Vô Thượng Thần Đế

Chương 921: Là huynh đệ của hắn

- Đại đại tẩu?
Nữ nhân, dù sao rất mẫn cảm đối với nữ nhân.
- Khụ khụ... Là sư tôn ca ta, ngạch, Mạnh tiên tử, Mạnh tiên tử, chúng ta bình thường đều kêu lung tung thôi! Chớ để ý, chớ để ý!
- Ta biết!
Tần Mộng Dao hừ hừ.
- Đại tẩu, ức vạn phân thân của ta sẽ đi tim đại ca ở từng tiểu thế giới, ngươi yên tâm đi, ta sẽ tiếp tục tìm kiến, tìm được nói cho ngươi.
Tạ Thanh nhìn bốn phía tàn tạ không chịu nổi, cười hắc hắc nói:
- Đây là một luồng phân thân của ta mà thôi, lần này tới cũng không nghĩ tới sẽ phát sinh chuyện thế này, trước khi đi, giúp các ngươi một tay đi! Bất quá cần phải nhớ, nếu đại ca trở về, nhất định phải nói cho hắn, là ta làm, cũng không thể để bốn tên kia tham công lao của ta.
Nghe đến lời này, Tần Mộng Dao chỉ buồn cười.
Từ miệng Tạ Thanh, đầy miệng một tiếng đại ca, nàng có thể nhìn ra, địa vị Mục Vân trước kia ở trong mắt Tạ Thanh.
Thời gian vạn năm, kiên trì không ngừng tìm kiến, đúng là đủ để xưng kiên trì không ngừng.
Mà Tạ Thanh vừa dứt lời, nhìn bốn phía, bỗng nhiên phi thân lên.
Ngao...
Trong khoảnh khắc, phía trên toàn bộ Lạc Hồn đảo, một tiếng long ngâm rõ ràng nháy mắt vang vọng.
Long!
Đây mới thực là Thần Long!
Thần Long sống sờ sờ.
Một đầu Thần Long, thân hình hư ảo, toàn thân lân giáp hiện ra ánh sáng thanh sắc nhàn nhạt, uy vũ bất phàm, bốn trảo phi vũ, rất có khí thế.
- Ta chỉ là một luồng phân thần, để cho các ngươi một chút đề thăng đi.
Trong chốc lát, Tạ Thanh vừa dứt lời, lập tức, toàn bộ long thân hóa thành điểm điểm thanh quang, tiêu tán giữa thiên địa.
Trong chớp nhoáng này, phía trên Lạc Hồn đảo phát sinh biến hóa long trời lở đất.
Chút ít thanh quang rơi xuống trên người mỗi người, lập tức, tất cả mọi người cảm thấy, thương thế trong cơ thể mình bắt đầu nhanh chóng khôi phục.
Thậm chí những người sắp chết, hô hấp thế mà trở nên bắt đầu thông thuận.
Làm cho người khó tin nhất là, Lạc Hồn đảo vốn là khu vực hoang vu, được Huyết Minh năm năm kinh doanh, dần dần toả sáng sinh cơ. Thế nhưng một trận chiến này đã hủy hoại chỉ trong chốc lát. Nhưng hiện tại, trong nháy mắt những thanh quang rơi xuống, thực vật phía trên Lạc Hồn đảo, thậm chí động vật đều bắt đầu phát sinh biến hóa quỷ dị.
Cỏ non lúc đầu phổ thông lúc này khỏe mạnh trưởng thành, thậm chí bắt đầu huyễn hóa linh quả.
Mà một ít con thỏ bình thường nhất cũng lớn nhỏ dài đến mấy chục mét, toàn thân trên dưới, mang theo linh tính.
Thần kỳ!
Quả thực là vượt qua tưởng tượng của mọi người.
- Dao nhi tỷ, người kia, đến cùng là ai?
Vương Tâm Nhã nhìn một màn này, trợn mắt hốc mồm.
Đâu chỉ nàng trợn mắt hốc mồm, toàn bộ phía trên Lạc Hồn đảo, giờ phút này nơi nào còn có một người bình thường.
Đây là Lạc Hồn đảo sao?
- Hắn, là huynh đệ của chàng!
Ngẩng đầu nhìn bầu trời, Tần Mộng Dao hơi thì thầm nói.
Huynh đệ?
Phía trên Lạc Hồn đảo biến hóa nghiêng trời lệch đất, để đám người vô cùng mừng rỡ.
Thế nhưng giờ phút này, so với bọn hắn càng thêm mừng rỡ lại thuộc về Tạ Thanh.
Ngàn vạn đại thế giới, dưới một ngọn núi màu đen ánh mắt không nhìn thấy cuối, tiếng trầm thấp thỉnh thoảng vang lên.
Núi này tên là Bất Chu sơn.
Nơi này, chính là một chỗ mật địa, thuộc về thế lực lớn nhất ngàn vạn đại thế giới - Vũ Hóa Thiên Cung.
Lần này, chỗ chân núi Bất Chu sơn, một đầu Thanh Long cao mấy vạn mét, ngửa mặt lên trời gầm thét, trong tiếng tràn ngập điên cuồng vui sướng.
- Ngao ngao...
Tiếng này, nghe qua quả nhiên là xui xẻo rất, để lỗ tai người ta ầm ầm vang lên.
- Con rồng ngu ngốc này hiện tại xảy ra chuyện gì? Một mực gọi không ngừng, ăn trúng Xuân dược sao?
- Ai biết được, giết lại giết không xong, luyện lại luyện không thay đổi, bắt tới cũng không có tác dụng gì.
- Không biết nhóm các trưởng lão nghĩ như thế nào.
Từng người đệ tử không ngừng nghị luận.
Chỉ là không bao lâu, một thân ảnh như một đạo lưu quang tới gần phía sơn mạch, đông đảo đệ tử vội vàng ngậm miệng, mà một thân ảnh kia tiến vào sơn mạch trong lòng đất.
- Tạ Thanh, hiện tại, ngươi còn có tâm tư la to tại nơi này.
Một thân ảnh rơi vào đến chân núi, quát một tiếng.
- Ta vui lòng, lão già, ngươi quản được sao?
Tạ Thanh nhìn người trước mắt, khinh thường nói:
- Những lão gia hỏa các ngươi, cũng chỉ xứng vây ta ở chỗ này, có bản lĩnh giết ta đi.
- Ngươi đừng tưởng rằng giết không được ngươi, ngươi có thể tại nơi này tùy ý làm bậy!
Lão giả quát khẽ một tiếng, trên mặt lộ ra tức giận.
Chỉ là giây lát, ánh mắt lão giả rơi vào trên khuôn mặt Tạ Thanh, lại là biến sắc.
- Đáng chết, ngươi thế mà dùng long lân làm phân thần, chạy tới hạ giới.
Lão giả quát:
- Ngươi còn không hết hi vọng, muốn tìm đại ca tử quỷ kia của ngươi? Mục Vân đã sớm chết, Vân Minh ngươi không đến trăm năm, cũng tất sẽ bị các đại thế lực liên thủ tiêu diệt, đại ca ngươi không ở đây, Vân Minh, ngươi cho rằng còn giữ được sao?
- Nói hươu nói vượn!
- Hừ!
Lão giả nhìn Tạ Thanh, bàn tay vung lên, đánh ra một đạo ấn ký.
- Ta để ngươi dùng long lân đi vẫy vùng, hôm nay phong con rồng duy nhất long lân hóa thần như ngươi đây.
Lão giả vừa dứt lời, toàn thân trên dưới Tạ Thanh, thiếu thốn long lân lúc này từng mảnh từng mảnh xuất hiện lần nữa, rõ ràng bị lão giả hàng phục.
- Vũ hóa phong, lão mẫu nhà ngươi.
Cảm nhận được phân thần của mình phân tán bên trong mấy vạn tiểu thiên thế giới bị thu lấy trở về, Tạ Thanh tức miệng mắng to.
- Ngươi mắng chửi đi, đừng tưởng rằng ngươi là thần thú Thanh Long liền có thể không sợ trời không sợ đất, Vũ Hóa Thiên Cung ta hiện tại không giết được ngươi, không có nghĩa một mực không giết được ngươi.
Lão giả hừ lạnh một tiếng, vung tay rời đi.
- Xong đời rồi!
Thấy lão giả rời đi, Tạ Thanh áo não.
Mặc dù hắn bị vây ở chỗ này, thế nhưng người Vũ Hóa Thiên Cung căn bản giết không được hắn, ngược lại là hắn, vô thanh vô tức dựa vào long lân của mình hóa thân hạ giới, đi khắp nơi tìm Mục Vân.
Kết quả lần này biết được tin tức Mục Vân, đắc ý quên mình, phân hoá ra càng nhiều long lân, lúc này mới bị vũ hóa phong nhìn ra sơ hở.
- Lần này xong, ca ta bây giờ thế nào, ta làm sao tìm được, bốn con lừa đần Vân Minh kia, cái gì tứ đại hộ pháp, đầu óc rỉ sét, chỗ nào đáng tin cậy.
Tạ Thanh tự nhủ:
- Còn tốt, may mà ta cơ trí, nói cho đại tẩu, ca ta trở về, cho ta biết, lập tức... Thông báo... Ta!
Chỉ nói đến lời này, Tạ Thanh lại triệt để trợn tròn mắt.
Hắn quá mức hưng phấn, chỉ nói cho Tần Mộng Dao, Mục Vân nếu trở lại ba ngàn tiểu thế giới, muốn nói cho hắn biết.
Thế nhưng hắn căn bản không có nói cho Tần Mộng Dao biện pháp.
Trước đó, hắn còn có long lân hóa thân, có thể thỉnh thoảng trở lại ba ngàn tiểu thế giới, nhìn đại ca của mình có phải đã trở về.
Nhưng bây giờ, long lân hóa thân bị phong ấn.
Hắn còn không có nói cho biện pháp Tần Mộng Dao liên hệ...
- A!
Tạ Thanh dùng móng vuốt đập vào trên đầu mình, không khỏi nổi giận mắng:
- Ca ta, nguyên lai ngươi mỗi ngày mắng ta là xuẩn long, mắng thật đúng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận