Vô Thượng Thần Đế

Chương 812: Chịu Giày Vò

Người này từ trước đến nay đều xuất quỷ nhập thần, theo Vu Vũ nói, từ nhỏ đến lớn, gặp qua người này cũng bất quá ba lần.
- Hừ, không biết những người Vu tộc này làm cái quỷ gì, lão già kia mang theo chúng ta đi một vòng Thập Vạn đại sơn, đây không phải vị trí chúng ta trước đó chỉ cần xuất phát chỉ đi một ngày thì có thể chạy đến sao?
Bên trong Lãm Kim lâu, Lãm Vân tức giận bất bình nói.
- Thiếu niên, nói chuyện phải chú ý lễ phép!
Tiếng Vu Thiên Hành như sấm, quát:
- Thần linh bên trong Thập Vạn đại sơn sẽ trừng phạt ngươi, ngươi biết cái gì? Vu tộc ta mỗi lần lên núi, đều sẽ cầu nguyện, lần này tới nhiều người như vậy, đương nhiên phải đi vòng quanh núi trò chuyện biểu thành ý.
Lãm Vân hừ nhẹ một tiếng, không lên tiếng nữa.
Mười mấy ngày nay, Lãm Kim lâu mang tới hơn mười vị hảo thủ, thế nhưng chịu không ít khổ, trong đó còn có một võ giả Vũ Tiên cảnh bỏ mình, hắn đương nhiên không vui.
Mục Vân xem hết thảy trong mắt, lại cười không nói.
Biện pháp này là hắn đưa cho Vu Tổ.
Hoặc sáng hoặc tối, lần này rất để ý long động, tuyệt đối không chỉ l Lãm Kim lâu cùng Ám Ảnh các.
Chỉ là đi nửa tháng, cũng không thấy người các đại thế lực khác xuất hiện, những người này, thật có thể chịu.
Bất quá nhìn bọn người Lãm Vân cùng Tần Minh oán than dậy đất, trong lòng Mục Vân cũng dễ chịu không ít.
Có thể làm cho bọn hắn không thoải mái, Mục Vân liền dễ chịu.
Dùng lời Vu Tổ nói, Mục Vân xấu tính.
Cho dù không thể dựa vào hơn mười ngày bức những người kia hiện thân, cũng có thể để bọn hắn ăn một lần tội.
Chỉ là Mục Vân xấu tính, còn không chỉ những thứ này.
Đám người dừng lại, phía trước là một Ngũ Chỉ sơn chập trùng lên xuống.
Nhìn Ngũ Chỉ sơn, từ thấp đến cao, xu thế lên cao, thấp nhất ngàn mét, cao nhất khoảng chừng vạn mét.
Vu Tổ ngồi ngay ngắn dưới đất, nhìn thần sơn năm ngón tay kia, bái lạy.
Miệng lẩm bẩm, cả người Vu Tổ đứng phía trước năm tòa sơn phong, trên thân thể hạ tản mát ra chân nguyên vô cùng mênh mông.
Tiếng vù vù vang lên, phía trên ngọn núi kia, một vệt kim quang bất ngờ xuất hiện.
Kim quang kia hiện ra một hình dạng kim bát ngã úp, triệt để bao phủ toàn bộ Ngũ Chỉ sơn,.
Mà dần dần, hình dạng kim bát càng ngày càng rõ ràng, kim mang quay xung quanh Ngũ Chỉ sơn cũng bộc phát sáng rực.
Giờ phút này, đám người mới nhìn thấy, dung mạo Ngũ Chỉ sơn đã phát sinh biến hóa.
Mục Vân có thể nhìn hiểu rõ, đây là một tòa huyễn trận.
Ngũ Chỉ sơn cũng không phải thật sự là năm tòa sơn phong, mà chỉ vẻn vẹn là một ngọn núi.
Bốn phía đỉnh núi kia lại trụi lủi.
Chỉ có một mảnh bình nguyên.
Nhìn cảnh này, giống như sơn phong ngạo nghễ mà đứng liền tiếp bốn phía, càng giống như một cái dùi.
Vu Tổ nâng hai tay lên, kim quang càng ngày càng thịnh, vị trí kim bát không ngừng lặn xuống.
Rầm rầm rầm...
Từng tiếng oanh minh vang lên, kim bát không ngừng vỗ vào sơn phong, mặt đất bắt đầu run rẩy, ngọn núi thế mà tại lúc này dần dần chìm xuống.
Long động là dưới mặt đất...
Thấy cảnh này, đám người dần dần hiểu rõ.
Theo Vu Tổ hành động, tốc độ kim bát hạ xuống càng lúc càng nhanh.
Chỉ là đột nhiên, khanh một tiếng vang lên, kim bát đập vào trên ngọn núi, hung hăng đập xuống phía dưới, thế mà bị định trụ.
Một nguồn lực lượng cường đại bắn ngược đánh tới, sắc mặt Vu Tổ tái đi, một bước lui lại, miệng phun máu tươi.
- Vu Tổ!
- Vu Tổ!
- Vu Tổ!
Thấy cảnh này, mấy người Vu tộc rầm rầm vây lại.
Khóe miệng Mục Vân khẽ nhếch, lộ ra nụ cười khó hiểu.
- Đã già, không được!
Vu Tổ bất đắc dĩ nói:
- Các vị, lão hủ đã hết sức, đáng tiếc không cách nào mở ra kết giới đã bày ra vạn năm trước, thật có lỗi!
Vu Tổ ráng chống đỡ lấy đứng dậy, ôm quyền nhìn đám người nói.
Lời vừa ra, đám người sốt ruột.
Tiếng bá bá bá xé gió lên, mấy trăm bóng người nối đuôi nhau mà ra.
Nhìn kỹ lại, mấy trăm người này, trong đó có Thiên Đan tông, Chu gia, Cửu Hàn thiên cung, Chu gia, Khí Cụ môn các đại tông môn, cơ hồ đều có mặt.
Mấy trăm người rầm rầm xuất hiện để đám người Vu tộc trở nên phẫn nộ.
- Vu Tổ, xảy ra chuyện gì?
Phó cung chủ Cửu Hàn thiên cung Hàn Doãn nhịn không được tiến lên một bước nói.
- Đã già, không còn dùng được!
Vu Tổ bất đắc dĩ thở dài nói:
- Nếu có cực phẩm linh tinh trợ giúp, có lẽ lão hủ có thể mở ra phong ấn, lão hủ tuổi tác đã cao, quanh năm bị cổ độc ảnh hưởng, phong ấn này đã kéo dài vạn năm, đã không cách nào toàn lực mở ra, nếu có linh tinh bổ sung, kết thành đại trận thì có thể.
Lời Vu Tổ nói ra có ý tứ rất rõ ràng, chào giá khởi điểm ngay tại chỗ.
Linh tinh!
Mà lại là cực phẩm linh tinh!
Nếu như những người này không cho hắn, hắn không cách nào mở ra phong ấn, long động ai cũng đừng nghĩ nhìn thấy.
Đám người mặc dù biết trong lòng lão gia hỏa có quỷ kế, nhưng cũng không có cách nào.
Một số người chưa từ bỏ ý định, tiến lên nếm thử.
Thế nhưng bọn hắn căn bản không có cách dẫn động kim bát, lại càng không cần phải nói phá vỡ phong ấn.
Chuyện đến một bước này, đám người đành phải khẽ cắn môi.
- Lãm Kim lâu ta ra một vạn cực phẩm linh tinh.
Lãm Kim Nguyệt cắn răng, quát.
Một vạn cực phẩm linh tinh, nghe rất ít, thế nhưng cực phẩm linh tinh, ngay cả thượng phẩm linh tinh cũng không cách nào hơn sánh.
Một, chân nguyên bên trong cực phẩm linh tinh có thể nói một khối có thể hơn một vạn khối thượng phẩm linh tinh.
Hai, cũng là điểm quan trọng nhất, chân nguyên bên trong cực phẩm linh tinh đi qua cường giả Vũ Tiên cảnh không ngừng tinh luyện, dung hợp, vô cùng tinh khiết.
Cho nên mặc dù nói một vạn khối thượng phẩm linh tinh, có thể đổi lấy một khối cực phẩm linh tinh, thế nhưng trên thực tế, căn bản không ai sẽ nguyện ý như vậy đổi.
Một vạn khối cực phẩm linh tinh tương đương với một ức thượng phẩm linh tinh.
Lãm Kim lâu tùy tiện lấy ra, đương nhiên cũng đủ trả giá.
- Ám Ảnh các ta cũng ra một vạn.
Sắc mặt Tần Nghịch Tài lạnh lẽo, ném ra không gian giới chỉ.
Hai đại giao dịch các bắt đầu xuất thủ, các đại tông môn khác đương nhiên không nguyện ý từ bỏ.
Vì tiến vào long động, bọn hắn cực khổ ở trong núi lớn hơn mười ngày, hơn nữa còn không thể quang minh chính đại như Lãm Kim lâu và Ám Ảnh các, còn cần ẩn nấp thân hình, trả giá nhiều vất vả, đương nhiên không thể bỏ dở nửa chừng.
Không bao lâu, trước người Vu Tổ, không sai biệt lắm chồng chất hơn mười vạn khối cực phẩm linh tinh.
Chỉ là, nhìn hơn mười vạn khối cực phẩm linh tinh, trong mắt Vu Tổ lóe lên một tia tinh quang, liếc Mục Vân một cái.
Bạn cần đăng nhập để bình luận