Vô Thượng Thần Đế

Chương 816: Mê cung

Nhìn thấy Mục Vân giờ khắc này thế mà còn dám hoàn thủ, Kim Minh cảm giác uy nghiêm của mình bị khiêu khích.
Bàn tay vỗ mạnh, trên hai tay Kim Minh mang theo từng sợi ánh sáng màu vàng, chính là Kim gia tuyệt kỹ - Kim Ngọc Lưu Ly Thân.
Kim Ngọc Lưu Ly Thân, Mục Vân trước kia gặp qua bọn người Kim Triết thi triển qua, giờ khắc này nhìn, những thiên tài nhỏ tuổi đồng lứa so sánh với lão già như Kim Minh, quả thực chênh lệch gấp mười gấp trăm lần không thôi.
- Muốn chết!
Nhìn thấy Kim Minh nhất đập một bàn tay tới, Mục Vân nào dám ngạnh kháng.
Mặt ngoài đánh giả một kiếm, để Kim Minh cho rằng hắn tiến công toàn lực, thế nhưng trong lòng bàn tay, lại đột nhiên xuất hiện một hạt châu màu đen.
Hồn Tâm Châu!
Trong nháy mắt nhìn thấy hạt châu, Kim Minh biến sắc, muốn thu hồi bàn tay.
- Muộn!
Một tiếng oanh minh vang lên.
Tiếng lốp bốp truyền ra, Kim Minh kêu thảm một tiếng, nắm tay lại bị nổ vỡ nát.
Huyết nhục bàn tay kia bị Hồn Tâm Châu bạo phát, bị đốt cháy ngay cả cặn cũng không còn, Kim Minh căn bản không có cách phục hồi như cũ.
Hồn Tâm Châu này vốn là Mục Vân phát hiện tại thời điểm đi vào Thiên Tuyển sơn thu phục Phệ Hồn Tâm Hỏa, lúc ấy dùng một cái, trên người còn có mang theo tám cái.
Chẳng qua lúc đó Hồn Tâm Châu, một Vũ Tiên cảnh nhất trọng, nhị trọng cường giả, dễ như trở bàn tay có thể bị nổ chết.
Nhưng bây giờ, Kim Minh thế là Vũ Tiên cảnh bát trọng, có thể nổ rớt hắn một bàn tay, Mục Vân đã vừa lòng thỏa ý.
Tiếng oanh minh truyền ra, những Hắc Lân Lang nghe được nổ vang, cảm nhận được nhiệt độ cực nóng, trở nên nôn nóng bất an.
Mà những đệ tử tam tộc đang vây công Hắc Lân Lang, cũng nháy mắt luống cuống tay chân.
Tràng diện trở nên không bị khống chế, Mục Vân chợt lách người, nhắm chuẩn một cái thông đạo trước người, vọt thẳng đi vào.
Bên trong đầu thông đạo thông thẳng xuống dưới lòng đất, thông qua thông đạo phong nhận, chính là một mảnh quảng trường mặt đất rộng lớn, mà bốn phía quảng trường thì có tám đầu thông đạo kháu nhau.
Mà vừa rồi bọn người Lâm Chính Anh đi vào một cái thông đạo bị đám Hắc Lân Lang ngăn chặn, mới không thể không chém giết cùng bọn chúng.
Giờ phút này Mục Vân dưới sự hoảng hốt chạy bừa, lựa chọn làm một cái thông đạo, vọt thẳng vào trong đó.
- Đừng để hắn chạy!
Đến thời khắc này, Lâm Chính Anh đã không còn đi quản kia Hắc Lân Lang, đuổi kịp Mục Vân, tiến vào trong thông đạo.
Kim Minh mở ra thân pháp, muốn đi theo.
- Kim Minh huynh!
Ngay tại giờ phút này, Thạch Châm tiến lên cản đường:
- Kim Minh huynh, đầu này, đây là con đường chết!
Thạch Châm vừa dứt lời, sắc mặt Kim Minh xiết chặt.
Các đại thế lực bọn hắn tiến vào bên trong hang rồng, phát hiện tám đầu thông đạo, là bát cấp trận, mà thông đạo Mục Vân vừa mới đi vào kia là đường chết, cũng có thể nói là tử lộ.
Các đại thế lực trước đó tiến vào bên trong, không có bất kỳ một thế lực nào lựa chọn con đường nọ.
- Tử lộ, tử lộ!
Sắc mặt Kim Minh run rẩy, chỗ cánh tay không chảy máu nữa, thế nhưng thủ chưởng lại làm như thế nào cũng không thể khôi phục.
- Đuổi theo!
do dự một chút, Kim Minh vẫn mở miệng quát.
Cho dù là tử lộ, hắn cũng muốn giết Mục Vân.
- Kim Minh huynh!
Nhìn thấy Kim Minh mang theo tử đệ Kim gia xông vào tử lộ, Thạch Châm biến sắc.
- Gia gia, chúng ta làm sao bây giờ?
Thạch Phá đứng sau lưng Thạch Châm, mở miệng hỏi.
- Đuổi theo!
Trầm mặc một lát, Thạch Châm bình tĩnh nói:
- Hai lão hồ ly, nói là báo thù, thế nhưng bọn hắn không phải không biết, trên người Mục Vân có long lân, còn có ba kiện Hư Tiên khí, những vật này, cho dù trả giá tính mệnh nhiều người hơn, đều đáng giá.
- Vâng!
Trong chốc lát, nhân mã tam đại gia tộc sấp sỉ trên dưới một trăm người trong khoảnh khắc đuổi theo vào tử lộ.
- Mẹ kiếp, thật sự không may!
Mà lúc này, Mục Vân đi trong thông đạo rộng lớn, liều mạng chạy, thỉnh thoảng huy kiếm giết ra, từng đạo kiếm khí dọc theo thông đạo không ngừng yếu bớt, lao thẳng tới Lâm Chính Anh đuổi theo sau lưng.
Tuy nói Lâm Chính Anh là Vũ Tiên cảnh bát trọng, cường giả lĩnh ngộ không gian quy tắc, thế nhưng giờ khắc này cũng không dám tùy ý xuyên toa không gian.
Nơi này là long động, nguy hiểm ẩn tàng thực sự quá nhiều.
Có khả năng tùy ý bước ra một bước, chính là Địa Ngục.
Nhưng cũng có thể không cẩn thận đâm thủng, chính là thiên đường.
Hơn với Cổ Long di chỉ lần trước, nơi này đúng là có trứng rồng, trứng rồng, giá trị đại biểu xa xa không phải long lân có thể hơn sánh.
- Mục Vân, ngươi không cần trốn!
Phía sau, một tiếng quát vang lên.
- Nơi này là tử lộ, ngươi lại xông tới, nhất định hẳn phải chết không nghi ngờ, dẹp ý niệm này đi.
- Lão thất phu!
Nghe được Lâm Chính Anh sau lưng quát to, Mục Vân thầm mắng một tiếng.
Hắn không thể không chạy trốn, nếu không chết cũng không biết chết như thế nào.
Mà lại lão gia hỏa này, chỉ sợ đang như thế nào giết mình, cướp đoạt mấy món Hư Tiên khí cùng với long lân, tốt nhất là trước khi Kim Minh cùng Thạch Châm hai người kịp phản ứng.
Chỉ là dần dần, ở trong hành lang, Mục Vân lại phát hiện, hành lang đường phía trước tựa hồ dần dần đến cùng.
Nhưng đến cuối hành lang, Mục Vân lại kinh ngạc phát hiện, phía dưới nơi cuối cùng thế mà là mê cung to lớn.
Mà chỗ lối vào mê cung, có đường dây màu hồng, rất chói sáng.
Đưa mắt nhìn lại, lối ra mê cung lại xuất hiện một đường ánh sáng màu vàng.
Kim sắc ánh sáng lóng lánh kim quang, để người hoa mắt.
- Tiến!
Không kịp suy nghĩ nhiều, Mục Vân nhảy vọt một bước, tiến vào bên trong lối đi.
Không bao lâu, một người xuất hiện ở chỗ cửa ra, chính là Lâm Chính Anh.
- Ừm? Mê cung?
Lâm Chính Anh hơi sững sờ, ngạc nhiên nói:
- Không đúng, không phải mê cung, là trận pháp!
Tiếng bá bá bá xé gió lên, phía sau từng tử đệ Lâm gia lao đến.
Mà dần dần, Thạch Châm cùng Kim Minh cũng xuất hiện ở đây.
- Người đâu?
- Tiến vào trong mê cung!
Lâm Chính Anh nhíu mày, nói:
- Thạch huynh, Kim huynh, bên trong mê cung này có ba đường đi vào, ba người chúng ta mang theo môn hạ đệ tử vừa hay chia ba đường, lối ra chỉ có một, tiểu tử kia, tuyệt đối chạy không thoát.
- Không có vấn đề!
- Được.
Hai người đáp.
Hư Tiên khí trên người Mục Vân có giá trị không nhỏ, quả thực có thể nói là bảo vật vô giá.
Lại thêm còn vài miếng long lân, làm thịt hắn, lần này chuyến đi long động, cho dù tay không mà về đều kiếm bộn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận