Vô Thượng Thần Đế

Chương 919: Thanh Y Nam Tử (1)

Khó trách, khó trách hắn một mực phải báo thù cho Huyết Kiêu.
Khó trách, hắn ngày xưa vụng về, hiện tại yêu nghiệt.
Tần Mộng Dao, rốt cục lĩnh ngộ.
Nàng thân mang Băng hoàng thần phách, thần thú như thế, so với Thiên Tình Huyền Xà trong cơ thể Phong Ngọc Nhi cao hơn không ít đẳng cấp.
Đoạt xá trọng sinh, trọng sinh đến vạn năm sau.
Điểm này, nhìn quả thực không thể tưởng tượng, thế nhưng tựa hồ xác minh đúng trên người Mục Vân.
Nhìn cảnh đại hải hoang tàn khắp nơi, Tần Mộng Dao suy nghĩ xuất thần.
Nếu như có thể, nàng tình nguyện mình không cách nào thức tỉnh Băng Hoàng Thần Phách, Mục Vân không phải lợi hại như vậy.
Thế nhưng, nếu quả thật như thế, sẽ có nàng cùng Mục Vân hiện tại sao?
Trên mặt Tần Mộng Dao mang đầy nước mắt.
- Tần tiểu thư!
Chỉ là ngay tại giờ phút này, một thân ảnh lại đi đến bên cạnh Tần Mộng Dao.
- Hắc Lân tiên sinh!
Hắc Lân Lang Vương, chính là thu phục Mục Vân bên trong long động.
Tần Mộng Dao mặc dù không biết Mục Vân thông qua phương pháp cỡ nào thu phục Hắc Lân, thế nhưng người này đối với Mục Vân thật không có chút nào vi phạm.
- Có chuyện, ta có lẽ nên nói cho ngươi.
Sắc mặt Hắc Lân trắng bệt, nói:
- Trước kia, Mục Vân cùng ta ký kết Sinh Tử Ám Ấn, Sinh Tử Ấn bực này, người bị thi triển bỏ mình, người thi triển sẽ không nhận bất kỳ tổn hại gì, mà nếu như người thi triển bỏ mình, người bị thi triển sẽ mất mạng.
Cái gì!
Nghe đến lời này, trong mắt Tần Mộng Dao mang theo một tia chấn kinh.
- Ta cũng vậy!
Thiên Vô Viêm giờ phút này cũng đi ra.
Không thể không nói, nhìn bộ dáng mọi người xung quanh bi phẫn, Thiên Vô Viêm mới là người đáng lo lắng nhất.
Hắn hơn bất kỳ kẻ nào đều hi vọng Mục Vân tuyệt đối đừng chết.
Giờ phút này, Mục Vân nếu chết, sợ rằng hắn cũng sẽ chết.
Mà quan trọng nhất là, hắn căn bản không biết kiểu chết Sinh Tử Ám Ấn của Mục Vân.
Nếu như Mục Vân bỏ mình, hắn đến cùng chết như thế nào?
Trước kia Mục Vân ở trong Huyết Minh, hắn nhìn Mục Vân cảm giác được một cỗ cảm giác an toàn, nhưng bây giờ, có trời mới biết Vân Lang cuối cùng mượn nhờ Tiên khí đưa Mục Vân đến chỗ nào.
Cứ như vậy, hắn mỗi ngày đều nơm nớp lo sợ.
Mục Vân là một người cho tới bây giờ không sợ gây chuyện, vạn nhất ngày nào đó chết đi, chỉ sợ hắn đang lúc nhân sinh đắc ý ba ba ba liền chầu ông bà theo.
Nhưng bây giờ, hắn căn bản không có biện pháp.
Nhìn Tần Mộng Dao, Hắc Lân nói:
- Cho nên, hắn sẽ không chết!
Hắc Lân thật ra lo lắng không phải Mục Vân, mà là trứng rồng.
Trứng rồng kia do Mục Vân tùy thân mang theo.
Lần này Huyền Không sơn đột kích, Mục Vân vốn định kết hợp trứng rồng cùng Huyền Minh Tru Tiên Trận, thế nhưng Hắc Lân phản đối, cũng thế mà chấm dứt.
Nhưng bây giờ, Mục Vân không thấy, trứng rồng đâu.
Hắc Lân giờ phút này càng đau đầu.
Không chỉ lo lắng, mình có khả năng lúc nào liền chết, càng lo lắng trứng rồng an nguy.
- Hắn sẽ không chết, sẽ không chết!
Trong mắt Tần Mộng Dao đầy nước mắt hiện ra ánh sáng trong suốt, nhìn lên bầu trời.
- Vân lang, ta nhất định sẽ tìm được chàng!
Trên biển lớn rộng lớn, tiếng quát to thanh lãnh dần dần truyền ra phương xa.
Mà giờ khắc này, Huyền Không sơn không có Vân Lang, các đại thế lực liên hợp và các thế lực không có Mục Vân nhìn hoàn toàn khác biệt.
Bị bọn người Huyết Minh một đường truy sát, lần này, liên quân các đại thế lực, có thể nói tổn thất nặng nề.
Mà không bao lâu, một thân ảnh, phá không mà tới.
Chính là Mục Thanh Vũ!
Thời khắc này Mục Thanh Vũ sắc mặt trắng bệch, lộ ra biểu lộ khó coi.
- Chạy!
Khổ Thanh bất đắc dĩ nói:
- Tốc độ khay ngọc cực nhanh, ta căn bản đuổi không kịp.
- Mục thúc thúc không cần tự trách.
Tần Mộng Dao nói thẳng:
- Vân lang cùng Hắc Lân tiên sinh và Thiên Vô Viêm kết thành Sinh Tử Ám Ấn, chỉ cần hai người không chết, Vân lang còn chưa có chết, chỉ là chúng ta cần bắt lấy Vân Lang, hỏi thăm hắn, đến cùng đưa Vân lang đến đâu.
- Vân nhi không chết?
Càng kích động hơn Tần Mộng Dao, không ai qua được Mục Thanh Vũ.
Lập tức, Tần Mộng Dao đem chuyện Hắc Lân cùng Thiên Vô Viêm lần nữa giảng thuật một lần.
- Tốt, rất tốt!
Thân thể Mục Thanh Vũ run nhè nhẹ, nói:
- Mộng Dao, chuyện này, hiện tại bắt đầu giữ bí mật, từ hôm nay trở đi, an nguy Hắc Lân cùng Thiên Vô Viêm hai người, Khổ Thiên điện ta cũng sẽ cực lực hiệp trợ ngươi, cam đoan hai người bọn họ không gặp được nguy hiểm, thẳng đến khi... Mục Vân trở về.
- Ừm!
Tần Mộng Dao nhẹ gật đầu.
- Trước mắt, Vân Lang kia bị thương nặng, nhưng Huyền Không sơn người được thượng giới trong bóng tối duy trì, ta đoán chừng tứ đại hộ pháp Huyền Không sơn cũng không dám làm ẩu.
Mục Thanh Vũ chân thành nói:
- Cho nên lần này, chỉ sợ Vân Lang không có trăm năm là không cách nào khôi phục lại, đây là thời gian Vân nhi tranh thủ cho các ngươi, trong khoảng thời gian này, Huyết Minh các ngươi càng giữ vững tinh thần đến, nếu không, lúc Vân nhi trở lại, ta làm cha, cũng không mặt mũi đối mặt với hắn.
- Ta biết, Mục thúc thúc!
Tần Mộng Dao hiểu rõ.
Mục Vân biết rõ, cho dù Đại Tác Mệnh Thuật, cho dù Diệt Thiên Tam Thức, hắn vẫn y không cách nào triệt để chém giết Vân Lang.
Thế nhưng mặc dù không thể chém giết, nhưng Huyết Minh ít nhất có trăm năm thời gian thở dốc, bên trong trăm năm, đầy đủ để đám người Huyết Minh trưởng thành.
Trận chiến này, Huyết Minh mặc dù tổn thất nặng nề, thế nhưng cũng nhận được kinh nghiệm quý báu.
Có phụ thân ở đây, Dao nhi nữa, Mục Vân tin tưởng, bọn hắn sẽ không xuất hiện ngoài ý muốn.
Lần này, Huyền Không sơn, Chu gia, Cửu Hàn thiên cung các thế lực lớn, xem như thất bại trong gang tấc, thậm chí tổn thất nặng nề, không có thời gian mấy chục năm, căn bản không có khả năng khôi phục lại.
Ba ngàn tiểu thế giới, sợ rằng sẽ trong vòng mấy chục năm trở nên triệt để bình tĩnh trở lại.
Nhìn đại hải hoang tàn khắp nơi cùng với Huyền Minh Tru Tiên Trận tổn hại, đám người trong lúc nhất thời trầm mặc không nói.
Nhưng trong khoảnh khắc, trên mặt biển lúc đầu bình tĩnh, một đạo gợn sóng đột nhiên dâng lên.
Ngay sau đó, bên trong gợn sóng, một thân ảnh trống rỗng đi ra.
Người kia một thân áo xanh, sắc mặt tuấn dật, trên mặt không có một tia biểu lộ, chỉ cho người ta một loại cảnh trí giống như tầng tầng lớp lớp ở trong dãy núi.
- Địch tập!
Nhìn người tới, lập tức, trên mặt bọn người Huyết Minh lưu tại chỗ lộ ra một tia cẩn thận, trong chốc lát xông ra.
Một trận đại chiến vừa mới kết thúc, người này xuất hiện, thực sự quá mức mẫn cảm, khiến cho bọn hắn không thể không phòng chuẩn bị.
- Ngươi là ai?
Nhìn người tới, bên trong Huyết Minh, Chu Doãn Văn tiến lên một bước, cẩn thận hỏi.
Thực lực người này, ngay cả hắn đều thấy không rõ lắm.
Hắn có thể cảm giác được, toàn thân cao thấp người này tựa hồ cũng không có một tia chân nguyên ba động, thế nhưng lại tựa hồ, chân nguyên ba động cường hãn để hắn không thể thở nổi.
- Các vị không cần khẩn trương!
Bạn cần đăng nhập để bình luận