Vô Thượng Thần Đế

Chương 803: Vu Vũ thỉnh cầu

Vu Vũ cười khổ lắc đầu.
- Không thành công!
- Thất bại rồi?
- Cũng không tính.
Vu Vũ thở dài một hơi, nói:
- Thôi thôi, lần này đã tới tìm ngươi, cũng nên nói với ngươi rõ ràng mới được.
- Một mạch Vu tộc ta, cẩn tuân di chí tổ tiên, thủy chung ở bên trong ba ngàn Thập Vạn đại sơn tiểu thế giới đông phương, bế sơn không ra, ngăn cách mọi chuyện.
- Thật ra Vu tộc cho tới nay đều chia làm hai mạch, một mạch là vu thuật, một mạch là cổ thuật, hai mạch này cũng không phải nói một phương chỉ tu luyện vu thuật, một phương khác chỉ tu luyện cổ thuật.
- Mà là lão tổ tông vì để cho bên trong Vu tộc có thể hình thành ưu lương kế thừa, hình thành quan hệ cạnh tranh, cho nên chia hai mạch, ta tên Vu Vũ, chính là đến từ một mạch Vu Thuật.
Vu Vũ cười khổ nói:
- Chỉ là, tâm ý lão tổ tông đương nhiên cực tốt, thế nhưng Vu tộc đi qua vài vạn năm phát triển cùng lớn mạnh, lại thêm giao dịch cùng ngoại giới, lòng người, cuối cùng đã thay đổi.
- Hiện nay bên trong Vu tộc, lão tộc trưởng, cũng chính là Vu Tổ hiện nay ngày càng già yếu, đại kiếp sắp tới, Vu Tổ một đời mới sẽ bắt đầu tuyển cử. Chính là tuyển cử này đã trở nên bắt đầu quyết liệt bên trong Vu tộc.
- Ồ? Ta một mực biết bên trong Vu tộc, dân phong thuần phác, hết thảy đều nhìn thực lực nói chuyện.
Mục Vân ngược lại sững sờ.
- Ngàn vạn năm trước, quả thật như thế, nhưng bây giờ, bên trong Vu tộc đã thay đổi rồi.
Vu Vũ bất đắc dĩ nói:
- Thời gian dài liên hệ cùng ngoại giới, bên trong Vu tộc, dân phong đã không bằng năm đó, lần này thân thể thái gia gia ta nhịn không được, bên trong Vu tộc chỉ sợ sẽ xáo trộn, cho nên năm năm trước, ta mới muốn long lân của ngươi, kéo dài tính mệnh thái gia gia ta.
- Chỉ tiếc, đúng như lời ngươi nói, trong năm năm này, thái gia gia ta thật đã khôi phục một chút, nhưng bây giờ, thân thể thái gia gia trở nên càng kém.
- Vậy ngươi muốn...
- Ta muốn mời ngươi đến bên trong Thập Vạn đại sơn, chữa bệnh cho thái gia gia ta.
Vu Vũ vội nói:
- Ta nghe bọn hắn nói, trình độ ngươi luyện đan cho dù là những lão ngoan đồng của Thiên Đan tông cũng theo không kịp, cho nên ta mới đi tìm ngươi, nếu như ngươi có thể chữa khỏi cho thái gia gia, sẽ là ân nhân của một mạch Vu Thuật ta, từ đây về sau, sinh ý Vu Thuật một mạch ta đều có thể hợp tác cùng Huyết Minh ngươi.
- Ta biết, ngươi đang đối kháng với Huyền Không sơn, Vu tộc ta không cách nào ra mặt trợ giúp ngươi, nhưng ta có thể hứa hẹn, nếu có ngày ngươi không còn đường thối lui, Vu tộc ta có thể giúp ngươi, tránh né một kiếp nạn, Huyền Không sơn tuyệt không dám xuất thủ với Vu tộc ta.
Lời này nghe ra sao cũng Mục Vân cảm giác khó chịu.
- Ách, đương nhiên, ta không nghĩ sẽ có ngày đó tồn tại.
Vu Vũ tự biết nói sai lời, nhanh chóng sửa lại.
- Ta có thể đáp ứng ngươi, bất quá ta cần một ít chuẩn bị!
- ĐƯợc!
Vu Vũ không nghĩ tới, Mục Vân sẽ thống khoái đáp ứng.
- Ngươi cũng không quá hưng phấn, tình huống thái gia gia ngươi, ta không hiểu rõ, khó mà cam đoan sẽ triệt để chữa khỏi.
- Cũng nên thử một lần, không phải sao?
Vu Vũ cười khổ.
Mục Vân có thể nhìn ra được, Vu Vũ thật rất quan tâm thái gia gia, cũng không phải vì một mạch Vu Thuật hoặc là một mạch Cổ Thuật.
An bài Vu Vũ ở phòng trọ, Mục Vân trở lại bên trong đại điện, tìm đến Chu Doãn Văn.
- Chu tổng quản, về Vu tộc, ngươi hiểu bao nhiêu?
- Vu tộc?
Nghe đến lời này, Chu Doãn Văn sững sờ, sau đó nói:
- Vu tộc, rất thần bí, Huyền Không sơn cũng không phải rất hiểu rõ bọn hắn, bất quá vẫn biết một ít tình huống đại khái.
- Nói ta nghe một chút!
- Bên trong Vu tộc chia làm Vu thuật một mạch cùng Cổ thuật một mạch, Vu thuật một mạch, chia làm tứ đại bộ tộc, Vu Sơn bộ tộc, Vu Vân bộ tộc, Vu Phong bộ tộc, Vu Vũ bộ tộc, tứ đại bộ tộc này là hạch tâm Vu Thuật một mạch.
- Mà cổ thuật một mạch thì có ngũ đại bộ tộc, Cổ Lôi bộ tộc, Cổ Điện bộ tộc, Cổ Quỷ bộ tộc, Cổ Mị bộ tộc cùng với người cuối cùng có dân số ít nhất Cổ Long bộ tộc.
Chu Doãn Văn tiếp tục nói:
- Bất quá theo ta được biết, Vu Thuật một mạch cùng Cổ Thuật một mạch những năm gần đây mâu thuẫn trùng điệp, sinh ra không hợp, nếu không phải lão Vu Tổ vẫn còn, chỉ sợ bên trong đã khai chiến.
- Nga, bất quá có chuyện, ta nghĩ ngươi có lẽ sẽ biết.
- Chuyện gì?
- Huyền Không sơn mặc dù một không để Vu tộc trong lòng, thế nhưng hàng năm, Huyền Không sơn đều sẽ điều động không ít cường giả tiến vào bên trong Vu sơn, không biết điều tra cái gì, mà bên trong Vu sơn, quanh năm cũng có người Huyền Không sơn đóng quân.
Chu Doãn Văn nói:
- Chuyện này, cũng là thời khắc ta còn làm hạch tâm trưởng lão, một vị trưởng lão trong lúc vô tình nói lộ ra, mới biết được một ít.
- Được rồi, ta hiểu rõ!
Nghe được Chu Doãn Văn giải thích, một phen Mục Vân đột nhiên cảm giác, Vu tộc tựa hồ rất không đơn giản.
Mà có ý tứ là, Thiên Bảo các cùng Lãm Kim lâu, Ám Ảnh các tranh đoạt, theo đạo lý mà nói, chỉ là một phen đấu tranh phía trên làm ăn.
Thế nhưng sớm không làm, muộn không làm, hết lần này tới lần khác tranh đoạt tại thời điểm Vu tộc lão tổ tông muốn cưỡi hạc tây du.
Mà lại càng để cho người cảm thấy hoài nghi là, Huyền Không sơn vì sao một mực tại điều tra Vu tộc?
Đám cáo già Huyền Không sơn kia cũng không phải nhàn rỗi không chuyện gì làm, lần này, xem ra đến Vu tộc sẽ có một trận trò hay để nhìn.
Nguy hiểm nhất định là có, bất quá vì Huyết Minh lớn mạnh, cử động lần này nhất định muốn bước ra.
Ba ngày sau, Mục Vân theo Vu Vũ, lặng yên rời đi.
Mà ngay sau đó, bên trong Vân Minh, mấy nhân vật quan trọng cũng dần dần rời khỏi Vân Minh.
Đây hết thảy lặng yên không một tiếng động.
Chỉ tuyên bố ra bên ngoài Minh chủ Huyết Minh Mục Vân bắt đầu bế quan.
Nhất thời, các đại thế lực cũng bắt đầu cuồn cuộn sóng ngầm.
Bên trong Huyền Không sơn.
Bên trên từng ngọn núi trôi nổi, hai người đứng chắp tay.
Bạch Vô Song cùng Cực Vũ Thắng hai người không nói một lời.
Mà trước người hai người, một người cung kính đứng thẳng.
- Bạch Tuyệt, lần này ngươi nhất thiết phải trợ giúp Bạch Tình Thiên thúc thúc ngươi hoàn thành nhiệm vụ, không cho sơ thất, hiểu chưa?
Bạch Vô Song nhìn Bạch Tuyệt, phân phó.
- Lão tổ tông yên tâm, nhất định hoàn thành!
- Ừm!
Bạch Vô Song ngột ngạt nói:
- Nghe nói Mục Vân cũng chạy tới Vu sơn, khi nhìn thấy hắn, nhất định muốn tru sát hắn, nhất định không thể giẫm lên vết xe đổ như Huyền Vô Tâm.
- Vâng!
Bạch Tuyệt lần nữa chắp tay, cáo lui rời đi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận