Vô Thượng Thần Đế

Chương 860: Huyết Mệnh Thiên Luân (2)

Tiếng lốp bốp vang lên, qua một lần bạo tạc, thân thể cả người Mục Vân khẽ giật mình, nhưng hắc bạch thái cực một trái một phải lúc này ầm vang chấn động, nháy mắt bị đón đỡ được.
Đỡ được rồi?
Làm sao có thể!
Thấy cảnh này, Bạch Tuyệt triệt để trợn tròn mắt.
Không có người nào hiểu hơn hắn về Diệt Thiên Sinh Tử Quyết mà hắn thi triển có uy lực đến cùng mạnh đến mức nào.
Thế nhưng giờ khắc này, thế mà bị Mục Vân cứng rắn đón đỡ.
Đây quả thực là châm chọc lớn lao.
Mà huyết luân xoay tròn tuyệt không đình chỉ, ngược lại lại lần nữa tăng vọt, từng tiếng ầm ầm vang lên, sinh tử thái cực lúc này thế mà bạo tạc.
Bị phá!
Chẳng những không có bắt đến góc áo Mục Vân, thậm chí ngược lại bị phá.
Quả thực quá mức châm chọc.
- Bạch Tuyệt, ngươi chết chắc, chết chắc!
Nhìn Bạch Tuyệt, giọng Mục Vân lạnh như băng.
Nhìn thấy bộ dáng Mục Vân hận không thể ăn tươi nuốt sống mình, Bạch Tuyệt càng khó hiểu.
Ở trong mắt Mục Vân, hắn giống như thành hung thủ giết người, đôi mắt Mục Vân kia nhìn hắn, hận không thể nuốt hắn.
- Chết nên là ngươi!
Sắc mặt Bạch Tuyệt phát lạnh, bàn tay hất lên, kia đánh nổ mười tám nguyên cầu.
Tiếng ầm ầm nổ đùng đoàng từ khi hai người giao chiến bắt đầu, căn bản không có dừng lại.
Dưới tình huống bực này, giao chiến giữa hai người quả thực còn muốn mang cho người ta cảm giác khủng bố hơn Hắc Lân Lang dài mấy chục thước.
Giờ phút này còn có người dám can đảm tới gần hai người.
Trong lúc nhất thời, sau lưng Bạch Tuyệt, thái cực màu trắng đen xoay chầm chậm, mà huyết luân sau lưng Mục Vân cũng lại lần nữa thu nhỏ.
Thân ảnh hai người nháy mắt đâm vào một chỗ, tiếng lốp bốp, liên tục vang lên.
Mà cùng lúc đó, một bên khác, người dẫn đầu Huyền Không sơn, Cửu Hàn thiên cung, Huyền Nguyệt thánh địa các đại thế lực giờ phút này toàn lực ứng phó vây công Hắc Lân Lang Vương.
- Đáng chết, gia hỏa này, ít nhất là cảnh giới Sinh Tử cảnh nhất trọng, Hắc Lân Lang Vương này, sao lại cường hãn như thế.
Vân thánh sứ nhìn Hắc Lân Lang Vương bị mười mấy người liên thủ công kích vẫn ngạo nghễ mà đứng ở trước mặt, nổi giận mắng.
- Bây giờ nói những điều này có làm được gì!
Hàn Doãn khẽ nói:
- Mạnh hơn, nó cũng có thời điểm lực kiệt, cùng tiến lên, giết nó.
- Không sai, muốn đoạt được long cốt và trứng rồng, súc sinh này hẳn phải chết không nghi ngờ!
Trong lúc nhất thời, cường giả đỉnh cao các đại thế lực lần nữa vây công.
Chỉ là đôi mắt Hắc Lân Lang Vương âm trầm lại lướt qua mười mấy người, nhìn về phía giao chiến một đoàn phía dưới, trong hai mắt lộ ra một tia không hiểu.
- Ti tiện nhân loại, chịu chết!
Tiếng Hắc Lân Lang Vương mang theo từ tính, đánh ra một trảo.
Từng tiếng ầm ầm liên tục, khí tức mãnh liệt ầm ầm chấn động màng nhĩ mỗi người.
- Ta thấy muốn chết chính là ngươi.
Trong lúc nhất thời, từng người dẫn đầu các đại thế lực gầm thét giết ra, hạ thủ không có chút lưu tình.
Khát vọng trong lòng bọn họ dành cho long cốt à trứng rồng đã xa xa không phải một Hắc Lân Lang Vương có thể ngăn cản được.
Trận chém giết này, thanh thế rung trời, hơn mười cường giả cảnh giới Vũ Tiên cảnh cửu trọng, thập trọng tại lúc này liền thành một mạch, thi triển tuyệt kỹ của mỗi người, cảnh tượng kia, thực sự quá mức mênh mông hùng vĩ.
- Bạo!
- Bạo!
Mà phía dưới, hai tiếng quát đồng thời vang lên, giao chiến giữa Mục Vân cùng Bạch Tuyệt hai người thủy chung vẫn đang tiếp tục.
Bạch Tuyệt mặc dù đến Vũ Tiên cảnh bát trọng, lĩnh ngộ không gian pháp tắc, thế nhưng các loại thủ đoạn trên người Mục Vân càng tầng tầng lớp lớp.
Nhất là huyết luân kia!
Có kia huyết luân gia trì, lực lượng cả người Mục Vân giống như liên tục không ngừng, hắn căn bản không có cách ngăn chặn.
Cái này còn không phải đáng hận nhất.
Đáng hận nhất là Mục Vân người này thực sự quá mức xảo trá, kiếm thuật sắc bén, căn bản không ra bài theo lẽ thường.
Mà Cửu Nguyên Tụ Thiên Khí của hắn càng là một hồi lửa, một hồi nước, một hồi lôi, một hồi điện, để người khó lòng phòng bị.
Mặc dù một hai lần oanh kích, không tạo được thương tổn quá lớn đối với hắn, thế nhưng không chịu nổi góp gió thành bão.
Ăn qua tích lũy kiểu này, thân thể của hắn cũng dần dần không chịu nổi loại cảm giác áp bách kia.
- Nhất định phải mau chóng giải quyết chiến đấu.
Theo thời gian trì hoãn, nếu như chờ những cường giả đỉnh cao phía trên chém giết Hắc Lân Lang Vương, hắn muốn giết Mục Vân liền không có đơn giản nữa.
Tâm niệm vừa hiện, Bạch Tuyệt xuất ra một chưởng đánh lui Mục Vân, đứng tại chỗ, chăm chú nhìn Mục Vân.
Trong lòng Bạch Tuyệt ôm ý nghĩ như thế, Mục Vân sao lại không phải.
Đợi đến Hàn Doãn cùng Huyền Ngọc Đức, Bạch Tình Thiên mấy người lao xuống, hắn muốn giết Bạch Tuyệt, cũng khó càng thêm khó.
Thế nhưng Bạch Tuyệt lại nhịn được tính tình, thủy chung không sử dụng một chiêu cuối cùng của Diệt Thiên Sinh Tử Quyết.
Mục Vân giờ khắc này đang chờ một chiêu cuối cùng kia.
- Động!
Nhìn thấy thân thể Bạch Tuyệt run run, trong hai mắt Mục Vân bất ngờ xuất hiện một vòng tinh quang.
Giờ khắc này, Bạch Tuyệt tựa hồ tụ sức đánh ra đại tuyệt chiêu sau cùng.
Mà thân thể Mục Vân hơi uốn lượn, Khổ Tình Kiếm lần nữa xuất hiện trong tay.
Mà huyết luân phía sau hắn càng là huyết sắc nồng đậm, trở nên càng thêm thâm trầm.
Huyết luân vốn là một chiêu bên trong Vạn Cổ Huyết Điển, tên là Huyết Mệnh Thiên Luân.
Huyết Mệnh Thiên Luân, dựa vào thôi động Vạn Cổ Huyết Điển vận chuyển, mà khi huyết luân vận chuyển tới cực hạn, chính là bắt đầu dựa vào tinh huyết đến bộc phát lực lượng cường đại.
Giờ khắc này, tinh huyết bên trong thân thể Mục Vân chính là toàn bộ hội tụ tại phía trên Huyết Mệnh Thiên Luân sau lưng mình.
Tốc độ tinh huyết di động càng lúc càng nhanh, mà tinh huyết bên trong thân thể Mục Vân cũng dần dần bị móc sạch.
Thế nhưng hắn biết, giờ phút này, căn bản không thể ngừng.
Bởi vì đối diện Bạch Tuyệt, hiển nhiên cũng đã chuẩn bị xúc động một kích cuối cùng, chuẩn bị đánh giết mình.
Thành bại tại trong nháy mắt.
hai bên Sinh Tử Ấn sau lưng Bạch Tuyệt, một bên màu trắng càng thêm loá mắt, quả nhiên như nửa vòng Kim Ô, ánh sáng khiếp người, dùng hắn làm trung tâm, giống như hình thành một mặt trời nhỏ.
Mà đồng thời, phía bên phải thân thể của hắn xuất hiện một đạo ánh sáng, ánh sáng lúc này lại như bầu trời đêm đen nhánh, có thể thôn phệ hết thảy.
Tất cả mọi người xung quanh dần dần cảm giác được nguy cơ to lớn.
Mà cảm nhận được nguy cơ hơn bọn hắn lại là đám Hắc Lân Lang.
Lực lượng ba động mãnh liệt để bọn chúng nôn nóng bất an, từng con trở nên dị thường táo bạo.
Táo bạo điên cuồng để xung kích càng thêm mãnh liệt.
Võ giả các đại thế lực lưu lại phía dưới đối mặt công kích lần nữa tăng vọt, để bọn hắn trở tay không kịp.
Trong một khoảnh khắc, như là một con bướm dẫn động một trận bão tố, giao chiến giữa hai người thế mà tăng tốc giao chiến giữa võ giả các đại thế lực và đàn sói.
- Mục Vân, chiến đấu phía trên sắp kết thúc, mà ngươi, cũng sắp tử vong.
- Lời giống vậy, tặng cho ngươi, hi vọng ngươi lên đường bình an.
Bạch Tuyệt cười lạnh:
- Nói như vậy, ta hẳn là cảm tạ ngươi.
- Tạ cũng không cần, chỉ là, lưu lại mệnh là được!
Vừa dứt lời, Mục Vân sải bước ra.
Mà đổi thành một bên, sắc mặt Bạch Tuyệt phát lạnh.
Đại quyết chiến, rốt cục triệt để bắt đầu va chạm.
Bạn cần đăng nhập để bình luận