Vô Thượng Thần Đế

Chương 813: Giá Khởi Điểm Ngay Tại Chỗ

Chỉ vẻn vẹn nhìn cái này, Vu Tổ lại thấy Mục Vân lắc đầu.
- Ai, xem ra các vị vẫn không muốn vào đến long động, lực hấp dẫn của trứng rồng, ta xem cũng bất quá là như thế mà thôi.
Vu Tổ bất đắc dĩ thở dài, ngồi xuống, lộ ra rất chán nản.
- Vu Tổ, Lãm Kim lâu ta lại xuất ra thêm ba vạn.
Sắc mặt Lãm Kim Nguyệt đã hoàn toàn thay đổi.
Nàng ngược lại muốn nhìn, Vu tổ muốn làm cái quỷ gì?
- Ám Ảnh các xuất thêm ba vạn!
Tần Nghịch Tài cũng rất là đau lòng lên tiếng.
Ba vạn cực phẩm linh tinh, đây cũng không phải một số lượng nhỏ.
Hai đại giao dịch các lần nữa đưa trước linh tinh, các đại tông môn cũng cắn răng.
Lần này, trong tay Vu Tổ thu nạp trọn vẹn mấy chục vạn cực phẩm linh tinh.
- Tốt, đa tạ các vị trượng nghĩa xuất thủ!
Vu tổ đứng dậy, chắp tay nói:
- Chỉ là mấy chục vạn linh tinh, ta cũng không đảm bảo có thể tuyệt đối thành công, làm hết sức mà thôi.
Nghe được lời Vu Tổ nói, mọi người đã không nhịn được muốn phun máu.
Mấy chục vạn cực phẩm linh tinh, là mấy chục ức thượng phẩm linh tinh, mà cực phẩm linh tinh cũng không dễ dàng tụ tập giống như thượng phẩm linh tinh, chế tạo cực phẩm linh tinh, cần trình tự làm việc rất nhiều.
Lão hồ ly!
Trong lòng mọi người nhịn không được mắng thầm.
Vu Tổ mặc kệ những thứ này.
Nhìn thấy Mục Vân gật đầu, Vu Tổ cũng biết, chuyện không thể làm quá mức.
Trước khi đến, Mục Vân đã thương nghị tốt với lão.
Lần này, tuyệt đối để các đại thế lực xuất huyết thật nhiều.
Lúc đầu nghe Mục Vân đề nghị, Vu Tổ còn cảm giác có chút không ổn.
Nhưng bây giờ, nhìn thấy khát vọng trong mắt những người kia, Vu Tổ không chút nghi ngờ, cho dù lại thêm mấy chục vạn, những người này cũng sẽ không cau mày.
Một quả trứng rồng, đại biểu là một Thần Long tương lai, thần thú, đừng nói mấy chục vạn, mấy trăm vạn bọn gia hỏa này cũng bỏ được.
Đây hết thảy đương nhiên là Mục Vân âm thầm giở trò xấu.
Vu Tổ đã nói rõ với hắn, phong ấn chỉ có Vu Tổ có thể mở ra, hắn sử dụng chính là bí pháp Vu tộc.
Cho nên Mục Vân mới làm kế này.
Quen biết các đại thế lực, không có ai rõ hơn Mục Vân, đám gia hoả này, nội tình thâm hậu, không quan tâm tiền, quan tâm là bảo bối.
Lần này các đại thế lực đến đây, một bộ phận rất lớn ôm tâm tư, Mục Vân đại khái cũng có thể đoán cái bảy tám phần.
Thí dụ như Kim gia, Thạch gia, Lâm gia dạng này, hơn phân nửa là muốn tại trộn lẫn chút bảo bối bên trong long động, trứng rồng, bọn hắn có thể được đến đương nhiên vô cùng tốt, không chiếm được cũng sẽ không thất vọng.
Mà Cửu Hàn thiên cung, Huyền Không sơn thế lực bực này, nhất định cực kì khát vọng trứng rồng.
Một thần thú, đi qua trăm ngàn năm bồi dưỡng, đầy đủ khiến cho bọn hắn xưng bá toàn bộ ba ngàn tiểu thế giới.
Các vị ở đây ai cũng không phải người ngu, lấy hay bỏ, bọn hắn đương nhiên nguyện ý giao mấy vạn cực phẩm linh tinh, đổi lấy cơ hội này.
- Các vị còn mời nhường một chút!
Thu vào mấy chục vạn khối cực phẩm linh tinh, Vu Tổ mỉm cười, đi về phía trước mấy bước.
Trong chốc lát, Vu Tổ nâng tay, từ trong cánh tay của lão, chân nguyên cường hãn rầm rầm như nước biển hội tụ mà ra.
Trong khoảnh khắc, kim bát lại lần nữa ngưng tụ, từng tiếng ầm ầm, không dứt bên tai.
Phanh...
Phanh phanh...
Kim bát ngã úp mà xuống, phanh phanh phanh tiếng, liên tục, ngọn núi kia, tốc độ hạ xuống, càng lúc càng nhanh, cuối cùng ầm vang một tiếng, rơi xuống.
- Xong rồi!
Thấy cảnh này, trong mắt mọi người mang theo vẻ vui mừng.
Thế nhưng sắc mặt Vu Tổ lại trắng nhợt, đặt mông ngồi dưới đất, không thể dậy được nữa, miệng mở rộng không ngừng thở hổn hển.
- Lão tổ tông!
Nhìn thấy thân thể Vu Tổ ôm bệnh, Vu Vũ vội vàng đi lên phía trước, lo lắng hô.
Mà giờ khắc này, đám người chỗ nào còn đi quản lão già này, chen chúc bay lên, bay lượn về phía động đất.
Mục Vân giờ phút này đi đến bên cạnh Vu Tổ, đám người xung quanh dần dần tán đi.
Chỉ có một nhóm nhân mã Vu tộc còn lưu ở nơi đây.
- Vu Vũ, đi thôi!
Nhìn Vu Vũ, Vu Tổ hữu khí vô lực nói.
- Lão tổ tông!
- Ngươi yên tâm đi, lão tổ tông không sao đâu, Long Ngọc Tử sẽ đưa ta về nhà đi!
Vu Tổ hư nhược nói.
Vu Vũ bị mấy người lôi kéo, nhảy vào bên trong hang rồng, trong chớp mắt, bên cạnh Vu Tổ chỉ còn lại hơn mười vị võ giả bộ lạc Cổ Long, những người khác sớm đã nhanh chóng chạy vào long động.
- Lão gia hỏa, thật biết giả vờ!
- Tên tiểu tử thối nhà ngươi, lại nói bậy, xé nát miệng của ngươi.
Vu Tổ nhìn Mục Vân, cười khổ nói:
- Lần này đạt được chín mươi vạn cực phẩm linh tinh, ngươi bốn mươi vạn, ta năm mươi vạn, không ý kiến chứ?
- Đương nhiên không ý kiến.
Mục Vân cười hắc hắc, trong mắt đầy đắc ý.
- Hảo, lão gia hỏa, cũng chớ làm bộ, bây giờ ta xuống dưới, ngươi có thể giúp ta nhìn một chút.
- Xú tiểu tử, cam đoan tính mệnh Vu Vũ, biết chưa?
Mục Vân trợn trắng mắt, im lặng nói:
- Lão tổ tông, làm phiền ngài phân rõ ràng, Vu Vũ là Vũ Tiên cảnh thất trọng, ta chỉ là ngũ trọng, câu nói này, ngài nên nói với hắn mới đúng chứ?
- Hừ, ngươi cho rằng ta không biết, tiểu tử tâm nhãn ngươi sâu bao nhiêu, những người này, chỗ nào hơn được với quái vật thành tinh như ngươi.
Vu Tổ hừ hừ nói:
- Tiểu tử ngươi tranh thủ thời gian xuống dưới, bên trong cái hang rồng kia, nguy cơ trùng trùng, bảo hộ cái mạng nhỏ của ngươi rồi nói sau, mà đám hồ ly kia chắc chắn sẽ không chỉ là những người bên ngoài, một khi có trứng rồng xuất hiện, chỉ sợ cường giả chân chính phía sau bọn gia hỏa này đều sẽ xuất hiện.
- Ta cần hảo hảo khôi phục một chút, nhìn xem những gia hỏa kia không có ý tốt như thế nào.
Vu Tổ nói, mỉm cười, nhìn Mục Vân.
- Tốt!
Mục Vân cũng không nói nhảm, nhảy xuống.
Nhìn thấy Mục Vân rời đi, trên mặt Vu Tổ hoàn toàn không còn vẻ tái nhợt, đứng dậy, ưỡn ngực.
- Lão tổ tông, kẻ này, có thể chứ?
Long Ngọc Tử thân là Tộc trưởng bộ lạc Cổ Long, càng là một người thân cận nhất bên người Vu Tổ.
Bí mật Long động, phong tỏa vạn năm, hiện tại mở ra, Long Ngọc Tử cũng không biết rõ ý Vu Tổ.
- Ngươi không cảm giác, hắn rất giống một người?
- Vân tôn giả?
- Không sai!
Vu Tổ thở dài, chân thành nói:
- Vu tộc một mạch ta, vài vạn năm qua ở bên trong Thập Vạn đại sơn, ngăn cách, so với những tồn tại ở Trung Vực, người Vu tộc ta quá thuần phác thiện lương.
- Thế nhưng những năm gần đây, ‘thuần phác thiện lương’ cái từ này đã là không thể hình dung Vu tộc ta nữa.
Bạn cần đăng nhập để bình luận