Vô Thượng Thần Đế

Chương 864: Xuống núi

Đây quả nhiên là ngao cò tranh nhau ngư ông đắc lợi.
Ma tộc, thành ngư ông chân chính!
- Ma tộc, các ngươi lại dám tới đây!
Huyền Ngọc Đức nhìn thấy Ma tộc xuất hiện, giận dữ hét lớn.
Ma tộc từ trước đến nay là đại địch của nhân loại, làm sao dám xuất hiện ở đây?
- Ngươi là Huyền Ngọc Đức của Huyền gia?
Trong lúc nhất thời, bên trong đại quân Ma tộc, một thân ảnh ầm vang bước ra, tiếng ngột ngạt nói:
- Huyền Ngọc Đức, mấy trăm năm không thấy, ngươi vẫn yếu như vậy.
- La Ba Ma Hoàng!
La Ba?
Còng Ngưu tộc Ma tộc - Ma Hoàng La Ba!
Nghe được tiếng rống của Huyền Ngọc Đức, mọi người đều lui ra phía sau một bước.
Mục Vân không rõ ràng cho lắm.
Tập Lang thấp giọng nói bên tai Mục Vân:
- Trong ma tộc, chủng tộc hàng trăm hàng ngàn, trong mỗi một chủng tộc đều có Ma Hoàng, Ma Đế, chỉ là thực lực những Ma Hoàng này cũng không giống.
- Một ít Ma Hoàng mạnh, được xưng là Ma Hoàng đẳng cấp cao, có thể so với võ giả Sinh Tử cảnh, mà Ma Hoàng trung đẳng thì tương đương với cường giả cảnh giới Vũ Tiên cảnh bát trọng đến thập trọng, Ma Hoàng đẳng cấp thấp thì tương đương với ngũ trọng đến thất trọng.
Tập Lang nặng nề hít một hơi nói:
- La Ba, chính là đệ nhất Ma Hoàng Còng Ngưu tộc, thực lực cường hãn, chính là tồn tại bên trong Ma Hoàng đẳng cấp cao, mà người này từng đo vào bên trong ba ngàn tiểu thế giới, đại náo Trung Thiên thành một trận, cuối cùng thành chủ Trung Thiên thành Phùng thành chủ xuất thủ, trảm mù người này một con mắt, mới khiến cho người này tháo chạy.
Đại náo Trung Thiên thành.
La Ba này thật lợi hại.
Trung Thiên thành hắn cũng coi đi qua.
Chỗ kia cũng không có cường giả đỉnh cao các đại thế lực, các đại thế lực cũng coi như đóng quân ở nơi đó mà thôi.
La Ba có đảm lượng tùy ý làm bậy tại Trung Thiên thành, mặc dù cuối cùng bị kia Phùng thành chủ Trung Thiên thành thần bí chọc mù một con mắt, nhưng cuối cùng trốn khỏi, cũng coi như có bản lĩnh.
La Ba đứng trước mặt mọi người, ngạo nghễ nhìn tất cả mọi người, chỗ mắt trái, một vết thương khủng bố, nhìn như con nhện đang leo lên, khiến người ta run sợ.
- Huyền Ngọc Đức, thế nào không phục sao?
La Ba ha ha cười nói, tiếng rất thô kệch.
- Muốn đến đấu cùng ta một trận hay không? Chiến sĩ Còng Ngưu tộc ta đều là nam nhi tốt dũng cảm tiến tới.
La Ba nói lời này mang theo khiêu khích cực lớn, nhưng Huyền Ngọc Đức nghe đến lời này cũng không có ngạo khí trước đó, sắc mặt ngược lại lúc trắng lúc xanh.
- Nhân loại quả nhiên là chủng tộc ti tiện nhất, chỉ biết ỷ mạnh hiếp yếu, ta trước đó nhìn ngươi đối xử tiểu tử kia, không phải ngạo khí rất sao?
La Ba nói không ngừng, châm chọc khiêu khích nói:
- Thế nào hiện tại thành rùa đen rút đầu.
- La Ba, ngươi không quá phận!
- Ta quá phận, ngươi có thể làm gì được ta?
Trong lúc La Ba nói chuyện, bước ra một cước, từng người đệ tử Huyền Không sơn bị thương nặng bên cạnh hắn nháy mắt bị giẫm thành thịt nát.
Một màn này trong lúc nhất thời làm cho tất cả mọi người câm như hến, giữ im lặng.
- Hảo, hiện tại các ngươi có thể lăn!
La Ba khoát tay áo, không nhịn được nói:
- Long cốt này thuộc về Ma tộc chúng ta.
La Ba vừa dứt lời, sắc mặt tất cả mọi người đều biến đổi.
Đây quả thực là trần trụi vũ nhục.
Bọn hắn thân là trưởng lão, hộ pháp các đại thế lực cao cao tại thượng bên trong ba ngàn tiểu thế giới, có thể nào nhận vũ nhục bực này.
- Đã như vậy, cáo từ!
