Vô Thượng Thần Đế

Chương 872: Chém giết bắt đầu

Đây hết thảy cảm giác thực là quá mức huyền diệu.
Chỉ là Mục Vân cũng không có bị loại cảm giác này mê hoặc.
Kim Đan cùng long nhãn kết hợp, khiến cho cả hai hợp nhất, mà giờ khắc này, Kim Đan sau khi dung hợp bắt đầu phát sinh biến hóa quái dị.
Tiếng răng rắc răng rắc một mực tiếp tục, Kim Đan phá vỡ, một thân ảnh nhỏ nhắn lúc này bỗng nhiên xuất hiện.
Hình thái cùng bộ dáng tiểu nhân kia giống y đúc Mục Vân, khác nhau duy nhất chính là, thể tích tiểu nhân này nhỏ hơn Mục Vân mấy chục lần, nhìn vẻn vẹn chỉ có lớn chừng ngón cái.
Nguyên Anh!
Thất trọng Nguyên Anh biến!
Nhìn thấy Nguyên Anh đứng sững bên trong cơ thể, Mục Vân hơi thở dài một hơi.
Long hóa xong đạt được tăng lên biên độ lớn, khiến cho thân thể của hắn bền bỉ, lại lần nữa lên cao một cấp bậc.
Tương lai thời điểm lĩnh ngộ pháp tắc không gian lực lượng sẽ không bởi vì thân thể yếu đuối khiến cho mình không cách nào vẫy vùng bên trong không gian.
Dần dần, Mục Vân cảm giác được trong lúc tiểu nhân Nguyên Anh hít thở, chân nguyên trong thân thể của hắn lúc này bắt đầu phát sinh biến hóa nghiêng trời lệch đất.
Đây chính là chân chính điểm mạnh của Nguyên Anh biến.
Ngưng tụ chân nguyên, đi qua Nguyên Anh cải biến, phát sinh biến hóa triệt để.
Bực này biến hóa, thật sự rõ ràng có thể làm cho Mục Vân cảm giác được.
- Hắc Lân, đi thôi!
Mục Vân thanh trừ dơ bẩn bên ngoài thân, đứng dậy, thần thanh khí sảng nói.
- Tốt!
Thời khắc này Hắc Lân mới đứng dậy.
Chỉ là nhìn thấy bộ dáng Mục Vân, sắc mặt dần dần trở nên quái dị.
- Thế nào rồi? Trên mặt ta mọc hoa sao?
Mục Vân khẽ mỉm cười hỏi.
- Không sao đâu, chỉ là cảm giác, ngươi giống như rất không giống.
Hắc Lân có phần kinh ngạc, nói:
- Ta cũng nói không rõ loại cảm giác này, dù sao thì nhìn cho ta một loại cảm giác thần bí, đúng, cảm giác thần bí.
Lời này ra khỏi miệng, chính Hắc Lân cũng cảm thấy rất kinh ngạc.
Cảm giác thần bí!
Mục Vân thế mà lại mang cho hắn một cảm giác thần bí.
Quả thực để chính hắn đều cảm giác không thể tưởng tượng.
- Được, đừng nói những lời vô dụng kia.
Mục Vân khoát tay áo, cười nói:
- trước mắt, có thể ra ngoài!
- Đi theo ta!
Hắc Lân đi phía trước dẫn đường, hai người xuyên qua quảng trường, đi tới một bên khác, thế mà xuất hiện một cái thông đạo.
Dọc theo thông đạo, lại tiến lên trọn vẹn hơn nửa canh giờ, hai người mới nhìn thấy con đường phía trước trở nên thông suốt.
Chỉ là lúc này, từng tiếng đánh nhau lại hấp dẫn Mục Vân chú ý.
Đi ra thông đạo, vừa mắt là một mảnh thảo nguyên hoang vu.
- Nơi này là... Cung điện kia?
- Không sai!
Hắc Lân gật đầu:
- Đại nhân nhà ta vốn đặt bảo tàng ở chỗ này, thế nhưng vạn năm trước bị vị Vân tôn giả kia kém chút phát hiện, về sau tiến hành chuyển di, mới có thể ở bên trong hang núi kia.
- Trước không cần nói!
Hai người hướng về phía địa phương truyền ra tiếng đánh nhau, chậm rãi tới gần.
- Ừm?
Ánh mắt rơi vào trên người hai phe nhân mã đang đánh nhau, Mục Vân đột nhiên sững sờ.
Giờ phút này song phương đánh nhau chính là Huyết Minh, Huyền Nguyệt thánh địa cùng Huyền Không sơn cùng Cửu Hàn thiên cung.
- Có ý tứ, có ý tứ!
Nhìn hai phe đánh nhau, ngữ khí Mục Vân mang theo một tia giễu cợt nói:
- Cửu Hàn thiên cung cùng Huyền Không sơn, thật đủ lo lắng, nhanh như vậy đã không nhịn được xuất thủ.
- Ngươi muốn làm sao xử lý?
Hắc Lân bình tĩnh nói:
- Ta thấy số lượng cùng thực lực võ giả hai thế lực lớn kia đều khó lường, người ngươi bên này tựa hồ ngăn cản không được bao lâu.
- Làm sao bây giờ? Đương nhiên là giết!
- Nếu như ta dưới trạng thái toàn thịnh, mấy tiểu lâu la này, ta sẽ giúp ngươi giải quyết, nhưng bây giờ, Bạch Tình Thiên cùng Huyền Ngọc Đức hai người, đều là Vũ Tiên cảnh thập trọng, thương thế mặt ngoài của ta đã được ngăn lại, thế bên trong thân thể bị thương, vẫn tồn tại tai hoạ ngầm.
- Chỉ sợ hai người chúng ta cũng không thể cải biến chiến cuộc đâu.
- Ai nói không thể!
Mục Vân nhìn Hắc Lân, ánh mắt lộ ra một ý cười không hiểu.
Chỉ dựa vào liều mạng, muốn xua đuổi đi õ giảHuyền Không sơn cùng Cửu Hàn thiên cung v, đúng là khó.
Thế nhưng Mục Vân sẽ ngốc đến trình độ này à? Đương nhiên sẽ không!
- Hắc Lân, Tập Lang trưởng lão có thể ứng phó một têb, Vân thánh sứ cũng có thể ứng phó một tên, ngươi cũng có thể chứ?
- Kéo một thời ba khắc, không thành vấn đề!
- Tốt!
Mục Vân mở lời:
- Vậy ngươi ngăn chặn Hàn Doãn kia, cứ như vậy, hắn không có cách nào trợ giúp những người khác.
- Ừm!
Hắc Lân nhẹ gật đầu, muốn giết ra, đột nhiên cảm thấy không thích hợp.
Hắn ra tay, Mục Vân làm gì?
Xoay người lại nhìn lại phát hiện nơi nào còn có bóng dáng Mục Vân.
Cảm ứng trống rỗng, Hắc Lân kinh ngạc phát hiện, hắn thế mà hoàn toàn không cách nào cảm ứng được vị trí của Mục Vân.
Cái này sao có thể?
Dùng cảnh giới của hắn, Mục Vân dù ẩn tàng đến bất kỳ vị trí nào, hắn cũng có thể cảm thấy được mới đúng.
- Long hóa!
Đột nhiên, Hắc Lân giống như nghĩ đến cái gì, trong lúc nhất thời sững sờ.
Mục Vân có thể làm đến bước này, vậy chỉ có một lời giải thích.
Long hóa!
Khiến cho hắn căn bản không có cách truy tìm khí tức của Mục Vân.
Tiểu tử này!
Vừa nghĩ đến đây, hắn tựa hồ nghĩ đến, Mục Vân chuẩn bị đi làm cái gì.
- Huyền Ngọc Đức, ngươi thật vô sỉ, Huyền Vô Tâm bị giết, thẹn quá hoá giận?
Vân thánh sứ nhìn Huyền Ngọc Đức đối diện, nhịn không được nói.
- Vân thánh sứ, tốt xấu gì ngươi cũng là một trong thập đại thánh sứ Huyền Nguyệt thánh địa, làm gì miệng lưỡi lợi hại như thế.
Huyền Ngọc Đức cười lạnh:
- Nói thật cho ngươi biết, Huyết Minh, tất sẽ trở thành tồn tại phù dung sớm nở tối tàn bên trong ba ngàn tiểu thế giới, căn bản không có khả năng trường tồn.
- Ngươi tốt nhất ghi nhớ, nếu không ngày đó xảy ra, ngươi sẽ chết trong tay Mục Vân!
- Ngươi yên tâm!
Huyền Ngọc Đức bước ra một bước, khí thế toàn thân mạnh mẽ bộc phát, quát:
- Trước khi hắn trưởng thành, ta sẽ giết hắn!
Vừa dứt lời, Huyền Ngọc Đức oanh một tiếng, triệt để xông ra.
Mà đổi thành một bên, Tập Lang cùng Bạch Tình Thiên hai người cường hoành va chạm, liên tục.
Va chạm bực này, từng mảnh từng mảnh thảo nguyên hóa thành tro bụi đen nhánh, mặt đất đều nhịn không được run rẩy.
Chém giết tại thời khắc này bắt đầu.
Mà Hàn Doãn thì xuyên qua trong đám người, nhìn trúng một ít đệ tử Huyết Minh cùng Huyền Nguyệt thánh địa không phòng bị, xuất thủ chém giết.
Hắn dù sao cũng là Vũ Tiên cảnh thập trọng, khi vừa xuất thủ, những đệ tử kia căn bản không có cách ngăn cản hắn đánh giết.
- Ha ha, Mục Vân không phải thích đánh lén sao? Vậy ta cho hắn biết, đánh lén Hàn Doãn ta kết cục là cái gì?
- Ngươi nằm mơ!
Ngay tại giờ phút này, Tần Mộng Dao phi thân mà đến, phía sau xuất hiện một đôi vũ dực màu băng lam, vũ dực mở rộng ra, khoảng chừng hơn ba mét, mà cả người Tần Mộng Dao phía dưới vũ dực càng lộ vẻ thánh khiết.
Bạn cần đăng nhập để bình luận