Vô Thượng Thần Đế

Chương 917: Diệt Thiên Tam Thức (2)

Ngay giờ phút này, tình cảnh đột nhiên phát sinh biến hóa.
Chưởng ấn lúc đầu thế không thể đỡ trong nháy mắt Vân Lang xông ra, bỗng nhiên uốn lượn, bàn tay trống rỗng nắm chặt, cầm chặt thân thể Vân Lang.
Tiếng xương nứt răng rắc răng rắc khiến cho mọi người cảm thấy xương cốt toàn thân trên dưới đều tan ra thành từng mảnh.
Tiếng rống tê tâm liệt phế vang lên từ bên trong chưởng ấn.
- Chiến Thần Quyết! Chiến Ngạo Thương Khung!
Quát khẽ một tiếng, bàng bạc chiến khí ầm vang nổ tung, chưởng ấn thế mà vỡ vụn.
Thế nhưng thời khắc này Vân Lang nhìn qua lại vô cùng chật vật.
Quần áo toàn thân hiện ra lấy toái phiến, quan trọng nhất là, hai chân của hắn.
Lúc đầu, hai chân của hắn còn bị thương không thể khôi phục, nhiều năm trôi qua, hắn một mực tiến hành kế hoạch Huyết thi chính vì chữa trị hai chân của mình.
Mà giờ khắc này, xương cốt toàn thân trên dưới hắn vỡ vụn, nhưng đến cảnh giới Sinh tử cảnh như hắn, xương cốt vỡ vụn lại lần nữa khôi phục.
Nhưng ẩn tật dưới hai chân hắn tại lúc này nổi bật ra.
- Ngươi hèn hạ!
Nhìn Mục Vân, Vân Lang quát lạnh.
- Hèn hạ? Còn có càng hèn hạ hơn!
Mục Vân bắt đúng là tổn thương ở hai chân Vân Lang, cho nên, một chưởng ấn kia biến hóa thành ác quyền lực lượng quan trọng nhất cơ bản đều công kích đến phía trên hai chân Vân Lang.
Vừa dứt lời, nhìn Vân Lang, Mục Vân xông ra.
Diệt Thiên Tam Thức, hết thảy tam thức, chỉ là tam thức này không có hạn định chính xác, không có gì khẳng định minh xác.
Nói đúng ra, tam thức càng là ba lần công kích, mà ba lần công kích bằng vào chính là lực lượng Đại Tác Mệnh Thuật bộc phát, lực lượng như thế, Mục Vân biết rõ cường hãn đến mức nào.
- Đệ nhị thức!
Mục Vân lần này dựa vào lực lượng đệ nhị thức lần nữa tế ra Cửu Nguyên Huyết Luân.
Chỉ là lần này, Cửu Nguyên Huyết Luân lại chỉ có đường kính một mét. So sánh cùng lúc trước vạn mét, Cửu Nguyên Huyết Luân hiện tại quả thực quá yếu quá nhỏ yếu.
Thế nhưng, lực lượng kinh khủng ẩn chứa trong đó lại cường đại hơn vạn mét huyết luân trước đó gấp mấy lần.
Giết!
Sau một khắc, tay Mục Vân nắm chặt huyết luân, vọt thẳng ra.
- Lạc Tuyết Thần Châm!
Vân Lang giờ phút này sao lại ngồi chờ chết.
Ngón tay mở rộng, một băng châm nhỏ xíu vọt lao thẳng tới Mục Vân.
Oanh...
Trong khoảnh khắc, hai người va vào nhau.
Một tiếng nổ vang vang lên, thân thể Vân Lang nhất thời bị huyết luân va chạm, toàn bộ hộ thể chân nguyên vỡ vụn.
Nhưng cùng lúc đó, thần châm trong tay Vân Lang đã đâm vào trong huyết luân bên.
bị Ngăn cản ngắn ngủi, Lạc Tuyết Thần Châm vẫn y xuyên qua huyết luân, đâm vào đến vị trí trái tim Mục Vân.
Tiếng vang cùng tiếng phốc phốc đồng thời vang lên.
Thế nhưng, nơi trung tâm trái tim Mục Vân bị kia Lạc Tuyết Thần Châm ghim trúng lại giống như không sao đâu, vẫn y dùng tay nắm chặt huyết luân, đè xuống Vân Lang.
Đông!
Tiếng trầm muộn vang lên, thân ảnh Vân Lang bị Mục Vân nhập vào đến bên trên mặt biển.
Lực bạo tạc khủng bố khiến cho Vân Lang cùng Mục Vân hai người như là huyết nhân, dữ tợn không thôi.
- Chết!
Mục Vân đánh xuống một quyền, trùng điệp nện xuống ngực Vân Lang.
Hiện tại Mục Vân là Sinh Tử cảnh ngũ trọng, lực lượng một quyền này, sao mà khủng bố.
Ngực Vân Lang hơi sụp đổ, một đạo quyền kình kia thậm chí xuyên thẳng thân thể của hắn, đánh hắn rơi thẳng xuống dưới đáy biển.
Toàn bộ đáy biển truyền đến tiếng oanh minh đất rung núi chuyển.
- Ngươi vì sao muốn giết hắn!
- Ngươi vì sao muốn giết hắn!
- Vì sao!
Một quyền tiếp lấy một quyền, Mục Vân căn bản không có ý dừng tay, Vân Lang ở dưới người hắn, miệng đầy máu, cả người giống như triệt để lâm vào hôn mê.
Chỉ là dần dần, theo từng quyền từng quyền rơi xuống, cả người toàn thân Mục Vân lại giống như mất đi lực lượng, động tác càng ngày càng chậm chạp.
- Không phải ngươi rất lợi hại sao?
Đúng vào lúc này, Vân Lang đột nhiên xoay người bay lên, một cước đá vào ngực Mục Vân.
Máu tươi như thác nước từ trong miệng Mục Vân phun ra.
- Vân lang!
- Vân nhi!
- Minh chủ!
- Sư tôn!
Thấy cảnh này, mọi người xung quanh xôn xao, toàn bộ xông lên phía trước.
- Đến đây!
Nhìn thấy tất cả mọi người vọt tới, Vân Lang lại cười hắc hắc, bàn tay xuất hiện một cái khay ngọc.
Khay ngọc lên tới trên không trung ngàn mét, từng đạo ánh sáng chiếu xuống tới, tất cả mọi người đều bị ngăn cách.
Sắc mặt Khổ Thanh kinh biến, bàn tay nắm chặt, một cỗ bi tình dùng hắn làm trung tâm tản ra bốn phía.
Trong nháy mắt, Khổ Thanh vỗ ra một chưởng.
Đông...
Lực bắn ngược mãnh liệt khiến cho sắc mặt Khổ Thanh trắng nhợt, nhịn không được phun ra một ngụm máu tươi.
- Vô dụng, đây là Tiên khí, Tiên khí, ngươi hiểu không?
Nhìn Khổ Thanh tốn công vô ích, Vân Lang không còn chú ý, nhìn trừng trừng lấy Mục Vân.
- Mục Vân, đời này, ta dùng giết ngươi làm mục đích, cho nên hôm nay, ngươi hẳn phải chết không nghi ngờ, Huyết Kiêu chết rồi, ngươi vừa hay làm bạn với hắn.
Vân Lang vừa dứt lời, vừa sải bước ra.
Trong chốc lát, không gian bên trong toàn bộ khay ngọc ba động trở nên mãnh liệt, nước biển dưới chân hai người, phốc phốc phốc sôi trào.
- Ta tất sát ngươi!
Vân Lang vừa dứt lời, nhất thời xông ra.
Không thấy hắn sử dụng thủ đoạn nào, thế nhưng trong lúc xông lên, toàn bộ khay ngọc cũng lóng lánh ra ba động làm người ta sợ hãi.
Lập tức, bên trong khay ngọc, từng đạo quang trụ trong khoảnh khắc bắn xuống.
Tiếng phốc phốc phốc phốc vang lên, giờ khắc này, Mục Vân giống như người gỗ, đứng tại chỗ, mặc cho những quang trụ xuyên thấu thân thể của mình.
Từng huyết động xuất hiện mặt ngoài thân thể Mục Vân, cho dù thể chất sau khi long hóa, giờ phút này cũng căn bản không thể thừa nhận.
- Mục Vân, chịu chết đi!
Trong chốc lát, Vân Lang cảm thấy tâm nguyện vạn năm của mình đã có thể hoàn thành, cả người cực tốc vọt lên, tiếng sát phạt như là vạn lôi cổ vũ, làm cho lòng người phát run.
Phanh phanh phanh!
Một quyền tiếp lấy một quyền, lần này không phải Mục Vân đánh, mà là Vân Lang.
Nhìn huyết nhân Mục Vân, không gian bên ngoài khay ngọc, mọi người điên cuồng gào thét, nhưng bọn hắn không có cách nào.
Ngược lại là những người Chu gia, Cửu Hàn thiên cung, trên mặt từng người lộ ra biểu lộ như trút được gánh nặng.
Nếu như thế này đều giết không được Mục Vân, bọn hắn sẽ hoài nghi, chẳng lẽ chỉ có tiên nhân mới có thể giết Mục Vân.
- Đủ rồi chưa?
Mục Vân không ngừng bị đánh đột nhiên lại thốt ra câu nói như vậy.
- Cái gì?
- Ta thiếu ngươi, đền bù cho ngươi, đủ rồi chưa? Vân Lang!
Mục Vân giờ phút này toàn thân cao thấp nhìn qua chính là một quái vật hình người, ngũ quan đã hoàn toàn không phân rõ.
- Đủ, thế nhưng ta vẫn còn muốn giết ngươi.
Vừa dứt lời, bàn tay Vân Lang hóa thành đao, một chưởng chém về phía đầu Mục Vân.
Bạn cần đăng nhập để bình luận