Chỉ là nghe đến lời này, một tiếng nói không mặn không nhạt vang lên bên tai mọi người.
Mục Vân!
Ai cũng không nghĩ tới, Mục Vân từ trước đến nay kiệt ngạo bất tuần trước mặt các đại thế lực giờ phút này thế mà chủ động chọn rời đi.
Hắn không muốn Long cốt nữa rồi?
Trứng rồng hắn cũng không muốn rồi?
Nhìn thấy Mục Vân chắp tay, thế mà thật muốn dẫn đám người Huyết Minh rời đi, tất cả mọi người sững sờ.
- A? Ngươi không thể đi!
Nhìn thấy Mục Vân muốn rời khỏi, La Ba lại bỗng nhiên mở lời.
Con mắt phải nhìn Mục Vân lóa ra một tia tinh quang.
- Cốt linh mấy năm, thiên phú lại cao như vậy, còn là tuyệt phẩm Thánh khí sư, thánh đan sư, vừa rồi ngươi cùng kia Bạch Tuyệt chiến đấu, ta nhìn ngươi tâm tư trầm ổn, không có chút nào bởi vì hắn hơn cảnh giới cao hơn ngươi một đoạn mà khiếp đảm, cuối cùng còn phản sát hắn.
- Không đúng, không nên nói là phản sát, mà ngươi đã sớm kế hoạch tốt nên như thế nào giết hắn, buộc hắn sử xuất tuyệt chiêu của mình, sau đó bắt lấy nhược điểm, một kích mất mạng.
Ánh mắt La Ba nhìn Mục Vân tràn ngập tán thưởng nói:
- Ta rất xem trọng ngươi, mà ngươi thiên phú không tồi, lưu lại, với tư cách ma nô bên cạnh ta đi.
Nghe đến lời này, trong mắt Mục Vân lóe lên một tia tinh quang.
Cái gọi là ma nô, chính là Ma tộc thu nạp một ít võ giả nhân loại để hắn sử dụng.
Mà ma nô trong ma tộc, địa vị thấp, phụ trách vì Ma tộc mang đến tình báo võ giả các đại thế lực nhân loại.
Cho nên tuy nói Ma tộc chỉ ở bên trong Bắc Vực tại ba ngàn tiểu thế giới lớn như vậy, thế nhưng đối với toàn bộ ba ngàn tiểu thế giới, lại rõ như lòng bàn tay.
Bất quá trong ma tộc, cũng không thiếu một ít ma nô thực lực mạnh mẽ, địa vị cũng cực cao.
Mà những ma nô kia đã không còn được xưng là ma nô, mà được chiến sĩ Ma tộc công nhận, trở thành đồng bạn Ma tộc.
Chỉ là bảo Mục Vân vứt bỏ Huyết Minh mình sáng tạo, tiến vào Ma tộc, làm một ma nô, hắn nào nguyện ý!
- Thật có lỗi, ta có người nhà cùng bằng hữu của mình, tha thứ khó tòng mệnh.
Mục Vân chắp tay, cười nói.
- Lớn mật, La Ba Ma Hoàng mời ngươi, ngươi dám can đảm từ chối.
Một tên chiến sĩ Ma tộc quát:
- Ngươi cũng đã biết, có bao nhiêu người muốn trở thành ma nô La Ba Ma Hoàng, La Ba Ma Hoàng đều không thu.
- Đó là bởi vì bọn hắn tiện, đâu có chuyện gì liên quan tới ta.
Tính tình Mục Vân cũng trở nên kém, nhịn không được nói:
- Bên trong ba ngàn tiểu thế giới, thiên tài vô số, ngươi tùy ý chọn, đừng tìm ta là được.
Nghe thấy Mục Vân đáp lời, trên mặt La Ba lộ ra vẻ tươi cười.
Ngược lại là Ma tộc chiến tướng bên cạnh hắn, hừ một tiếng, nện bước mạnh mẽ đánh tới Mục Vân.
- Dám xuất thủ với Minh chủ Huyết Minh ta, ngươi xem Huyết Minh ta như cái gì.
Tập Lang bước ra một bước, sắc mặt phát lạnh, đánh ra một chưởng.
Phanh...
Tiếng nổ tung trầm thấp vang lên, Ma tộc chiến tướng oa oa phun ra máu tươi, chật vật vọt về.
Mục Vân cũng cảm giác buồn cười.
La Ba mặc dù thực lực cường hãn, nhưng nếu đám người liên thủ, hắn căn bản không chịu đựng nổi.
Thế nhưng đối phương muốn để người khác rời đi, hết lần này tới lần khác lưu hắn lại.
Đầu óc có bệnh.
- Huyết Minh ta nhiều lắm xem như nhị lưu thế lực, không tranh nổi với siêu cấp thế lực như các ngươi, cáo từ.
Mục Vân lần nữa chắp tay, nhìn La Ba, mang theo đám người, rời đi.
Lần này, La Ba không tiếp tục mở miệng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận