Vô Thượng Thần Đế

Chương 895: Phản sát (2)

Một cánh tay sống sờ sờ bị nổ rớt, Chu Trí Viễn nhìn một màn này, trợn mắt hốc mồm.
- Mục Vân, Mục Vân, cái tên vương bát đản ngươi, cái tên vương bát đản nhà ngươi.
Nhìn bên trên mười ngọn núi, cơ hồ là đệ tử tứ đại gia tộc chết sạch, Chu Trí Viễn cũng không còn cách nào nhẫn nhịn được tức giận ở đáy lòng mình, ho khan một một ngụm máu, khàn cả giọng quát.
Hắn tuy là Sinh Tử cảnh cường giả cao hơn cảnh giới Vũ Tiên cảnh thập trọng, thế nhưng chiến lôi ảnh hưởng thực sự quá lớn, hắn vừa rồi cho dù tránh né bên trong không gian cũng bị gỡ một cánh tay.
Giờ phút này đương nhiên tràn đầy tức giận.
- Chu Trí Viễn, ngươi còn có khí lực lớn kêu to.
Ngay tại giờ phút này, một thân ảnh từ giữa không trung xuất hiện.
Chính là Mục Vân!
- Mục Vân, ranh con ngươi, ta giết ngươi, giết ngươi!
Máu me khắp người, Chu Trí Viễn hung dữ nhìn Mục Vân, quát:
- Ngươi biết bí mật giữa Chu gia ta và Huyền Không sơn, cho nên mới cứu ra Chu Doãn Văn cùng Chu Á Huy, cố ý cùng Chu gia ta là địch, để cho Chu Á Huy phản Chu gia.
Bí mật giữa Chu gia và Huyền Không sơn?
Mục Vân thật không biết.
- Ha ha, lúc đầu ta trước đó không biết, nhưng bây giờ đã biết, xem ra kế hoạch Huyết thi, ngươi Chu gia cũng tham gia, ta còn một mực buồn bực, tốt xấu gì Chu Doãn Văn cũng là Chu gia nhị trưởng lão trong ngũ đại trưởng lão, Chu Á Huy là thiếu tộc trưởng Chu gia, làm sao có thể vô duyên vô cớ biến mất, Chu gia không thèm để ý chút nào.
- Ngươi...
- Ta cũng không có làm chuyện gì.
Mục Vân khẽ cười nói:
- Trời gây nghiệt, còn có thể sống, tự gây nghiệt, không thể sống, các ngươi tự tay đẩy ra thiên tài xuất sắc nhất trong gia tộc mình, há có thể trách ta?
Mục Vân lạnh lùng nói:
- Chu Trí Viễn, ngươi yên tâm, diệt Chu gia ngươi, nhất định không phải Mục Vân ta, mà là người Chu gia của ngươi.
- Muốn chết!
Chu Trí Viễn quát lạnh một tiếng, giết ra.
Hắn mặc dù gãy mất một tay, thế nhưng Mục Vân chỉ là Vũ Tiên cảnh thất trọng nho nhỏ, đâu có thể là đối thủ của Sinh Tử cảnh nhất trọng như hắn, hoàn toàn là muốn chết.
Khanh...
Trong nháy mắt Chu Trí Viễn xông ra, một đạo kiếm minh lại đột nhiên vang lên.
Thiên Ngọc Tử một thân trường bào màu trắng lạnh lùng nhìn Chu Trí Viễn, quát:
- Ngũ trưởng lão, giết mấy vạn đệ tử Thiên Kiếm sơn ta, rất vui vẻ sao? Đây mới là chút lợi tức, Chu gia ngươi, chờ chậm rãi hoàn lại đi!
Sắc mặt Thiên Ngọc Tử phát lạnh, bước ra một bước.
Hắn là kiếm khách cường đại lĩnh ngộ kiếm tâm, khô diệt kiếm tâm, kiếm ra khô diệt.
Mà lại ở phương diện kiếm tâm, so với bảy thành kiếm tâm của Mục Vân thì mạnh mẽ hơn nhiều.
Quan trọng hơn là, bản thân hắn là một vị cường giả Sinh Tử cảnh nhất trọng.
Một kiếm giết ra, cả người Thiên Ngọc Tử mang theo khí tức vô cùng sắc bén, phóng tới Chu Trí Viễn.
Chu Trí Viễn mặc dù tương đương cảnh giới hắn, thế nhưng giờ phút này lại người nhiễm máu tươi, thực lực giảm lớn, chỗ nào có thể chịu đựng lấy công kích của hắn.
Lại thêm kiếm khách công kích, bản thân đã lợi hại hơn võ giả tầm thường quá nhiều, trong một khoảnh khắc này, Chu Trí Viễn sơ sẩy một cái, kém chút bị Thiên Ngọc Tử đâm một kiếm trúng bụng mình.
Hai vị Sinh Tử cảnh cường giả tuyệt thế trong lúc nhất thời giết vào một chỗ, không ai nhường ai.
Mà giờ khắc này, Chu Tử Kiện cùng trưởng lão Thiên Kiếm sơn cùng các Thiên Kiếm Tử, gần ngàn người tản ra, bên trong toàn bộ mười song phong, tiến hành vô tình chém giết.
Bọn hắn muốn phát tiết tất cả căm hận chuyển dời đến trên người võ giả tứ đại gia tộc.
Lúc đầu đội ngũ hơn hai vạn người bị Tịch Diệt Chiến Lôi oanh kích, hiện tại còn lại hai không đến ngàn người.
Sau đó chỉ là một trường giết chóc.
Trận đồ sát này lại ròng rã tiếp tục một đêm.
Một đêm trôi qua, bên trên mười ngọn núi, tiếng chém giết không ngừng.
Mặt trời mới mọc dâng lên, máu nhuộm chân trời màu đỏ nhạt hợp thành một tuyến cùng mặt trời mới mọc.
Bọn người Chu Tử Kiện mang theo đám người Thiên Kiếm sơn đứng phía trên Thiên Kiếm Phong, nhìn mấy trăm ngọn núi toàn bộ Thiên Kiếm sơn, ánh mắt lộ ra một tia lệ quang.
Đây là căn cơ của bọn họ, thế nhưng giờ phút này, lại hoàn toàn biến thành một tòa luyện ngục.
- Đi thôi!
Nhìn đám người, Thiên Ngọc Tử khẽ thở một hơi.
Chuyện đã đến một bước này, bọn hắn đã không có đường thối lui.
Nếu như Kim gia, Thạch gia, Lâm gia một nhóm người khác biết mình bị tính kế điệu hổ ly sơn, khẳng định sẽ lao nhanh tới.
Tất cả nhân vật căn bản hạch tâm nhất Thiên Kiếm sơn cùng tài lực vẫn còn, không coi là diệt vong, thế nhưng tử thủ nơi này, nghênh tiếp chính là lửa giận tam đại gia tộc, còn có lửa giận của Chu gia.
Chu Trí Viễn bị Thiên Ngọc Tử đêm qua chém giết, Thiên Ngọc Tử bản thân cũng bỏ một tay, chỉ bất quá, một tay của hắn còn có thể mọc ra, thế nhưng mệnh Chu Trí Viễn, lại về không được.
Chu gia nhất định sẽ điên cuồng trả thù.
Thiên Ngọc Tử không thể không thừa nhận, hắn cần Huyết Minh của Mục Vân che chở.
Mà Mục Vân đương nhiên cũng mừng rỡ như thế.
Chu gia cùng Huyền Không sơn trong lúc hoạt động, hắn hiện tại đại khái có thể đoán được, dù sao mình đã bị Huyền Không sơn liệt vào danh sách tất sát, Chu gia khẳng định cũng sẽ không bỏ qua của mình.
Cùng Thiên Kiếm sơn sát nhập một chỗ, nếu Chu gia dám đến Huyết Minh, vậy cứ đến đi.
Mấy trăm đạo thân ảnh, nhìn Thiên Kiếm sơn hoang tàn khắp nơi, sinh lòng khổ sở.
- Các vị, đi thôi!
Thiên Ngọc Tử thở ra một hơi, nhìn dãy núi, mở miệng quát:
- Thiên Kiếm sơn không có diệt vong, chúng ta sẽ mở lại, là một Thiên Kiếm sơn hoàn toán mới.
- Chưởng môn chí tôn!
- Chưởng môn chí tôn!
Mấy trăm người cùng nhau hò hét, trong tiếng la, tràn ngập bi tráng.
Tiếng bá bá bá xé gió vang lên, mọi người rời khỏi Thiên Kiếm sơn, thẳng đến Nam Hải.
Đám người rời đi nửa ngày sau, phía trên Thiên Kiếm sơn, lần lượt từng thân ảnh đột nhiên lao vùn vụt tới.
- Xong đời rồi!
Nhìn Thiên Kiếm sơn hoang tàn khắp nơi, hơn mười đạo thân ảnh trong chốc lát ngây ra như phỗng.
- Chết rồi, đều chết hết!
- Mau đi xem Thiên Kiếm Phong một chút.
Có người bắt đầu quát.
giờ Phút này bọn hắn lại phát hiện, phía trên Thiên Kiếm Phong, hộ phong đại trận sớm đã biến mất, thế nhưng những người kia phía trên Thiên Kiếm Phong cũng biến mất không thấy gì nữa.
- Bẩm báo tộc trưởng, người Thiên Kiếm Phong chạy trốn, đệ tử còn thừa... Toàn bộ bỏ mình!
Nhìn thi thể đầy khắp núi đồi, phần lớn đều là gãy tay đứt chân, võ giả tam đại gia tộc tiên phong giờ phút này chạy tới đều cảm thấy run rẩy.
Xong đời rồi!
Lần này thật là xong đời rồi!
Người đều chết hết, tam đại gia tộc bọn hắn ở toàn bộ Thiên Kiếm sơn, trước trước sau sau, không sai biệt lắm mỗi một gia tộc đều tổn thất sấp sỉ hơn một vạn võ giả.
Bạn cần đăng nhập để bình luận