí, nếu xuất ra đi đấu giá, vậy chính là cái giá trên trời.
Nhưng đám người biết, chỉ sợ chỉ có đồ đần mới có thể xuất ra đi đấu giá.
Chỉ là, ý nghĩ này vừa sinh ra, chỉ thấy Mục Vân đi đến trước đài chủ tịch, mỉm cười, nhìn đấu trường nói:
- Các vị, Mục Vân ta tại nơi này tuyên bố một việc, Hư Tiên đan cùng Hư Tiên khí, Mục Vân ta chuẩn bị lấy ra đấu giá, ngay tại Thiên Bảo các, hi vọng đến thời điểm đó các vị có thể nể vài phần mặt mũi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận