Vô Thượng Thần Đế

Chương 889: Ai mai phục ai? (1)

Thế nhưng bảo bối toàn bộ Thiên Kiếm Phong đều tại nơi này.
Thậm chí bao gồm tích lũy Thiên Kiếm sơn ngàn năm qua, toàn bộ đều ở trên Thiên Kiếm Phong.
Không phá ngọn núi này, bọn hắn căn bản không có cách tiến vào bên trong Thiên Kiếm sơn, kể từ đó, chuyến này, cơ hồ chính là giết một ít ngoại môn, đệ tử nội môn Thiên Kiếm sơn, mấy trăm người chân chính hạch tâm, vẫn còn sống rất tốt.
Như thế, bọn hắn giống như tay không mà về, một trăm vạn cực phẩm linh tinh, toàn bộ lãng phí.
- Tốt!
Kim n cũng cắn răng, nắm chặt song quyền quát.
- Lần này, ta để hai vị thấy rõ ràng, năm trăm vạn cực phẩm linh tinh, Kim n ta một phân cũng không tham, hộ phong đại trận, ta thề phải phá nát nó.
Vừa dứt lời tộc trưởng, tam đại gia tộc lần nữa sai người lấy ra linh tinh.
Năm trăm vạn cực phẩm linh tinh!
Năm trăm ức thượng phẩm linh tinh, tiêu hao bực này quả thực có thể nói là to lớn.
Trước đó đã trả giá một trăm vạn, bọn hắn giờ phút này lùi bước, sẽ lãng phí một trăm vạn cực phẩm linh tinh.
Không thu hoạch hồi báo, bọn hắn nào có thể nuốt được cơn tức này.
- Bắt đầu!
Trong chớp mắt, phía trước Tịch Diệt Chiến Lôi đã chồng chất một ngọn núi cao tới gần ngàn mét.
Chỉ là ngọn núi này cũng không phải tràn ngập đá tảng, mà toàn bộ đều là cực phẩm linh tinh.
Cực phẩm linh tinh hàng thật giá thật.
Nhìn Kim n đứng bên cạnh Tịch Diệt Chiến Lôi, Mục Vân chậc chậc nói:
- Không thể, không thể nha, năm trăm vạn, đủ để Huyết Minh ta chi tiêu năm năm, tam đại gia tộc đều quá giàu đi.
- Ngươi ngậm miệng!
Kim n khẽ nói:
- Cho dù ngươi có khả năng thông thiên, nhưng bây giờ, ngươi cũng sẽ chết! Phá vỡ đại trận, Mục Vân, ta nhất định xé miệng của ngươi, tự tay ta.
Tức giận nhất chính là Kim n.
Hắn rõ ràng dùng hết năng lượng trong một trăm vạn cực phẩm linh tinh bắn vào bên trong Tịch Diệt Chiến Lôi, thế nhưng hộ phong đại trận không bị phá vỡ, quả thực không thể tưởng tượng nổi.
Bất quá bây giờ đã không quan trọng.
Năm trăm vạn, lần này, đầy đủ!
Thạch Phá Thương cùng Lâm Động Thiên hai người một trái một phải, đứng bên cạnh Kim n.
Năm trăm vạn, cho dù Kim n, cũng cảm giác được đau lòng.
- Bắt đầu!
Giờ phút này, Thạch Phá Thương cùng Lâm Động Thiên hai người đã không kịp chờ đợi.
Bọn hắn không tin, một trăm vạn không đủ, năm trăm vạn, tuyệt đối là đủ.
Lần này, Kim n ở dưới mí mắt bọn hắn, hắn có muốn gì cũng không thể làm giả.
Kim n quát khẽ một tiếng, tiếng rầm rầm vang lên, năm trăm vạn cực phẩm linh tinh lúc này bỗng nhiên biến mất.
Dốc núi cao ngàn mét từ từ nhỏ dần, cuối cùng, thẳng đến biến mất không thấy gì nữa.
Xung quanh hắc cầu Tịch Diệt Chiến Lôi, ánh sáng thanh sắc lần nữa ngưng tụ ra.
- Lần này, phá cho ta!
Kim n hét lớn một tiếng, sắc mặt đỏ lên, phía trên quang cầu màu đen ngưng tụ mà ra ánh sáng, trong lúc đó đang điền cuồng lớn lên.
Một tiếng ầm vang nổ vang truyền ra, quả cầu ánh sáng màu xanh lần này thế mà có phạm vi đến ngàn mét.
Lực bộc phát khủng bố thậm chí khiến cho một ít đệ tử ở gần, toàn thân run rẩy, trong nháy mắt bị chém giết.
- Nhanh chóng lui lại!
Thấy cảnh này, Lâm Động Thiên vội quát.
Thật ra không cần hắn lên tiếng, những đệ tử kia sớm đã thối lui.
Chỉ là một ít đệ tử phản ứng chậm nửa nhịp, bị quả cầu ánh sáng màu xanh quấn chặt, trong khoảnh khắc hóa thành huyết vụ, ngay cả cặn bã đều không còn thừa.
- Phá!
Lần nữa khẽ quát, hai tay Kim n oanh ra, quả cầu ánh sáng màu xanh oanh kích đến phía trên hộ phong đại trận.
Nhìn thấy kia quả cầu ánh sáng màu xanh lần nữa vọt tới, Mục Vân vẫn y đứng tại chỗ không nhúc nhích.
Nhưng đám người Thiên Kiếm sơn sau lưng hắn không còn bình tĩnh.
Lần này không giống lần trước, năm trăm vạn cực phẩm linh tinh, về số lượng là nhiều gấp năm lần, nhưng lực công kích, tuyệt đối không chỉ gấp năm lần đơn giản như vậy.
Lần này, còn có thể gánh được sao?
Rầm rầm rầm...
Tiếng nổ to đinh tai nhức óc trong nháy mắt vang lên.
Trong khoảnh khắc, tất cả mọi người cảm giác màng nhĩ của mình tựa hồ cũng muốn vỡ vụn.
Tiếng ầm ầm vang vọng, quả cầu ánh sáng màu xanh nháy mắt xông phá đến phía trên toàn bộ hộ phong đại trận, từng đạo chân nguyên ngưng tụ trong công kích cuồng bạo lúc này ầm vang tăng trưởng.
Phía dưới sự bạo tạc này, dùng mấy từ nhữ đất rung núi chuyển để hình dung cũng không quá đáng.
Trọn vẹn nửa khắc đồng hồ, tiếng nổ đùng đoàng mới chậm rãi kết thúc.
Chỉ là trong nháy mắt tiếng nổ đùng đoàng kết thúc, tất cả mọi người triệt để trợn tròn mắt.
Hộ phong đại trận vẫn hoàn chỉnh.
- Lui!
Mà trong chớp nhoáng này, tiếng rống tê tâm liệt phế lại đột nhiên vang lên.
Chính là tộc trưởng tam đại gia tộc.
Vừa rồi một trăm vạn cực phẩm linh tinh công kích, phản lực có thể xưng cực mạnh, như vậy hiện tại?
Chỉ sợ là gấp bội!
Dưới tình huống bực này, bọn hắn như thế nào tiếp nhận?
Những đệ tử bên trong ba gia tộc nào có thể chịu đựng được.
- Lui? Có chút muộn rồi...
Mục Vân cúi đầu loay hoay ngón tay của mình, dạo bước nói.
Có trứng rồng với tư cách nguyên điểm tiếp nhận công kích, Tịch Diệt Chiến Lôi có thể làm cho trứng rồng bạo tạc, vậy không có khả năng.
Trứng rồng chính là dòng dõi hậu duệ Thần Long nhất tộc, nếu như công kích bực này có khả năng phá vỡ, vậy thật không thể tưởng tượng.
Chỉ là giờ khắc này, nhìn thấy đám người tam đại gia tộc vội vàng rời đi, trong mắt Mục Vân mang theo một vòng ý cười.
Cả Kim n, Thạch Phá Thương, Lâm Động Thiên ba người giờ phút này cũng không dám dừng lại ở tại chỗ.
Trước đó một trăm vạn cực phẩm linh tinh phản lực, bọn hắn thủy chung rõ mồn một trước mắt.
Hiện tại là năm trăm vạn, bọn hắn càng không dám khinh thường.
Dưới tình huống bực này, ba vị tộc trưởng vội vàng triệt thoái về phía sau.
Thế nhưng lực lượng bắn ngược quả thực cường hoành hơn trước đó gấp mười gấp trăm lần không ngừng, lực lượng cuồng bạo màu xanh nhạt nhanh chóng cuốn tới đám người phía dưới.
Nhìn thấy lực lượng bắn ngược, dù cho ba vị tộc trưởng cũng là sắc mặt trắng bệch.
Xong đời rồi!
Trong lòng ba người cơ hồ đồng thời nghĩ tới ba chữ.
Rầm rầm rầm!
Trong khoảnh khắc, tiếng nổ điếc tai nhức óc vang lên, lực lượng bàng bạc rốt cục triệt để nổ tung lên.
Bài sơn đảo hải, nghiêng trời lệch đất, đều không đủ dùng hình dung lực lượng cuồng bạo bực này.
- Tốt, ngươi rất tốt!
Thời điểm tiếng cuồng bạo vang lên, Chu Trí Viễn lại nhìn Mục Vân, ngón tay run rẩy khẽ nói.
- Đa tạ khích lệ!
Mục Vân chắp tay, nhìn Chu Trí Viễn nói:
- Bất quá, Chu trưởng lão, hiện tại, có phải nên quan tâm thương thế đệ tử Chu gia ngươi, mà không phải ở nơi lời thề son sắt chỉ vào mũi của ta muốn giết ta không?
Trước mắt, tiếng nổ vang lên, lần lượt từng thân ảnh xông ra, lực lượng cuồng bạo đánh bay những thân ảnh kia.
Gào thét tiếng, tiếng chửi rủa, tiếng kêu rên không ngừng vang lên trong đội ngũ tứ đại gia tộc.
Những người kia giờ khắc này đang đang oán hận, đang phẫn nộ.
Thế nhưng, cho dù buồn bực muốn nổi trời, bọn hắn cũng không dám tru lên phản bác.
Bạn cần đăng nhập để bình luận