Vô Thượng Thần Đế

Chương 779: Muốn Ra Tay

Cái giá tiền này vừa kêu ra làm cho tất cả mọi người cảm giác bị tạt một chậu nước lạnh.
Năm trăm ức thượng phẩm linh tinh, cho dù thất đại thế lực Tây Vực cũng không dám đánh bạc dạng này.
Chỉ có mấy đại thế lực Trung Vực mới có thể liều mạng một phen.
Thật ra Mục Vân biết, cái giá năm trăm ức, xem ra rất thấp.
Chỉ là hắn tin tưởng, mọi người tại đây sẽ giúp đề cao.
Dù sao long lân là ai đều muốn.
- Đấu giá, hiện tại bắt đầu!
Mục Vân cho tới bây giờ đều sẽ không làm mua bán lỗ vốn, lần này mượn nhờ danh khí Thiên Bảo các, hắn tin tưởng, Thiên Bảo các chỉ cần biết chín mảnh long lân ở trên người hắn, tất nhiên sẽ không thả ra tin tức này.
- Năm trăm ba mươi ức!
Vạn Lịch trưởng lão Vạn Trận tông nhịn không được mở miệng quát.
Long lân, đối với trận pháp, luyện đan, luyện khí, đều là tồn tại hiếm thấy có tiền mà không mua được, Vạn Trận tông đạt được, nhất định có thể bằng vào long lân, lần nữa đề cao trận pháp chi đạo.
- Năm trăm năm mươi ức!
Từ Chính Khí cũng điên cuồng, long lân, thân là trưởng lão Khí Cụ môn, sao hắn lại có thể nhìn mặc kệ.
- Từ lão đầu, lần này, ta sẽ không để cho ngươi!
Thiên Nhất trưởng lão cười ha ha một tiếng nói:
- Sáu trăm ức!
Tất cả mọi người hiểu rõ, Vạn Trận tông, Khí Cụ môn, Thiên Đan tông, này tam đại tông môn, tuy nói không phải mạnh nhất, thế nhưng nội tình kinh tế tuyệt đối thực lực mạnh mẽ.
- Ta cũng không có khả năng nhường ngươi, liền nhìn ngươi bỏ được hay không bỏ được.
- Sáu trăm năm mươi ức!
- Bảy trăm ức!
- Tám trăm ức!
- Tám trăm năm mươi ức!
Nhìn tam đại trưởng lão hô hào tăng giá như rau cải trắng, đám người chỉ cảm thấy trái tim của mình đều muốn nhảy ra.
Kia thế nhưng là thượng phẩm linh tinh, cứ như vậy thêm vài chục ức.
Một ít nhị lưu tông môn cùng cao thủ tán tu đã hối hận đi tới phòng đấu giá hôm nay.
Quả thực đơn thuần là đến tìm ngược.
- Chín trăm ức!
Ba vị trưởng lão, rõ ràng không ai nhường ai.
- Một ngàn ức!
Chỉ là Vạn Trận tông Vạn Lịch quát khẽ một tiếng, lại để tranh đấu ngừng lại.
- Từ Chính Khí, Thiên Nhất, hai người các ngươi nếu có thể ra cao hơn, ta sẽ không lấy long lân này nữa.
Vạn Lịch đau lòng nói.
Nhìn thấy Vạn Lịch biểu lộ dứt khoát quyết nhiên, hai đại trưởng lão cũng ngẩn người.
Một ngàn ức, bọn hắn không phải cầm không nổi, mà có đáng giá hay không.
- Thôi thôi, tặng cho ngươi!
Từ Chính Khí cùng Thiên Nhất phất phất tay, cười khổ.
Tiếp tục đấu nữa, chẳng biết lúc nào sẽ kết thúc, dứt khoát nhường.
- Một ngàn một trăm ức!
Chỉ là, ngay khi Vạn Lịch thở ra một hơi, một tiếng trêu tức vang lên lại lần nữa để đám người kinh ngạc.
Một ngàn một trăm ức!
Giá trên trời!
Một ngàn một trăm ức!
Là ai?
Huyền Vô Tâm!
Lại là Huyền Vô Tâm.
Nhìn thấy Huyền Vô Tâm ra giá, đám người triệt để im lặng.
Một ngàn một trăm ức, giá cả dạng này, giá trên trời đều không đủ để hình dung.
Huyền Không sơn lại lấy ra Một ngàn một trăm ức, quả thực có chút phát rồ.
Kiện thứ nhất một trăm ức, kiện thứ hai ba trăm ức, kiện thứ ba năm trăm ức, kiện thứ tư một ngàn một trăm ức.
Trọn vẹn hai ngàn ức.
Hai ngàn ức thượng phẩm linh tinh, tài sản hùng hậu, cho dù siêu cấp thế lực, một hơi lấy ra, cũng khó mà ứng đối.
Huyền Không sơn thật sự mạnh.
Nghe được Huyền Vô Tâm kêu giá, Vạn Lịch cũng đắng chát cười một tiếng.
Một ngàn một trăm ức, giá tiền này, quá cao.
Vạn Trận tông mặc dù tài đại khí thô, thế nhưng hao phí quá nhiều, thì rất không có lời.
Một mảnh long lân giá trị vô tận, thế nhưng nếu những linh tinh này tốn hao đến địa phương khác, hiệu quả hiển nhiên sẽ tốt hơn.
- 1100 ức!
Mục Vân khẽ mỉm cười nói:
- Đã không ai tăng giá, long lân sẽ thuộc về Huyền Không sơn.
Hai ngàn ức!
Trọn vẹn hai ngàn ức giao dịch, quả thực là giá trên trời.
Huyền Không sơn lần này tham gia đấu giá hội, bốn kiện bảo bối, toàn bộ nắm ở trong tay, mạnh!
Đấu giá kết thúc, đám người dần dần tản ra.
Mục Vân ở bên trong một gian nhã các, đang ngồi, thưởng thức trà thơm.
- Mục đại sư!
Bảo chủ đi tới bên ngoài gian phòng, nhìn Mục Vân, ha ha cười nói.
- Bảo chủ khách khí! Gọi Mục Vân ta là được.
- Lần này đấu giá, hai ngàn ức thượng phẩm linh tinh, đã toàn bộ giao nhận, bốn kiện chí bảo, giao cho Huyền Không sơn, lần này, ngươi có thể nói là kiếm đầy bồn đầy bát.
Bảo chủ ha ha cười nói.
- Bảo chủ cứ đùa, chút tiền này, so với Thiên Bảo các chỉ sợ không tính là cái gì!
Mục Vân khiêm tốn nói.
Muốn nói tài chính hùng hồn, cho dù Huyền Không sơn cũng không có khả năng hơn được Thiên Bảo các, Lãm Kim lâu cùng Ám Ảnh các tam đại cự đầu.
Tài sản tích lũy tháng ngày khiến cho Thiên Bảo các chỉ sợ giàu đến chảy mỡ.
- Lần này đấu giá, hai ngàn ức linh tinh, toàn bộ cho ngươi, Thiên Bảo các không thu lấy một tia phí thủ tục, xem như chúng ta hai bên bắt đầu hợp tác, như thế nào?
Bảo chủ nhìn Mục Vân, ý vị thâm trường nói.
- Đã như vậy, vậy đa tạ!
- Cảm tạ cái gì, kết giao ngươi, một vị tuyệt phẩm thánh đan sư cùng tuyệt phẩm Thánh khí sư, ngày sau Thiên Bảo các ta nếu xuất ra Thánh khí của ngươi đấu giá, giá cả kia, đủ để lời gấp bội.
Bảo chủ nói rất đúng.
Lần này luyện đan tranh tài cùng luyện khí tranh tài, Mục Vân mới là bên thắng lớn nhất.
Mục Vân kiếm đủ danh khí ngày sau xuất thủ luyện chế Thánh đan cùng Thánh khí, nhất định cực kì quý hiếm.
Chỉ cần có thể hợp tác với Mục Vân, tương lai Thiên Bảo các kiếm lấy thủ tục phí, lại đâu chỉ hai ngàn vạn có thể hơn sánh.
- Không có vấn đề!
Mục Vân cười nói:
- Chỉ là hai ngàn vạn linh tinh này, ta cần hối đoái thành một ít vật liệu luyện đan, luyện khí, trận pháp, vậy sẽ mua từ Thiên Bảo Các, khấu trừ từ bên trong hai ngàn vạn đi.
- Không có vấn đề, hết thảy giảm năm mươi phần trăm, ta sẽ đem tất cả vật liệu, giúp ngươi đưa đến Lạc Hồn đảo.
Mục Vân bắt đầu kiến tạo thế lực thuộc về mình, nhất định cần số lượng lớn linh đan diệu dược, vật liệu cần thiết quá nhiều, bảo chủ sao lại không rõ điểm này.
Chỉ là hắn và Mục Vân bắt đầu hợp tác sơ khai nhất, biểu hiện ra một ít thành ý, ngày sau, lợi nhuận càng lớn sẽ chờ đợi Thiên Bảo các.
Chuyện nơi này đã xong, Mục Vân bắt đầu chuẩn bị danh sách tài liệu cần thiết, rời khỏi phòng đấu giá, trở lại bên trong khách sạn.
- Hôm nay đấu giá kết thúc, hai ngày này chuẩn bị lựa chọn thiên linh địa bảo, sau khi rời đi Trung Thiên thành, trở lại Lạc Hồn đảo.
Vuốt vuốt đầu, Mục Vân cười khổ nói:
- Một đường trở về, chỉ sợ khó khăn trùng trùng.
- Ý của chàng là, Huyền Không sơn sẽ ra tay với chàng?
Tần Mộng Dao sửng sốt hỏi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận