Vô Thượng Thần Đế

Chương 920: Thanh Y Nam Tử (2)

Nhìn đám người, thanh niên thân mang thanh bào, chắp tay cười nói:
- Tại hạ Tạ Thanh, tới chỗ này, cũng không có ý mạo phạm, chỉ là cảm giác được thiên địa chân nguyên tựa hồ đang mãnh liệt ba động, vừa rồi có phải phát sinh một trận đại chiến hay không?
Nhìn thanh niên tự xưng Tạ Thanh, đám người không còn gì để nói.
Loại chuyện này, còn phải hỏi sao?
Tùy tiện nhìn xung quanh một chút liền biết!
- Ngươi cứ nói đi!
Vương Tâm Nhã đi lên trước một bước, khẽ nói:
- Mình mọc ra con mắt, không nhìn ra được sao?
Giờ phút này đại chiến vừa mới kết thúc, một ít đám người Huyết Minh bị thương đều đang kêu thảm, một ánh mắt đã có thể nhìn ra, người này thật là không thức thời, còn đến hỏi.
Trong lòng Vương Tâm Nhã sao có thể thoải mái.
- Tâm nhi!
Nghe được Vương Tâm Nhã không khách khí đáp lại, Tần Mộng Dao cũng nhíu nhíu mày.
Người trước mắt, nhìn thực lực không rõ, lai lịch không rõ, nếu tuỳ tiện trêu chọc, sợ rằng sẽ lần nữa mang đến một cường địch cho Huyết Minh hiện tại.
Nghe được lời Vương Tâm Nhã, ngón tay nam tử mặc áo xanh kia hơi uốn lượn, sát tâm đã lên.
Chỉ là trong lúc bất ngờ, thanh niên nam tử giống như nghĩ đến cái gì, hai mắt nhắm lại, hơi thở ra một hơi.
Hắn nhớ kỹ, một người từng nói cho hắn, mỗi khi tâm hỏa khó nhịn, nặng nề thở mạnh ra mấy hơi, ngẫm lại sai lầm mình từng phạm, sẽ bị người kia giáo huấn liền sẽ tỉnh táo lại.
Cảm thụ trong một khoảnh khắc này, thiên địa tựa hồ phát sinh biến hóa mãnh liệt, Tần Mộng Dao biến sắc, kéo Vương Tâm Nhã ra phía sau.
- Hô...
Thở ra một hơi, thanh niên mở lời:
- Thật có lỗi, ta vừa tới nơi đây, chỉ cảm giác thiên địa chân nguyên nơi này rất quỷ dị, cho nên không có chú ý, thực sự có lỗi!
Nói xong, thanh niên chắp tay, bái một cái, so với vừa rồi quả thực là như hai người.
- Các vị xem ra đi qua đại chiến, tại hạ trên đường đi qua nơi đây, chỉ muốn hỏi một chút vừa rồi có phải hay không có người ở chỗ này, sử dụng cấm kỵ chi pháp gì không?
- Cấm kỵ chi pháp?
Nghe đến lời này, mọi người đều lắc đầu.
Thanh niên nhìn thấy đám người không hiểu cái gì là cấm kỵ chi pháp, vừa định giải thích, một bên, một tiếng thanh lãnh lại vang lên.
- Không sai!
Tần Mộng Dao gật đầu nói:
- Võ kỹ dùng thọ mệnh hướng thiên địa đổi lấy thực lực, hẳn là cấm kỵ chi pháp trong miệng ngươi nói tới?
- Đại Tác Mệnh Thuật!
Nghe đến lời này, thân thể thanh niên run lên, nhìn Tần Mộng Dao.
Một ánh mắt đánh tới, Tần Mộng Dao trong khoảnh khắc cảm giác toàn thân mình không cách nào động đậy, một cỗ cảm giác áp bách mãnh liệt, nháy mắt đánh tới.
- A? Thần phách Băng Hoàng nhất tộc! Còn mang có dòng dõi!
Thanh niên biết mình quá mức kích động, lần nữa thất thố, cho nên áy náy nhìn Tần Mộng Dao.
- Ngươi đến cùng là ai?
Nhìn thanh niên, Tần Mộng Dao lần này triệt để cẩn thận.
Một ánh mắt đã nhìn ra nàng thân mang Băng hoàng thần phách, người này không đơn giản.
- Ta cũng không có ác ý, chỉ muốn biết, là ai thi triển cấm kỵ chi pháp?
Thanh y nam tử mở lời.
- Minh chủ Huyết Minh của chúng ta - Mục Vân!
Oanh...
Vừa nghe lời này, trong lúc nhất thời, phía trên toàn bộ Lạc Hồn đảo, đất rung núi chuyển, tiếng oanh minh triệt để vang vọng.
Một màn này, khiến cho đám người toàn bộ Huyết Minh trong chốc lát ngốc tại chỗ.
Vẻn vẹn thất thố, người này chính là tiết lộ ra tu vi như thế, người này rốt cuộc mạnh cỡ nào!
- Thật có lỗi!
Nhìn xung quanh bốn phía hỗn loạn, thanh niên kia lần nữa nói:
- Chỉ là nhất thời thất thố!
