Vô Thượng Thần Đế

Chương 888: Một pháo trăm vạn

- Các huynh đệ, cùng ta xông lên!
Kim n nhìn thấy quang mạc run rẩy, nhịn không được quát.
Trong chốc lát, giống như quang mạc đã bị vỡ, võ giả tam đại gia tộc bài sơn đảo hải xông ra.
Oanh...
Mà trong chốc lát, mắt thấy quang mạc sắp phá vỡ.
Thế nhưng chỉ trong một cái chớp mắt, bên trong quang mạc, một cỗ oanh kích bài sơn đảo hải bị bắn ngược trả về.
Giờ khắc này, chuyện phát sinh thực sự quá nhanh quá nhanh, nhanh đến tất cả mọi người cũng không có kịp phản ứng.
Thậm chí bên trong Thiên Kiếm sơn, một bộ phận võ giả đã làm tốt chuẩn bị phản kích.
Bọn hắn cho rằng, Mục Vân cải biến trận pháp, có thể khiến cho trận pháp này chống cự lại một công kích kia đã có thể xưng nghịch thiên.
Lại càng không cần phải nói, còn có thể phản kích.
Thế nhưng giờ phút này, trận pháp thật đang phản kích.
Phía dưới một pháo, tựa hồ hộ phong đại trận đã bị phá, thế nhưng ai có thể nghĩ tới, hộ phong đại trận không có phá vỡ, ngược lại bắn ngược phản kích.
Trong một khoảnh khắc này, tựa hồ tất cả lực lượng cuồng bạo trước đó bị đều trả về.
Mà đối tượng bị trả về chính là võ giả tam đại gia tộc đang xông lên phía trước.
Rầm rầm rầm...
Trong một chớp mắt, xung quanh toàn bộ Thiên Kiếm Phong, lực lượng điên cuồng càn quét ra.
Bao phủ lại phía dưới, hỏng bét nhất chính là đông đảo võ giả tam đại gia tộc.
Bọn hắn đón đầu lao tới, không phải phá vỡ đại trận, không phải người tàn dư của Thiên Kiếm sơn, mà là đại trận bắn ngược lực lượng trở về.
Một màn này để Mục Vân càng kinh ngạc.
Hắn dùng trứng rồng với tư cách nguyên điểm chịu đựng, thế nhưng cũng không có thiết trí đại trận phản lực.
Mục Vân nghi hoặc nhìn Thiên Ngọc Tử.
Thiên Ngọc Tử lại cười khổ:
- hộ phong đại trận Thiên Kiếm Phong thật mang theo hiệu quả bắn ngược, thế nhưng, bắn ngược chỉ là trước kia, ta không nghĩ tới, bị ngươi cải biến xong thế mà còn có công hiệu bực này.
Vừa nghe lời này, Mục Vân dở khóc dở cười.
Hắn không nghĩ tới, dưới cơ duyên xảo hợp, thế mà sẽ phát sinh chuyện thế này.
Nhìn đến hàng vạn mà tính đệ tử tam đại gia tộc lúc này bị lực lượng bắn ngược nổ thành mảnh nhỏ, trong lòng của hắn lại cảm giác thoải mái! Thật quá thoải mái.
Mười ngày qua, Thiên Kiếm sơn một mực ra sức chống cự, thế nhưng tam đại gia tộc tăng thêm một bộ phận cường giả Chu gia thực sự quá mạnh, để bọn hắn không cách nào phản kháng.
Mà tới hiện tại, đến giờ phút này, đám người Thiên Kiếm sơn lần đầu cảm giác được sung sướng, thở dài một hơi.
- Không bằng chúng ta lao ra, chém giết bọn hắn.
Có người bắt đầu nhiệt huyết sôi trào nói.
- Không thể!
Mục Vân vội nói:
- Lực lượng đại trận này bắn ngược hẳn là chưa tới một phần mười, có thể tạo thành tổn thương rất lớn cho đám võ giả phía trước, nhưng lực lượng trung kiên chân chính, thủy chung vẫn chưa thể động tới.
- Chúng ta bây giờ chỉ có mấy trăm người, căn bản không có cách làm ra chống cự.
- Thật mẹ nó đáng tiếc!
Một ít võ giả Thiên Kiếm sơn nhịn không được mắng thầm.
Lúc này, nếu như có thể tiến hành đảo ngược công kích, bọn hắn tuyệt đối có thể giết xuống tam đại gia tộc thừa dịp loạn chạy trốn.
- Yên tâm, bọn hắn sẽ hối hận!
Nhìn võ giả tam đại gia tộc chật vật, Mục Vân khẽ mỉm cười nói.
Nhìn ý cười trong mắt Mục Vân, Thiên Ngọc Tử chỉ cảm thấy thở phào nhẹ nhõm.
Chẳng biết tại sao, khi Mục Vân có ở đây, hắn thế mà cảm giác vô cùng an nhàn.
Hắn thậm chí may mắn, địa phương năm đó Mục Vân kém chút chết không phải Cửu Hàn thiên cung, không phải Huyền Không sơn, mà là Thiên Kiếm sơn của hắn.
Nếu không, hôm nay diệt môn chính là Thiên Kiếm sơn.
Hiện tại, còn có hi vọng.
- Đáng chết, quá đáng ghét!
Kim n vốn xông lên phía trước, một nhóm lực lượng phản kích kia, hắn đương nhiên đứng mũi chịu sào, thế nhưng giờ khắc này, nhìn người tam đại gia tộc xung quanh thế mà mấy ngàn người bị thương thậm chí mất mạng, đáy lòng hắn triệt để trầm xuống.
Thế mà không có phá vỡ.
Làm sao có thể?
Ý nghĩ này không chỉ hiện ra trong đầu của hắn, Lâm Động Thiên cùng Thạch Phá Thương càng trợn mắt hốc mồm.
Một lát sau, ánh mắt hai vị tộc trưởng rơi ở trên người Kim n.
Bọn hắn đương nhiên cho rằng Kim n đang giở trò quỷ.
Một Tịch Diệt Chiến Lôi, làm sao không cách nào oanh phá hộ phong đại trận Thiên Kiếm phong, thậm chí còn có thể tạo thành công kích bắn ngược.
Kia là một trăm vạn cực phẩm linh tinh nha.
Ròng rã một trăm vạn!
- Các ngươi làm gì nhìn ta như vậy?
Kim n khẽ nói:
- Một trăm vạn cực phẩm linh tinh, ta đều dùng hết!
- Dùng toàn bộ?
Lâm Động Thiên cười lạnh:
- Dùng toàn bộ, làm sao ngay cả một tòa hộ phong đại trận đều không thể công phá! Kim n, ngươi cho chúng ta là tiểu hài tử sao?
- Kim tộc trưởng, giờ khắc này, tính mệnh tam đại gia tộc chúng ta đều buộc cùng một chỗ, không phải ngươi muốn chơi tâm tư gì chứ?!
Thạch Phá Thương cũng bình tĩnh nói.
Bọn hắn đều là lão quái vật sống hơn ngàn năm, điểm này, nào không nhìn ra sơ hở.
- Các ngươi hoài nghi ta cắt xén linh tinh?
Kim n giận không thể nói.
- Thạch Phá Thương, Lâm Động Thiên, hộ phong đại trận có gì đó quái lạ, sở dĩ không cách nào phá trừ, ta cũng không biết vì sao, nhưng các ngươi hoài nghi ta, không khỏi quá không tin ta rồi?
Vừa nghe lời này, Thạch Phá Thương cùng Lâm Động Thiên lại hừ một tiếng.
Bọn hắn không tin Kim n.
Ba người đều là nhân vật cay độc, sao lại bị dao động lúc này.
- Hai vị tộc trưởng, các ngươi trách oan Kim tộc trưởng.
Chỉ là giờ phút này, một tiếng trêu tức vang lên, là Mục Vân mở miệng.
- Hắn thật đã dùng hết sức, thế nhưng hết sức cũng không có tác dụng gì.
Mục Vân châm chọc:
- Dù các ngươi xuất ra một ngàn vạn cực phẩm linh tinh, cũng là uổng công!
- Ngươi ngậm miệng!
- Ngươi ngậm miệng!
- Ngươi ngậm miệng!
Cơ hồ là đồng thời, ba tiếng hét to vang lên.
Kim n, Lâm Động Thiên, Thạch Phá Thương ba người nhịn không được quát to.
Một trăm vạn cực phẩm linh tinh trôi theo dòng nước, bọn hắn giờ phút này chỗ nào có thể an tĩnh lại.
- Được được được, ta ngậm miệng, thế nhưng các ngươi cũng đừng nhao nhao!
Mục Vân im lặng nói:
- Nếu không, bên trong xảy ra tranh chấp, lực lượng giảm mạnh, mà lực lượng kia có khả năng sẽ không còn đủ mạnh! Mà nhân mã Huyết Minh ta cũng rất nhanh sẽ đến.
Nghe đến lời này, ba vị tộc trưởng đều khẽ giật mình.
Nếu như người Huyết Minh thật chạy đến, Diệp Thu thực lực cao cường kia, lại thêm những trưởng lão trước kia của Huyền Không sơn, từng người đều không phải loại lương thiện.
- Một lần nữa!
Lâm Động Thiên nhịn không được quát.
- Lần này, ngươi lấy ra toàn bộ linh tinh, ta còn không tin, lần này, chúng ta xuất ra năm trăm vạn cực phẩm linh tinh, không tin oanh không nổi hộ phong đại trận.
- Tốt!
Thạch Phá Thương cũng cắn răng.
Giờ khắc này hao tổn, bọn hắn hoàn toàn có thể đòi lại sau khi công phá đại trận Thiên Kiếm sơn.
Mặc dù nói bọn hắn hiện tại đánh toàn bộ Thiên Kiếm sơn chỉ còn lại một ngọn núi cuối cùng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận