Vô Thượng Thần Đế

Chương 899: Cố gắng hết sức

Đây chính là luyện chế Hư Tiên đan, không phải thánh đan, bọn hắn biết, Mục Vân luyện chế thánh đan, rất mạnh mẽ, thế nhưng luyện chế Hư Tiên đan, Mục Vân còn có thể có luyện chế ra chủng loại thánh đan mang tính chấn động kia mang cho mọi người sao?
- Mười lô cùng mở, hao phí tâm thần, là tinh khí bản thân võ giả, chỉ là hiện tại thời gian có hạn, ta không thể không làm như thế, các ngươi nhìn kỹ, mười lô đan dược của ta, luyện chế toàn bộ khác biệt, chỉ vì để cho các ngươi quan sát thấu triệt hơn một ít.
Mục Vân vừa dứt lời, đã bắt đầu động thủ.
Hai tay huy động, các loại dược liệu, phân loại, Mục Vân đi đến trước lò luyện đan đầu tiên, bắt đầu phân phối dược liệu, thanh lý dược liệu.
Hắn mỗi một bước, làm đều rất thấu triệt.
Chỉ là vì để cho đám người có thể thấy rõ ràng.
Khống ôn, tắm tài, thanh đan, mỗi một bước, Mục Vân làm tới trạng thái đỉnh phong của mình mà làm.
Dần dần, bọn người Xà Tôn Giả bị thủ pháp Mục Vân hấp dẫn.
Nếu như nói Mục Vân là luyện đan tông sư, vậy bọn hắn chính là luyện đan học đồ.
Khác biệt trong này, khi nhìn thấy Mục Vân thao tác mới có thể thật sâu lĩnh ngộ.
Thời gian từ từ trôi qua, Mục Vân mỗi một bước đều trở nên cực kì tỉ mỉ.
Trọn vẹn qua bảy ngày!
Bảy ngày bảy đêm, Mục Vân thủy chung đang khống chế hỏa tính mười đan lô, càng không ngừng tận khả năng giảng thuật chỗ cần chú ý hết thảy vấn đề luyện đan cho bọn người Xà Tôn Giả, Mạnh Vân.
Mục Vân cũng không biết mình tại sao lại làm như thế, thế nhưng hắn lại nhịn không được đi làm.
Mười đỉnh lô ra đan, kết quả sau cùng càng làm cho tất cả mọi người triệt để ngốc.
Mười đỉnh lô, toàn bộ là viên mãn, mười khỏa đan dược.
Mà lại toàn bộ là Hư Tiên đan!
Mục Vân luyện ra một lô trọn vẹn một trăm khỏa Hư Tiên đan.
Đám người sớm đã kinh ngạc không biết nói cái gì cho phải.
Đến ngày thứ tám, Mục Vân không có nghỉ ngơi, mà đi tới Luyện Khí các.
Hà Yến trưởng lão, Từ Triệu Mông, này một ít luyện khí sư của Huyết Minh lần nữa bị Mục Vân triệu tập lại.
Chuyện giống vậy, lần nữa phát sinh.
Mười lô cùng mở, mười chuôi Hư Tiên khí khác biệt trong tay Mục Vân, đi qua thời gian mười ngày, lần nữa ra lò.
Lại một lần nữa, Mục Vân bắt đầu dạy bảo một ít trận đạo sư luyện chế trận pháp.
Mặc dù trận đạo là hắn chưa quen thuộc, thế nhưng dùng lịch duyệt trước kia của hắn, dạy bảo nhóm trận đạo sư bên trong ba ngàn tiểu thế giới vẫn dư xài.
Đến lúc này trọn vẹn qua thời gian một tháng, bên trong Huyết Minh, cơ hồ tất cả đều giống như điên.
Chuyện Mục Vân luyện chế Hư Tiên đan, Hư Tiên khí sớm đã làm cho cả đám người Huyết Minh cảm thấy nhiệt huyết sôi trào.
Thiên tài?
Yêu nghiệt?
Bất thế kỳ tài
Những xưng hào này quả thực không thể dùng để tán thưởng Mục Vân!
Đây là quái vật gì, có thể làm được mười lô cùng mở, hơn nữa vẫn mọi thứ thành công.
Tựa hồ luyện khí sư, luyện đan sư trên người Mục Vân vị căn bản không tồn tại thất bại.
Chỉ là, liên tiếp thời gian một tháng, mỗi ngày chạy đến từng địa phương, cả người Mục Vân nhìn qua như thoát một lớp da.
Sắc mặt tái nhợt, thần sắc ảm đạm.
Thế nhưng mỗi khi hắn luyện khí cùng luyện đan, cả người hắn nhìn qua lại triệt triệt để để, hoàn toàn ở trạng thái đỉnh phong.
- Vân lang, chàng có phải làm tốt kế hoạch hay không?
Một ngày, Mục Vân khó được trở về, nằm ở trên giường.
Tần Mộng Dao nhìn Mục Vân mỏi mệt, sinh lòng tự trách.
- Kế hoạch gì?
Nhìn Tần Mộng Dao, Mục Vân ngồi dậy, ôm nàng vào trong ngực, ánh mắt lộ ra vẻ cưng chiều.
- Chàng có phải lại muốn quên mình vì mọi người hay không?
Tần Mộng Dao nhìn Mục Vân, suy nghĩ xuất thần nói:
- Ta vẫn nhớ kỹ thời điểm ban đầu ở Bắc Vân thành, chàng thi triển ra Đại Tác Mệnh Thuật, tác mệnh lúc trước hao phí cơ hồ toàn bộ tính mệnh của chàng, cuối cùng chàng lúc ở Thối Thể cảnh thế mà ngay cả võ giả Thông Thần cảnh đều kém chút ăn quả đắng, ta từ đầu đến cuối nhớ kỹ.
- Hiện tại thực lực chàng xưa đâu bằng nay, kẻ thù chàng gặp phải, có thể là Huyền Thiên, thời điểm vạn bất đắc dĩ, có phải chàng sẽ lần nữa thi triển Đại Tác Mệnh Thuật hay không?
Đại Tác Mệnh Thuật!
Nghe được bốn chữ này, Mục Vân cảm thấy thống khổ.
Môn bí kíp này, hắn năm đó ngẫu nhiên biết được, về sau phát hiện là cần tiêu hao thọ mệnh để đề cao tu vi.
Ngay lúc đó Mục Vân, tự nhận thiên phú dị bẩm, căn bản khinh thường làm như vậy, cho nên mặc dù tu luyện, thế nhưng tuyệt không sử dụng qua, cho dù bị bức tử tối hậu quan đầu, hắn cũng chỉ tự bạo, với đồng quy vu tận cùng địch nhân.
Nhưng giờ phút này, đúng là khác biệt.
Hắn có quá nhiều người lo lắng, việc cần phải làm, chí ít vì Huyết Kiêu, hắn hiện tại không thể chết.
- Sẽ không!
Nhìn Tần Mộng Dao, Mục Vân kiên định nói.
- Lần này, ta sẽ không sử dụng Đại Tác Mệnh Thuật!
Mục Vân vuốt vuốt đầu giai nhân trong ngực, cười nói:
- Vạn năm thọ mệnh, lấy ra lãng phí, thế nhưng rất không đáng.
Mục Vân không phải không biết bọn người Tần Mộng Dao âm thầm lo âu.
Chỉ là lần này, hắn thật không có tính toán khẳng khái hy sinh.
- Yên tâm đi, nếu như Huyền Không sơn bỏ được tốn hao đại đại giới đến tiêu diệt Huyết Minh ta, ta không ngại cùng bọn hắn sống mái với nhau một trận, điều kiện tiên quyết là bọn hắn sẽ không bận tâm Ma tộc.
Trong mắt Mục Vân lóe lên một tia tàn nhẫn, điên cuồng.
Liên tiếp mấy ngày, Mục Vân ở bên trong Huyền Minh Tru Tiên Trận, không ngừng bắt đầu nếm thử, tựa hồ chuẩn bị tiến hành nghiên cứu thứ gì mới mẻ.
Thời gian từ từ trôi qua, mây đen bao phủ phía trên Huyết Minh tựa hồ càng ngày càng nhiều.
- Báo!
Một ngày, bên trong Huyết Minh an tĩnh dị thường, một tiếng bẩm báo đột nhiên vang lên.
- Các đại đội ngũ Huyền Không sơn, Cửu Hàn thiên cung, Chu gia dọc theo Nam Hải, đang tới gần Huyết Minh ta!
Tiếng bẩm báo vừa dứt lời, bên trong toàn bộ Huyết Minh, xôn xao.
Đến rồi!
Mà lúc này, Mục Vân khoanh chân ngồi ở trên bầu trời Huyết Minh bỗng nhiên mở ra hai mắt.
Nên đến, rốt cục muốn tới!
Chỉ là so với Mục Vân, tuyệt đại đa số người tâm trong Huyết Minh bên trong tràn đầy chiến ý ngang trời.
Trong bọn họ, đại đa số là người Huyền Không sơn trước kia, càng nhiều là gia tộc võ giả bị Huyền Không sơn ép lên tuyệt địa.
Đối với Huyền Không sơn, trong lòng bọn họ, thủy chung mang theo hận ý thật sâu.
- Các vị, sinh tử ở đây, Mục Vân ta ở đây, nhất định không để các vị lần nữa mất đi gia viên.
Mục Vân đứng dậy, nhìn Huyết Minh, ngạo nghễ nói.
Trong lúc nhất thời, tất cả mọi người trầm mặc.
Bạn cần đăng nhập để bình luận