Vô Thượng Thần Đế

Chương 855: Hắc Lân Lang Vương

Vu tộc bên trong Thập Vạn đại sơn từ trước đến nay ẩn thế không ra. Không nghĩ tới cách làm bọn hắn nhìn như ngu xuẩn, thế mà có công hiệu như thế, quả thực là kỳ tích.
Lợi hại!
Giờ phút này, tất cả mọi người không có tâm tình đi suy nghĩ những cái kia.
Đám Hắc Lân Lang phân ra giờ phút này đã lao xuống, đến trước người.
Rầm rầm rầm...
Trong khoảnh khắc, các đại thế lực thiết trí bình chướng, lúc này ầm vang nổ tung.
Trong lúc mơ hồ, rất nhiều phòng ngự bắt đầu vỡ tan, nhưng cuối cùng, vẫn khó khăn lắm ngăn cản những Hắc Lân Lang lao vùn vụt xuống.
Dù sao võ giả các đại thế lực đều là tồn tại tinh anh, có cường giả dẫn đầu, mặc dù không thể dữ dội như Vu tộc, nhưng ngăn cản lại không có vấn đề.
Chỉ là ngay tại giờ phút này, người dẫn đầu các đại thế lực bắt đầu âm thầm thở ra một hơi, một tiếng rống to rõ đột nhiên vang lên.
Tiếng rống to rõ vừa dứt, trong chốc lát, những Hắc Lân Lang lúc đầu thế xông bị ngăn cản cản lúc này như ăn thuốc lắc, từng con đỏ hai mắt, thế mà lần nữa tấn công mạnh.
Dưới tình huống bực này, phòng ngự các đại thế lực lúc này thế mà bắt đầu xuất hiện vết rách.
Chỉ có phòng ngự của chiến sĩ Vu Tộc vẫn cứng chắc.
Phanh phanh phanh...
Không lâu, từng tiếng bạo liệt đột nhiên vang lên, phòng hộ võ giả các đại thế lực triệt để bị đánh nát, từng Hắc Lân Lang không muốn sống giết tới.
Mà lúc này, phòng ngự trước người chiến sĩ Vu Tộc mới dần dần vỡ vụn.
Chỉ là lúc này, phòng ngự đã không quan trọng, bầy Hắc Lân Lang giờ phút này đã giết vào trong đám người.
Một trận chém giết, không thể tránh được.
Đám người nhìn về phía trước mới phát hiện ở trên cao khoange tám ngàn mét, phía trên một khối nham thạch nổi lên, một thân ảnh ngạo nghễ đứng thẳng.
Thân ảnh kia khoảng chừng dài trăm thước, toàn thân vảy màu đen chiếu sáng rạng rỡ dưới ánh mặt trời.
Mà quan trọng nhất, lông tóc phía dưới lân phiến Hắc Lân Lang kia dều hiện ra màu tuyết trắng.
Thậm chí đỉnh đầu Hắc Lân Lang, một túm lông tóc có màu tuyết trắng, đón gió bay lượn.
Hắc Lân Lang này khác biệt so với các Hắc Lân Lang khác.
Không chỉ thể trạng, bản thân càng mang theo uy nghiêm.
Hắc Lân Lang Vương!
Thấy cảnh này, đám người thông suốt.
Những Hắc Lân Lang sở dĩ có thể đều nhịp đứng ở chỗ này, toàn bằng con Hắc Lân Lang Vương ki chỉ huy.
Bắt giặc trước bắt vua, đạo lý này, mọi người tại đây đương nhiên hết sức rõ ràng.
Huyền Ngọc Đức mở miệng quát:
- Chư vị, tất cả mọi người vì long cốt cùng trứng rồng mà đến, chỉ là trước mắt cần chung độ nan quan.
- Bầy Hắc Lân Lang, chỉnh tề tinh tế, hiển nhiên do Hắc Lân Lang Vương thống nhất quy hoạch, ta nghĩ chúng bây giờ ta hẳn là thu tay về, trước chém giết Hắc Lân Lang Vương mới có thể tiếp tục tiến lên.
Huyền Ngọc Đức nói lời này không giả, đám người đương nhiên hiểu rõ.
Trong lúc nhất thời, người dẫn đầu các đại thế lực nối đuôi nhau xông ra.
- Huyền Không sơn Huyền Ngọc Đức.
- Cửu Hàn thiên cung Hàn Doãn.
- Chu gia Chu Thiên Sinh.
- Vô Cực Ma Tông Ma Diệt.
-...
Trong một khoảnh khắc, tất cả mọi người từ bỏ mâu thuẫn, mỗi người phái ra đại biểu thực lực mạnh mẽ nhất.
- Minh chủ, chúng ta muốn đi hay không.
Mục Vân giờ phút này đã tụ hợp cùng bọn người Huyết Minh, Tập Lang hỏi.
- Đương nhiên không đi!
Mục Vân cười nói:
- Huyền Không sơn Huyền Ngọc Đức đi, nhưng trung niên nam tử đi theo bên người Bạch Tuyệt cũng không đơn giản, Bạch Tuyệt trà trộn vào bên trong người một mạch Cổ thuật, không biết muốn làm gì.
- Mà đi đều là các đại siêu cấp thế lực, Huyết Minh chúng ta nhiều lắm là thế lực nhị lưu, đi cái gì.
Vừa nghe Mục Vân nói lời này, Tập Lang chắp tay, không lên tiếng nữa.
- Bên trong Huyết Minh phải chăng cũng nên phái người tới?
Ngay giờ phút này, Hàn Doãn ngược lại mắt sắc, nhìn thấy đám người Mục Vân cũng chưa xuất thủ, quát một tiếng.
Hắn biết, Tập Lang lúc trước là một trong hạch tâm trưởng lão Huyền Không sơn, quyền cao chức trọng, gần với tứ đại hộ pháp Huyền Không sơn, sao hắn có thể không đi.
- Huyết Minh ta chỉ là thế lực nhị lưu, tới đây cũng chỉ đục nước béo cò, không đi!
Mục Vân mỉm cười, ngược lại thản nhiên nói.
Mặc kệ Huyết Minh hiện tại là nhất lưu hay thế lực nhị lưu, làm chuyện bỏ sức lực không đạt được kết quả tốt, hắn khẳng định không đi làm.
- Mục minh chủ khiêm tốn, thế lực có thể công khai đối nghịch cùng Huyền Không sơn ta, nếu như chỉ là nhị lưu, vậy Huyền Không sơn ta chẳng phải là đã sớm dọn sạch rồi?
Huyền Ngọc Đức giờ khắc này mở miệng, mang theo hương vị uy hiếp nhàn nhạt.
- Thôi thôi!
Mục Vân bất đắc dĩ nói:
- Huyết Minh ta cuối cùng vẫn quá non, ai, người Huyền Không sơn, bên ngoài có Huyền Ngọc Đức dẫn đội, thoạt nhìn là một cỗ, thế nhưng vụng trộm còn có một cỗ, không khôn khéo bằng Huyền Không sơn.
- Nga, không đúng, mà vụng trộm còn không chỉ một cỗ đâu.
Hả?
Vừa nghe Mục Vân nói lời này, mọi người ở đây đều hiểu ý.
Huyền Không sơn lần này để Huyền Ngọc Đức dẫn đội, thoạt nhìn là một đội nhân mã, thế mà vụng trộm còn có người?
- Ngươi nói bậy!
- Ồ? Nói bậy?
Mục Vân chỉ về phía Trĩ Thiên Thương một mạch Cổ thuật, khẽ mỉm cười nói:
- Bạch Tuyệt, còn có tiền bối thực lực thâm bất khả trắc hắn sau lưng, phải chăng nên xuất hiện.
Cho tới giờ khắc này, đám người mới chú ý đám người một mạch Cổ thuật.
Cho dù ai cũng không nghĩ ra, Bạch Tuyệt sẽ mang theo một đội người giấu ở đây.
- Mục Vân, ngươi cũng thật lợi hại.
Bạch Tuyệt biết, giờ khắc này căn bản không ẩn tàng được.
Dứt khoát đứng ra.
- Nhận được khích lệ, ngược lại không có lợi hại như Bạch Tuyệt ngươi, vu oan giá họa, ẩn tàng thân ảnh, mọi thứ tinh thông, trong mắt ta, ngươi lợi hại hơn Huyền Vô Tâm nhiều.
Nhìn thấy trên mặt Mục Vân mang theo tiếu dung, trong mắt Bạch Tuyệt mang theo mỉm cười, chỉ là nụ cười kia lại mang theo băng lãnh.
- Bạch Tuyệt, Bạch Tình Thiên, tại sao các ngươi lại ở chỗ này?
Nhìn thấy hai người xuất hiện, Huyền Ngọc Đức cũng sững sờ.
Lần này hắn tiếp nhận lệnh của Thiên Chủ, đi tới bên trong long động, Thiên Chủ tuyệt không ra lệnh cho bọn người Bạch Tuyệt đến đây.
- Giả vờ, ngươi tiếp tục giả bộ đi!
Vạn Vô Sinh nhìn không được, nói:
- Huyền Không sơn thật đủ tâm cơ, mặt ngoài một đám, sau lưng còn chuẩn bị một đám chờ mọi người.
- Huyền Ngọc Đức, ngươi diễn thật giống.
Vân thánh sứ cũng cười lạnh:
- Để mọi người chúng ta tùy đi lên, đối phó bầy Hắc Lân Lang, sau đó đợi đến chúng ta kiệt sức, lại do Bạch Tình Thiên ra mặt, tiếp nhận thu lấy long cốt cùng trứng rồng đúng không?
Mọi người ở đây đều là lão yêu tinh, nào không rõ đạo lý này.
Một khi bọn hắn đánh nhau chết sống, sức cùng lực kiệt, đến thời điểm đó, ngồi ngư ông đắc lợi vẫn là Huyền Không sơn.
- Hiểu lầm, tuyệt đối là hiểu lầm!
Huyền Ngọc Đức khổ sở nói:
- Lần này Thiên Chủ nhà ta chỉ phái ta tới, cũng không có phái bọn hắn đến.
- Đương nhiên là hiểu lầm.
Bạn cần đăng nhập để bình luận