Vô Thượng Thần Đế

Chương 893: Đánh lên

Từ khi bọn hắn đánh xuống toàn bộ Thiên Kiếm sơn, mấy vạn người, lưu lại một vạn người xung quanh Thiên Kiếm Phong, phụ trách trông coi.
Mà những người khác thì phân tán ở bên trên một ít ngọn núi quan trọng của Thiên Kiếm sơn, phòng ngừa có người muốn nghĩ cách cứu viện Thiên Kiếm Phong.
Nếu như không người nào dám tới, bọn hắn có thể từ từng sơn phong xuất kích, bao đám người nghĩ cách cứu viện thành bánh chưng.
- Nãi nãi!
Thầm mắng một tiếng, thanh niên võ giả đứng lên, đi tới bên ngoài cửa.
Phốc phốc...
Một tiếng phốc phốc vang lên, thanh niên kia nháy mắt mất mạng.
- Ai?
Trong lúc mơ mơ màng màng, một người đứng lên hô.
Còn chưa đợi người nọ phản ứng tới, trong chốc lát, bên trong Thiên Điện nằm mười mấy người, đều mất mạng.
- Hừ, đám tôn tử Chu gia, mỗi ngày nhìn người tam đại gia tộc chúng ta không vừa mắt, hiện tại còn khi dễ sư muội, lão tử giết mười mấy người bọn hắn, xem bọn hắn có thể làm gì.
Một thân ảnh lưu lại câu nói này, xuyên qua trong đêm tối, biến mất không thấy gì nữa.
Cùng lúc đó, bên trong từng sơn phong quan trọng, võ giả Chu gia, hoặc là chết một hai người, hoặc đang đi vệ sinh bị người đè vào trong hầm phân, hoặc bị cái gì cắn một cái, thể trạng tầng tầng lớp lớp.
Một đêm này, khắp nơi gà bay chó chạy.
Tiếng chửi rủa, tiếng thảo luận, liên tục.
Bên trên Xà Tôn Phong, trọn vẹn gần ngàn người vây quanh ở nơi này.
- Lâm Tiêu, ngươi không được quá phận, rõ ràng người tam đại gia tộc ngươi ra tay, ngươi tốt nhất giao hung thủ ra đây.
- Chu Dương, ngươi nói là người tam đại gia tộc ta động thủ, có chứng cứ? Nói không chừng là những người kia trên Thiên Kiếm Phong nhìn các ngươi không vừa mắt, xuất thủ chém giết đệ tử Chu gia các ngươi.
- Ngươi nói cái gì?
Đệ tử Chu gia gọi là Chu Dương quát:
- Có bản lĩnh ngươi lặp lại lần nữa!
- Lặp lại lần nữa sẽ thay đổi à, Chu gia ngươi cả ngày vênh vang đắc ý, chết trách chúng ta chuyện gì?
Lâm Tiêu quát:
- Chẳng lẽ, Chu gia nội đấu các ngươi chết người cũng sẽ đổ lên trên đầu chúng ta?
Chu Dương tức giận thân thể phát run.
- Tốt, ngươi lợi hại, ta để ngươi nhìn!
Chu Dương gọi người khiêng ra một thanh niên toàn thân đầy máu, quát:
- Chu Nguyên Lăng, ngươi nói, là ai đánh giết tiểu đội nhân mã của ngươi?
- Là người tam đại gia tộc!
Thanh niên kia giờ phút này nghiễm nhiên khí tức yếu ớt, mặc dù ngực trúng một kiếm, thế nhưng cũng không có đâm trung trái tim hắn, còn sống đến nay.
Thanh niên ô ô nói:
- Người kia cứ nghĩ đã giết sạch chúng ta, thế nhưng thật tình không biết ta không chết, hắn cuối cùng đi nói một câu nói, nói người Chu gia chúng ta đùa giỡn nữ tử gia tộc bọn họ, đáng chết!
- Đáng ghét!
Nghe đến lời này, Chu Dương triệt để nổi giận.
- Lâm Tiêu, ngươi còn có lời gì để nói?
Kia Lâm Tiêu còn chưa mở miệng, một thanh niên đứng ra, quát lạnh nói:
- Nói không chừng là những người trên Thiên Kiếm Phong cố ý châm ngòi ly gián, chuyện không có điều tra rõ ràng, Chu Dương ngươi không nên ngậm máu phun người!
- Còn chưa điều tra rõ ràng?
Chu Dương giận không kềm được, vọt thẳng ra:
- Thạch Kiến, ngươi còn nói không có điều tra rõ ràng, vị sư đệ này của ta rõ ràng nghe được câu này, còn có thể là giả? Người sát nhân, chỉ sợ cũng không nghĩ tới sẽ có người sống.
- Chu Dương, ngươi thật cho rằng tam đại gia tộc chúng ta dễ khi dễ phải không?
- Chẳng lẽ không đúng sao?
Chu Dương cười lạnh nói:
- Tam đại gia tộc liên thủ lại, cũng bất quá tương đương với một nửa thực lực Chu gia ta thôi.
- Nhất là Thạch gia, thứ chó má gì, còn Tịch Diệt Chiến Lôi, Tịch Diệt Chiến Lôi hữu dụng không? Ngay cả hộ phong đại trận một ngọn núi đều không thể phá vỡ!
- Ngươi muốn chết!
Thân là đệ tử gia tộc, cảm giác vinh dự gia tộc mạnh nhất.
Giờ phút này Thạch Kiến nghe được Chu Dương trào phúng, chỗ nào có thể chịu đựng được.
Thạch Kiến khẽ quát một tiếng, xông ra.
- Thẹn quá hoá giận, hay bị chọc thủng không đi xuống được?
Chu Dương quát:
- Đệ tử Chu gia, bị gia tộc ngu xuẩn dạng này xem thường, các ngươi có thể nuốt được khẩu khí này?
- Không thể!
- Theo ta giết!
Chu Dương Nhất gào thét, trong chốc lát, tam đại gia tộc cùng đám người Chu gia, triệt để chém giết.
Chém giết phía trên Xà Tôn Phong vốn chỉ là gần ngàn người, thế nhưng theo tin tức khuếch tán ra, từng đệ tử ở các ngọn núi khác cũng nhịn không được bắt đầu tranh cãi, thậm chí bắt đầu gia nhập vào bên trong chiến đoàn.
Chỉ là võ giả tam đại gia tộc dù sao chiếm cứ ưu thế số lượng, mặc dù đệ tử Chu gia nhìn thực lực càng mạnh một ít, thế nhưng không chịu nổi nhiều người.
Một trận chém giết, nhân số gia tăng, lúc bắt đầu không dám hạ sát thủ, thế nhưng dần dần, một người chết liền kéo theo khí tức sát phạt cả đám người.
Tranh đấu đang tiếp tục, mọi người cũng giết đỏ cả mắt.
Mà cùng lúc đó, phía trên Thiên Kiếm Phong, lần lượt từng thân ảnh dần dần trở về.
Trước quảng trường Thiên Kiếm Phong thượng, vẫn là hoan thanh tiếu ngữ, chỉ là lần này lại hoan thanh tiếu ngữ chân chính.
- Mục minh chủ!
Đám người trở về, nhìn thấy Mục Vân, đều chắp tay.
- Như thế nào?
- Như ngươi sở liệu, chúng ta thật ra vẻn vẹn động tay chân mấy chỗ, tam đại gia tộc cùng Chu gia đã đánh nhau.
- Thật ra, cũng không thể trách bọn hắn, hơn nửa tháng thời gian, tứ đại gia tộc cùng một chỗ, ma sát cũng không ít, tranh phong, bao gồm chuyện sau khi giết một vài đệ tử Thiên Kiếm sơn chúng ta, cướp đoạt bảo bối trên người bọn họ, đều phát sinh qua không ít tranh chấp.
- Lần này xem như chết người gây nên dây dẫn nổ, mà nhờ có Mục minh chủ làm huyễn trận, để những người kia tự động bài trừ chúng ta! Lợi hại.
Đám người lao nhao nói, trên mặt lộ ra cười ha ha.
Một hơi này, thả ra xác thực rất thoải mái.
- Ngươi nhìn những người kia uống rượu liền uống rượu, chính ở chỗ này cười ngây ngô, không phải bị chúng ta vây khốn, khốn ngốc hả?
Giữa không trung, một ít đệ tử gác đêm cười nói.
- Quản bọn họ làm chi, núp bên trong xác rùa đen, phá cũng không phá nổi.
- Đúng đấy, nhát như chuột!
Mấy tên đệ tử nhìn những người bên trên ngọn núi nghị luận ầm ĩ, cười lạnh không thôi.
- Các ngươi còn ở nơi này nói chuyện phiếm!
Ngay tại giờ phút này, đột nhiên một thân ảnh chạy nhanh đến.
- Thế nào rồi?
- Thế nào rồi?
Tên đệ tử kia khẽ nói:
- Còn hỏi ta làm sao, Chu gia cùng chúng ta đánh lên, nghe nói người của Chu gia giết mấy người đệ tử tam đại gia tộc chúng ta, bây giờ đang ở Xà Tôn Phong, đều đánh nhau rồi.
- Con bà nó, thế còn chờ gì nữa, đi thôi, những người Chu gia kia, cả ngày mũi vểnh lên trời, ta đã sớm khó chịu bọn hắn.
Nhất thời, những đêm đệ gác tử từng người cũng xông lên phía trước.
- Đánh lên, máu chảy thành sông!
Phía trên Thiên Kiếm Phong, đám người cười ha ha, uống rượu làm vui, quên cả trời đất, những kìm nén mấy ngày qua bị tiêu hao sạch sẽ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận