Vô Thượng Thần Đế

Chương 908: Các Phương Nhúng Tay

Vừa nháo trò đã làm khổ những trưởng lão Vũ Tiên cảnh giới bát trọng vây công mà đến.
Bọn hắn vốn cho rằng, Mục Vân tiêu hao hầu như không còn, thế nhưng làm sao biết, Mục Vân nhìn qua đã không được, thế nhưng nhấc lên song kiếm, kiếm trong tay hắn quả thực xuất thần nhập hóa.
Quái!
Càng thêm đáng ghét là, Mục Vân dùng song thủ kiếm cũng thôi, thế nhưng uy lực kiếm tâm để bọn hắn khổ không thể tả.
Đáng hận nhất chính là, bọn hắn căn bản không có cách dựa vào thời gian cùng không gian pháp tắc khống chế lại Mục Vân.
Trong lúc nhất thời, các trưởng lão từ ban đầu kích động biến thành bó tay bó chân.
Đến cuối cùng, chỉ có bảy tám vị trưởng lão cảnh giới Vũ Tiên cảnh thập trọng có thể bắt lấy đến tung tích của Mục Vân.
Mục Vân cũng không cùng bọn hắn liều mạng, chỉ đi vòng vo.
- Mục Vân, ngươi còn có thể chạy trốn được sao?
Ngay khi Mục Vân vừa đi vừa về quanh quẩn, hai tiếng quát lại đồng thời vang lên.
Chính là Chu Vô Năng cùng Chu Chính n.
Huyết Vô Tình lấy một địch ba, trong thời gian ngắn có thể cuốn lấy ba người, thế nhưng một lúc sau, hai người muốn vung tay cực kỳ dễ dàng.
Giờ phút này, nhìn thấy Mục Vân ngông cuồng, hai vị trưởng lão bỏ qua đối thủ, để Chu Mậu một mình đối mặt Huyết Vô Tình, hai người đến đây đánh giết Mục Vân.
Lúc này, Tần Mộng Dao, Thiên Vô Viêm, Chu Á Huy, Trương Thắng Vĩ các cường giả tinh anh bên trong Huyết Minh đều bị cường giả đỉnh cao các đại thế lực cuốn lấy.
Cường giả đỉnh cao của Huyết Minh ít hơn các đại thế lực liên thủ quá nhiều, những thiên chi kiêu tử bọn hắn chỉ có lấy một địch hai thậm chí lấy một địch ba.
Tần Mộng Dao càng dựa vào thực lực Vũ Tiên cảnh cửu trọng điều khiển Băng Hoàng Thần Phách, dùng một đánh bốn, mà lại là bốn vị trưởng lão Vũ Tiên cảnh thập trọng của Huyền Không sơn.
Giờ phút này, căn bản không người có thể rảnh tay bảo hộ Mục Vân.
Nương theo lấy hai tiếng quát vang lên, trong khoảnh khắc, Mục Vân một trái một phải, mỗi bên xuất hiện một thân ảnh.
Chu Vô Năng cùng Chu Chính n hai người cũng không tới gần Mục Vân, ngược lại một người trái, một người phải, phân hai bên mà đứng.
- Động thủ!
Trong khoảnh khắc, hai trưởng lão Sinh Tử cảnh đồng loạt ra tay.
Chu gia Hỗn Nguyên Dưỡng Thiên Kinh.
Phanh phanh...
Tiếng trầm thấp vang lên, hai đạo chân nguyên trong chốc lát, một trái một phải quấn quanh tới Mục Vân.
- Song Kiếm Long Ngâm!
Song thủ kiếm, không chỉ Chu Tử Kiện tinh thông, Mục Vân càng tinh thông.
Hai thanh Hư Tiên khí trong tay, thần sắc Mục Vân lạnh lùng, hai đạo Chân Nguyên Giao long bỗng nhiên giết ra.
Ầm ầm!
Trong khoảnh khắc, tiếng va chạm vang lên, hai tiếng rên rỉ cũng vang lên ngay sau đó.
Tiếng rên rỉ qua đi, tiếng xương nứt răng rắc răng rắc đột nhiên vang lên.
Tiếng rên rỉ rõ ràng truyền ra từ miệng Chu Vô Năng cùng Chu Chính n.
Hai người cũng không nghĩ tới, song thủ kiếm của Mục Vân thế mà uy lực vô tận, kém chút để bọn hắn ăn thiệt thòi nhỏ.
Chỉ là ăn thiệt thòi nhỏ, có thể làm Mục Vân bị thương cũng đã đủ.
Hai đạo thất luyện hội tụ vào chân nguyên hình rồng, phát ra tiếng nổ đùng đoàng, hai tay Mục Vân lúc này truyền đến từng tiếng ken két, hiển nhiên xương cốt đứt gãy.
Trong lúc đó, hai cánh tay của hắn vô lực rủ xuống.
- Hai lão hồ ly!
Mục Vân nhếch nhếch miệng, hít vào một ngụm khí lạnh, mắng thầm.
- Thật uất ức!
Mục Vân nhìn hai tay mình rủ xuống dưới, bất đắc dĩ nói:
- Dù có chết, cũng nên kéo mấy cái đệm lưng mới được!
Vừa dứt lời, nhìn Chu Vô Năng cùng Chu Chính n hai người, Mục Vân cười lạnh.
- Muốn chết, mọi người cùng nhau chết.
Khóe miệng Mục Vân nâng lên, thế mà lộ ra một tia tiếu dung khiếp người.
- Ta mới không để ngươi chết!
Ngay giờ phút này, một tiếng quát ngạo nghễ đột nhiên vang lên.
Tiêu Doãn Nhi!
Tiêu Doãn Nhi một thân váy dài màu đen bao phủ dáng người mỹ lệ.
Mà sau lưng Tiêu Doãn Nhi vẫn là Vân thánh sứ đi theo, mà trong hai mắt hiện ngoài sa mỏng nhìn Mục Vân lại mang theo một tia thương yêu.
- Tiêu Doãn Nhi, ngươi cũng biết, ngươi là thiếu thánh nữ Huyền Nguyệt thánh địa, ngươi làm như thế là muốn Huyền Nguyệt thánh địa đối địch với Huyền Không sơn ta?
Nhìn thấy Huyền Nguyệt thánh địa xuất hiện hơn mười người, Cực Vũ Thắng mở miệng quát.
- Ta là Tiêu Doãn Nhi, nữ nhân của Mục Vân, ta hôm nay đến, chỉ nam nhân của ta, ta chỉ mang đến thân bằng hảo hữu của ta đến giúp đỡ người ta yêu.
Tiêu Doãn Nhi ngạo nghễ nói:
- Cho dù Huyền Không sơn, Tiêu Doãn Nhi ta cũng muốn đứng sau lưng hắn, duy trì hắn.
Tiêu Doãn Nhi vừa dứt lời, Vân thánh sứ sau người xông ra.
- Vương Tâm Nhã ta cũng như thế.
Ngay giờ phút này, một tiếng quát thanh lãnh, theo sát mà tới.
Vương Tâm Nhã một thân váy dài trắng, nhìn Mục Vân, trên mặt mang một tia thương yêu.
- Hôm nay, ta là phu nhân Minh chủ Huyết Minh, ta đến giúp đỡ nam nhân của ta.
Tiếng nói Vương Tâm Nhã âm vang có lực.
Mà sau lưng Vương Tâm Nhã, Vạn Kiệt, Vạn Vô Sinh, Vạn Lịch ba vị trưởng thượng Vạn Trận tông cùng với đệ nhất đệ tử Vạn Trận tông Trần Uyên, cũng đi sát đằng sau.
- Vạn Kiệt, ngươi có ý gì?
- Không có ý nghĩa!
Vạn Kiệt cười nói:
- Huyền hộ pháp, ba lão gia hỏa chúng ta sắp đến kỳ hạn đi chầu ông bà, thật vất vả nhìn thấy một hạt giống tốt, không muốn mất đi vị đệ tử giỏi này, cho nên giấu diếm tông chủ, đến chỗ này, bảo hộ Tâm nhi.
- Bất quá, ta có thể minh xác nói cho ngươi biết, đây không phải Vạn Trận tông ta khai chiến Huyền Không sơn, chúng ta chỉ bảo vệ đệ tử mình.
- Ba vị trưởng thượng, phiền phức.
Vương Tâm Nhã gật đầu nói.
- Ừm!
Tiếng bá bá bá vang lên, ba người xông vào trong đám người phía dưới.
Ba vị trưởng thượng, Vạn Lịch là Vũ Tiên cảnh cửu trọng, Vạn Vô Sinh chính là thập trọng, Vạn Kiệt càng là Sinh Tử cảnh nhất trọng.
Mặc dù cảnh giới cũng không tính lợi hại, thế nhưng ba người đều là nhân vật cấp bậc đại sư bên trong trận đạo.
Trong lúc vừa ra tay, trận pháp đột nhiên bốc lên, bên trong Huyết Minh, cảnh tượng đại biến.
- Hảo tôn tử, ta bảo ngươi đến Huyết Minh học nghệ, ngươi làm sao ở chỗ này bị người đuổi giết.
Mà ngay giờ phút này, một tiếng nói cởi mở đột nhiên vang lên, một trong ngũ đại trưởng Thiên Đan tông lão Thiên Nhất trưởng lão bất ngờ xuất hiện.
- Gia gia!
Nhìn thấy Thiên Nhất trưởng lão, toàn thân Thiên Vô Viêm đẫm máu, trên mặt lộ ra vẻ tươi cười.
- Các ngươi nghe kỹ, ta đến bảo hộ cháu của ta, không có cách, bảo bối tôn tử, phụ mẫu không ở đây, ta làm gia gia đương nhiên phải tận tâm, nếu không ngày nào đó lại bị Huyền Không sơn các ngươi kéo đi làm hàng mẫu kế hoạch Huyết thi, ta chỉ đành hàng ngày lấy nước mắt rửa mặt.
Bạn cần đăng nhập để bình luận