Vô Thượng Thần Đế

Chương 765: Khai Vân Đao

Kiếm, đao, chủy thủ, trường thương, đủ loại kiểu dáng, tám Hư Tiên khí, không có một kiện giống nhau.
Xem một lần, ánh mắt Mục Vân cuối cùng lại dừng lại tập trung vào một thanh trường đao.
Trường đao này cũng không phải nặng nề như đại đao, nhìn càng giống kiếm.
Chỉ là tại chỗ mũi đao lại xuất hiện một vết nứt.
Nhìn thấy ánh mắt Mục Vân rơi vào phía trên thanh trường đao, Từ Chính Khí cười ha ha nói:
- Mục lão đệ, đao này tên Khai Vân Đao, uy lực một đao, bổ ra vân vụ, Hư Tiên khí, chỉ là đao này trước kia bị thương nặng, cho nên mũi đao mới có thể xuất hiện một vết nứt, nhưng chuôi này đao vẫn là đẳng cấp Hư Tiên khí.
- Nếu nói Thánh khí có linh tính, tích lũy tháng ngày bồi bạn cùng chủ nhân, có tâm ý trạng thái phù hợp.
- Hư Tiên khí, chính là có nhân tính.
- Hư Tiên khí, sau khi nhỏ máu nhận thân chủ nhân, liền sẽ nắm giữ một tia tâm niệm thông suốt với người nắm giữ, mà lại, Hư Tiên khí cường đại ở chỗ, võ giả có thể dẫn động chân nguyên của mình, bằng vào Hư Tiên khí, mang theo chân nguyên cường đại bộc phát ra uy lực càng thêm khủng bố.
Ngày đó trên đỉnh khách sạn Thiên Bảo các, Khổ Thanh đưa cho mình Khổ Tình Kiếm, chính là Hư Tiên khí, mà chính là Hư Tiên khí năm đó do Mục Vân luyện chế.
Khí tức huyết mạch tương liên kia cũng không bởi vì hắn đổi một thân thể mà trở nên không giống bình thường.
- Mũi đao xuất hiện khe hở, thế mà Tiên khí không tiết, quái tai quái tai!
Mục Vân nhìn Khai Vân Đao, kinh ngạc nói.
- Đúng là một quái sự, cho nên Khí Cụ môn ta mới lưu lại đao này ở đây để môn hạ đệ tử có thể lĩnh hội nhiều hơn.
Mục Vân đương nhiên biết Khí Cụ môn dụng ý.
Hư Tiên khí như thế, đệ tử Khí Cụ môn thường xuyên lĩnh hội, đương nhiên có thể đề cao trình độ luyện khí.
Bất quá, chỉ sợ những đệ tử lĩnh hội kia cũng không biết, khuôn đúc cả ngày bày ở nơi này, nhìn như phế liệu, bịt kín bụi bặm, sẽ là Hư Tiên khí.
- Tốt, ta sẽ lấy chuôi đao này!
Mục Vân cơ hồ không do dự, xác định được mục tiêu.
- Thật?
Từ Chính Khí sững sờ, cười khổ nói:
- Mục lão đệ, ta không đành lòng lừa ngươi, trong tám món Hư Tiên khí, duy chỉ có chuôi này đao không thể cho ngươi.
- Vì cái gì?
- Bởi vì chuôi đao này cũng không thể xưng là Hư Tiên khí chân chính, dù sao cũng có hại hư, ngươi vẫn lựa chọn cái khác đi.
Nghe đến lời này, Mục Vân ngược lại cười một tiếng.
Hắn còn tưởng rằng, chuôi này đao có ý nghĩa gì quan trọng đối với Khí Cụ môn.
- Không sao, ta muốn thanh đao này.
Mục Vân khẳng định.
- Không được không được!
Từ Chính Khí chỉ sợ bất công cho Mục Vân, mà nếu tuyên bố ra ngoài, thanh danh Khí Cụ môn cũng sẽ bị giảm xuống.
- Nếu như Từ lão ca cảm thấy áy náy, hôm nay lão đệ luyện chế ra tuyệt phẩm Thánh khí, trả lại cho ta là được.
Nhìn thấy Mục Vân kiên trì, Từ Chính Khí giãy dụa chốc lát nói:
Ta không biết ngươi vì sao nhất định phải lấy chuôi trường đao này, bất quá đã như vậy, đao này chính là của ngươi, chuôi tuyệt phẩm Thánh khí ngươi luyện chế, ta sẽ để cho người đưa đến khách sạn Thiên Bảo các cho ngươi.
- Đa tạ!
- Ha ha, cám ơn cái gì, vốn nên cho ngươi một kiện Hư Tiên khí chân chính, ngươi lựa chọn Hư Tiên khí như thế, ngược lại để ta cảm giác mình chiếm tiện nghi.
- Sẽ không!
Mục Vân giữ kín như bưng nói:
- Từ lão ca, phiền phức còn mời giữ bí mật việc này cho ta, ngày mai đấu giá hội, ngươi sẽ rõ ràng vì cái gì.
- Được!
Từ Chính Khí cũng rất chờ mong, Mục Vân đến cùng sẽ làm ra chuyện gì.
- Đã như vậy, ngươi cầm Khai Vân Đao đi, hiện tại lão ca mang ngươi đến Thiên Đan tông, Thiên Nhất lão già kia rất muốn gặp ngươi.
- Ồ?
Thiên Nhất trưởng lão là trưởng lão đứng đầu ngũ đại thượng tọa Thiên Đan tông, có chuyện gì muốn gặp mình?
Chỉ là trong lòng mặc dù nghi hoặc, Mục Vân vẫn đi theo Từ Chính Khí đi tới Thiên Đan tông.
So với Khí Cụ môn rộng rãi đại khí, sơn môn Thiên Đan tông thì lộ ra sơn thanh thủy tú hơn một ít.
Mà quan trọng nhất là, bên trong toàn bộ Thiên Đan tông, khắp nơi chim hót hoa nở, oanh oanh yến yến, cảnh trí thế ngoại đào nguyên, ngược lại hơn Khí Cụ môn mấy phần nhân khí.
- Thiên Nhất lão đầu, còn không ra tiếp khách.
Từ Chính Khí đi tới bên ngoài Thiên Đan tông, mở miệng gọi.
Tiếp khách...
Nghe đến lời này, Mục Vân xấu hổ.
- Lão Từ, nhiều năm như vậy, ngươi vẫn không biết xấu hổ như vậy, lão già.
Bên trong Thiên Đan tông, một tiếng quát vang lên, tiếng kia cũng không vang dội, thế nhưng lại truyền khắp toàn bộ sơn môn Thiên Đan tông.
Tiếp khách?
Tiếp ai?
Bên trong toàn bộ ba ngàn tiểu thế giới, có mấy người có tư cách để Thiên Nhất đại trưởng lão tự mình tiếp đãi?
Đông đảo đệ tử hội tụ về phía ngoài sơn môn Thiên Đan tông.
- Từ lão, Mục huynh!
Ngoài cửa Thiên Đan tông, Thiên Vũ một thân thanh sam, nhìn Mục Vân cùng Từ Chính Khí, hơi chắp tay khách khí nói.
- Ngươi cũng không thể gọi hắn là Mục huynh!
Từ Chính Khí ngạo nghễ nói:
- Mục lão đệ là huynh đệ của ta, ngươi nên hô Mục tiền bối mới đúng.
Thiên Vũ nghe đến lời này, hơi sững sờ, cuối cùng lại chắp tay lần nữa nói:
- Mục tiền bối!
Sau khi thi đấu luyện đan, Thiên Vũ mới biết được, thanh niên trước kia mình không để vào mắt sớm đã vượt qua mình xa xa trên con đường luyện đan.
Mà còn lại là đan khí song tu, nghe nói còn muốn tham gia trận đạo thi đấu ba ngày sau.
Tam tê thiên tài, mà còn mạnh hơn Cổ Phi Dương.
Giữa hai người nếu chênh lệch không lớn, Thiên Vũ còn có thể sinh lòng đố kị, nhưng bây giờ, hắn đối với Mục Vân hoàn toàn sinh không nổi đố kị, ngược lại là tràn ngập hiếu kì.
Kẻ này hoàn toàn không có gốc lớn, hai không bối cảnh, đến cùng như thế nào tu luyện tới bước này?
- Mời, gia gia đã chờ đã lâu.
Gia gia?
Nguyên lai, Thiên Vũ là tôn tử (cháu trai) Thiên Nhất trưởng lão, khó trách thiên phú cao như vậy.
Chỉ là Thiên Vũ hơn xa những đệ tử thiên tài khác ở chỗ hữu lễ, mà hàm dưỡng xác thực rất cao.
- Đa tạ!
Mục Vân chắp tay.
Một đường đi qua Thiên Đan tông sơn sơn thủy thủy, không ít đệ tử Thiên Đan tông nhìn Mục Vân, nghị luận ầm ĩ.
- Đó chính là Mục Vân, mi thanh mục tú, thoạt nhìn không có lăng khí bức người, không nghĩ tới có thể luyện chế tuyệt phẩm thánh đan thập bát văn.
- Còn có thập cấp tuyệt phẩm Thánh khí đây.
- Nghe nói hắn còn muốn tham gia thi đấu trận đạo, nói không chừng sẽ là quán quân.
- Không biết, thành tựu luyện đan cùng luyện khí của hắn đều cùng cấp bậc với năm vị tọa thượng trưởng lão chúng ta, trận pháp lại ngưu bức nữa, chúng ta sống thế nào?
Đệ tử Thiên Đan tông nhìn Mục Vân, mặt mũi tràn đầy ao ước.
Có thể làm cho Đại trưởng lão Khí Cụ môn tự mình mang theo, mà đệ nhất đại sư huynh Thiên Đan tông Thiên Vũ tự mình nghênh đón, Mục Vân này, xem như triệt để thành danh.
Bạn cần đăng nhập để bình luận