Tạ Thanh tự giễu cười, sao lại là hắn, hắn đã sớm biến mất vạn năm trước.
- Chư vị có thể nói với ta về người này không?
Mọi người ngươi nhìn ta, ta nhìn ngươi, cuối cùng, vẫn là Tần Mộng Dao đi ra, nói chuyện với thanh y nam tử.
Bất kể nói thế nào, người này thể hiện ra nhất cử nhất động, thực sự đều quá mức cường đại, người này nếu là hư ý, bọn hắn chỉ sợ sớm đã lâm nạn.
Người này nếu là ý tốt, nói, nói không chừng sẽ tìm được Mục Vân.
Lập tức, Tần Mộng Dao cùng Tạ Thanh bắt đầu bắt chuyện.
Ngày càng ngã về tây, theo khi bắt chuyện, Tần Mộng Dao dần dần phát hiện, người trước mắt nghe nàng kể về Mục Vân, như đang nghe sự tích thân nhân mình, thỉnh thoảng mừng rỡ, thỉnh thoảng lo lắng, thỉnh thoảng cười to.
Một người thật kỳ quái!
- Đại Tác Mệnh Thuật!
Tạ Thanh kích động nhìn Tần Mộng Dao, cười ha ha nói:
- Đại Tác Mệnh Thuật, toàn bộ ngàn vạn đại thế giới, chỉ có đại ca ta Mục Vân biết, những người khác nơi nào sẽ biết, nhất định là ta đại ca, nhất định là đại ca ta!
Đại ca?
Tần Mộng Dao kinh ngạc.
- Không đúng không đúng!
Tạ Thanh đột nhiên kịp phản ứng, nhìn Tần Mộng Dao, lần nữa nói:
- Dung mạo không giống, tựa hồ tính cách cũng không giống nhau lắm, thế nhưng tác phong làm việc vẫn như thế, nhưng thế nào trở nên háo sắc, ba nữ nhân, nếu trở về, Mạnh tiên tử còn không róc thịt ca ta.
- Thế nào làm, tại sao có thể như vậy, chẳng lẽ đoạt xá trọng sinh, vạn năm về sau, ta liền biết, ta liền biết, ca của ta lợi hại như vậy, làm sao có thể chết!
- Ha ha... Thương thiên không phụ lòng người, lão tử rốt cuộc tìm được đại ca! thời gian vạn năm, thời gian vạn năm rồi.
Ngẩng đầu nhìn trời, trong mắt Tạ Thanh tràn ngập nước mắt.
Chỉ là Tần Mộng Dao một bên lại triệt để ngốc.
Mặc dù Tạ Thanh nói tới những diêud này, nàng không biết rõ, thế nhưng lấy nàng thông tuệ, tăng thêm lĩnh ngộ lúc cùng Mục Vân ở chung trong, đương nhiên có thể tìm tòi đến một hai.
- Ca ta bây giờ ở nơi nào?
Tạ Thanh nhìn Tần Mộng Dao, mở lời.
- Vân lang bị Vân Lang kia dùng Tiên khí không biết truyền tống đến chỗ nào, hiện tại tung tích không rõ, bất quá sinh tử tạm thời chưa có an nguy!
Tần Mộng Dao thất lạc nói.
Chỉ là trong lúc đó, nghĩ đến người này lợi hại, Tần Mộng Dao vội vàng nói:
- Ngươi đã tự xưng là huynh đệ của Vân lang, vậy ngươi khẳng định có biện pháp, tìm ra Vân lang, đúng không?
Nghe đến lời này, trên mặt Tạ Thanh lộ ra vẻ lúng túng.
- Tiểu Nha... À, không đúng, đại tẩu, không phải ta khoác lác, nếu trước đó, toàn bộ tiểu thế giới đến hàng vạn mà tính, ta có thể lật cái úp sấp, đều có thể tìm tới, nhưng bây giờ, ta không được!
Cái gì!
- Nói thật với ngươi, bây giờ bất quá là một luồng phân thần của ta, nhiều nhất truyền đạt từng người ở các tiểu thế giới, căn bản đến không được ngàn vạn đại thế giới, cho nên cho dù chiếm được tin tức này, ta cũng không có cách nào truyền tin về.
- Vậy Vân Minh các ngươi nhiều người như vậy, có phải còn có tứ đại hộ pháp, bọn hắn không phải rất lợi hại sao?
- Thế nhưng ta không liên lạc được bọn hắn.
Tạ Thanh khổ não nói:
- Đáng chết, lão tử nếu không phải quậy Vũ Hóa Thiên Cung, làm sao có thể chật vật như vậy.
Vũ Hóa Thiên Cung?
Tăng thêm Cửu Nguyên tiên môn, Tam Thập Tam Thiên Kiếm Môn, thế lực đối phó Mục Vân, đã là ba cái.
- Đại tẩu, ngươi không cần lo lắng!
Tạ Thanh bình tĩnh nói:
- Ta chết không được, tin tức này, chờ ta chạy đi, đại đại tẩu và bốn hộ pháp đều sẽ biết, bọn hắn còn gấp tìm ca hơn ta đây!
Bạn cần đăng nhập để bình luận