Vô Thượng Thần Đế

Chương 780: Đại Giao Dịch

- Đâu chỉ là Huyền Không sơn, người muốn ra tay với ta người, thực sự quá nhiều.
Mục Vân ha ha cười nói:
- Bất quá, bọn hắn dám ra tay, ta dám để cho bọn hắn thất bại tan tác mà quay trở về.
Mỗi một lần bị ép vào đến tuyệt cảnh, Mục Vân đều hiểu, mình biến mất mang đến cho người bên cạnh mình thống khổ quá lớn, cho nên lần này, sách lược vẹn toàn, hắn phải làm cho tốt.
- Diệp Thu! Phong Tử Dụ cùng Phong Ngọc Nhi hai người đến Lạc Hồn đảo chưa?
- Vâng!
Vẻ mặt Diệp Thu không chút thay đổi nói:
- Một vị khách nhân đến Lạc Hồn đảo, tự xưng Xà Tôn Giả, nói là đến giúp ngài!
- Ồ?
Xà Tôn Giả xuất hiện, ngược lại để Mục Vân có phần ngoài ý muốn.
Hắn nhưng là thủ tịch luyện đan sư Thiên Kiếm sơn, chạy đến Lạc Hồn đảo của mình làm cái gì?
- Việc này trở về rồi hãy nói, Diệp Thu, ngươi đi một chuyến đến Vạn Trận tông, Thiên Đan tông, Khí Cụ môn, giao cho trưởng lão ba môn phái vật này.
Mục Vân nói, trong tay bất ngờ xuất hiện ba mảnh long lân.
- Long lân cứ như vậy tặng người, ngài thật hào phóng!
- Ta đương nhiên sẽ không tặng không.
Mục Vân ha ha cười nói:
- Thiên Vô Viêm Thiên Đan tông muốn cùng ta đến Lạc Hồn đảo, lần này Thiên Đan tông tất sẽ phái người một đường bảo hộ, vảy rồng này, xem như ta tiêu tiền mời hộ vệ Thiên Đan tông, mệnh của ta, so sánh ra thì đáng tiền hơn một mảnh long lân rất nhiều.
- Mà Từ Chính Khí mới bàn với ta, để Từ Triệu Mông đi theo ta đến Lạc Hồn đảo, xem như bắt đầu hợp tác giữa Huyết Minh chúng ta và Khí Cụ môn, để Từ Triệu Mông toàn quyền phụ trách.
Mục Vân cười nói:
- Nói là phụ trách, thật ra Từ Chính Khí muốn Từ Triệu Mông đi theo ta học tập luyện khí, ta nhận tình hắn, đương nhiên phải làm, vảy rồng này cũng là thù lao hộ vệ.
- Còn Vạn Trận tông...
Mục Vân nhìn Vương Tâm Nhã cười nói:
- Vạn Trận tông chiếu cố Tâm nhi nhà chúng ta như thế, đương nhiên muốn biểu thị cảm tạ, ta không cần bọn hắn bảo hộ, thế nhưng cảm tạ, vẫn phải làm.
Nghe đến lời này, sắc mặt Vương Tâm Nhã xinh đẹp đỏ hồng.
Một mảnh long lân, giá trị liên thành, Mục Vân lấy ra với tư cách báo đáp Vạn Trận tông chiếu cố nàng, trong lòng Mục Vân, tầm quan trọng của nàng, không cần nói cũng biết.
- Tâm nhi lần này xem như vui vẻ, một mảnh long lân, biểu đạt lòng biết ơn, Vạn Trận tông còn không điên.
Tần Mộng Dao cười ha ha trêu.
- Tỷ tỷ lại tại chọc ta.
- Ta cũng không dám chọc ngươi, nếu không hỗn đản này sẽ khi dễ ta đấy!
Nghe lời của hai người, Mục Vân bất đắc dĩ nói:
- Hai người các nàng đều là bảo bối của ta, ai tốt với các nàng, ta đương nhiên đối tốt với họ, ai không tốt đối với các nàng, vậy chuẩn bị tiếp nhận lửa giận của ta.
Mục Vân lời này mang theo thiên vị bá đạo, thế nhưng với tư cách nữ nhân, ai không muốn nam nhân mình thiên vị mình như thế?
Hơn nữa, còn là một nam nhân rất ưu tú.
- Chuyện hôm nay xem như kết thúc, sau khi đấu giá kết thúc, chính là trận đạo thi đấu của Vạn Trận tông, lần này ta không thể tham gia, Tâm nhi, nàng cần phải cố lên, ta không tham gia, hạng nhất này, nàng cần phải lấy xuống.
- Chàng yên tâm đi, hạng nhất trừ ta ra không còn có thể là ai khác!
Vương Tâm Nhã tự tin đáp lời.
Nàng được Vạn Trận tông phụng làm thiên tài xuất sắc nhất, bất quá chỉ cái trong thời gian mấy năm ngắn ngủi thôi.
Thế nhưng có thể tại trong mấy năm ngắn ngủi trở thành thiên tài Vạn Trận tông tiếng tăm lừng lẫy, vừa lúc chứng minh sự cường đại của nàng, luận thực lực, nàng không phải đối thủ của Tần Mộng Dao, thế nhưng trên trận đạo một đường, Tần Mộng Dao có thể nói nhất khiếu bất thông, mà nàng, có thể xưng tinh thông.
- Được, ta nghĩ, Tâm nhi nhà chúng ta là lợi hại nhất.
Mục Vân cười ha ha một tiếng:
- Bất quá lần này, vì sớm chúc mừng thắng lợi của nàng, thân là phu quân, ta nên hảo hảo thưởng cho nàng.
Mục Vân nói xong, trên mặt mang một tia tiếu dung, hai tay không tự giác mở ra, chộp tới ngực Vương Tâm Nhã.
- Lưu manh!
Tần Mộng Dao thấy cảnh này, sắc mặt hồng nhuận, muốn rời đi.
- Đi cái gì? Cùng đi!
Mục Vân cười ha ha, lôi kéo hai người chạy về phía căn phòng đầy hương thơm ôn nhu, lại là một trận dời sông lấp biển.
Đối với Vương Tâm Nhã cùng Tần Mộng Dao, cho dù hai nữ hầu chung một chồng, chuyện thế này làm rất nhiều lần, thế nhưng mỗi lần hai người cùng một chỗ, vẫn cảm thấy tim đập nhanh.
Thời điểm hai người thẹn thùng lại cảm thấy vừa lòng thỏa ý, nhưng trong lòng thì mắng Mục Vân thành đăng đồ lãng tử.
Đêm đó, Mục Vân bắt đầu bày ra của mình cần thiết các loại thiên tài địa bảo cùng với vật liệu luyện khí.
Lần này Lạc Hồn đảo cần vật liệu, có thể nói rất nhiêud, mà còn đủ loại, vô cùng nhiều.
Hai ngày đi qua, Mục Vân hai ngày này thế nhưng bận bịu đến choáng.
Mỗi ngày liệt ra rõ ràng vật liệu mình cần, tốn hao không ít thời gian, mà lại một ít vật liệu, hắn biết rõ, ba ngàn tiểu thế giới căn bản không có.
Cho nên hắn cần tự mình đến trong bảo khố Thiên Bảo các tiến hành xác nhận, đến lúc này, thiên tài địa bảo hắn cần thực sự có số lượng quá nhiều, lấy cả hai ngày qua mà cũng vẻn vẹn liệt kê ra một phần mười.
Một ngày này, chính là trận đạo tranh tài, chỉ là Mục Vân tuyệt không đi tham gia, tinh huyết trong cơ thể hắn tổn thất không phải một sớm một chiều có thể khôi phục.
Nếu đặt ở trước đó còn tạm được, nhưng bên trong cơ thể hắn bây giờ mang theo long huyết, huyết mạch lạc ấn, khôi phục, đương nhiên rất phiền phức.
Lúc đầu Mục Vân dự định đi quan sát, nhưng Vương Tâm Nhã lại bảo hắn tiếp tục làm việc, đợi nàng cầm tới hạng nhất, trở về khánh công cho nàng là đủ.
Bên trong Thiên Bảo các, Bảo Linh Nhi nhìn danh sách bày ra trong tay, cười khổ một trận.
- Mục Vân, ngươi thật muốn móc sạch Thiên Bảo các ta.
- Bảo tiểu thư cứ đùa!
Mục Vân ha ha cười nói:
- Những tài liệu này của ta, chỉ sợ chín trâu mất một sợi lông thôi, đối với Thiên Bảo các mà nói, không tính là cái gì.
- Những tài liệu ngươi liệt kê trong danh sách, rất nhiều thứ ta chưa từng nghe nói, đại đa số ta ngược lại có, bất quá cần ngươi đợi thêm một đoạn thời ngắn, cần vừa đi vừa về vận chuyển từ bên trong toàn bộ ba ngàn tiểu thế giới.
- Không có vấn đề!
Nhìn Mục Vân, Bảo Linh Nhi cười nói:
- Hôm nay là ngày thê tử ngươi tranh tài, ngươi không đi xem?
- Tâm nhi trên con đường trận đạo, thiên phú siêu nhiên, đây cũng là điều mà ta không nghĩ tới, tranh tài lần này, không sao cả!
- Bất quá, Huyền Không sơn Thiên Vô Tâm lần này tham gia tranh tài, Huyền Vô Tâm người này, là đỉnh cấp linh trận sư, Vương Tâm Nhã mặc dù cũng là đỉnh cấp linh trận sư, thế nhưng tích lũy tóm lại không bằng hắn.
Mục Vân cười nói:
- Vạn Trận tông xem Tâm nhi như bảo bối, chắc chắn sẽ không để nàng xuất trận nếu không nắm chắc.
- Nói cũng đúng!
Bảo Linh Nhi mỉm cười.
Bạn cần đăng nhập để bình luận