Vô Thượng Thần Đế

Chương 937: Ngươi có ngại ngùng?

- Không, không phải!
Ngữ khí trưởng lão dập đầu đứt quãng nói:
- Trong đợt tuyển nhận đệ tử mới có một vị thiên tài, thiên phú thập phẩm, mà lại càng là Thông Thần cảnh thập trọng, bên trong khôi lỗi chiến, một quyền đánh nát khôi lỗi Kim Môn.
- Cái gì!
Nghe đến lời này, Hỏa Lân đã bất chấp chiếu cố khách nhân Thiên Thủy phái, bá một tiếng, biến mất khỏi đại điện.
- Chưởng môn!
Nghe đến lời này, thanh niên đứng sau lưng Thủy Vân Yên chắp tay nói:
- Xem ra lần này Hỏa Hành sơn xuất hiện một vị thiên tài, vừa hay, ta muốn đi lĩnh giáo một chút.
- Thiên Hành, không thể lỗ mãng!
- Sẽ không, bây giờ ta là Vũ Tiên cảnh nhất trọng, mà vị Hỏa Thánh Tử kia bất quá là Thông Thần thập trọng, trong lúc này kém chuyển thể tam trọng, mà nếu đánh bại vị tuyệt thế thiên tài Hỏa Hành sơn này, thiên tài có thể so với Hỏa Lân năm đó, không phải là một chuyện mừng, huống chi, Hỏa Lân không đồng ý gả nha đầu Hỏa Vũ Phượng cho ta, đánh bại tân tấn thiên tài của bọn hắn, ta xem hắn còn có lời gì để nói.
Nghe đến lời này, trong mắt Thủy Vân Yên lóe lên tinh quang.
Không sai, lần này vị tân tấn thiên tài này thậm chí có thể nói còn muốn lợi hại hơn Hỏa Lân năm đó.
Đánh bại vị thiên tài này, quả thực là đánh mặt Hỏa Lân, càng làm cho Hỏa Hành sơn biết, Thiên Thủy phái bọn hắn lợi hại, còn có thể để Hỏa Lân không còn ngạo khí, thúc giục thông gia.
Quả thực là một công ba việc.
Thủy Vân Yên hài lòng nhìn thanh niên phía sau mình, cười nói:
- Thiên Hành, rất tốt, bất quá, ngươi cũng phải cẩn thận, không nên để lật thuyền trong mương.
- Yên tâm đi, Vân di, ta thấy tiểu tử lần này xuất hiện bất quá mạnh hơn Hỏa Lân lúc trước một chút mà thôi, đối phó hắn, một tay đã đủ.
Thủy Thiên Hành cười hắc hắc nói:
- Ta lần này ngược lại để người Hỏa Hành sơn biết, chúng ta Thiên Thủy phái trời sinh chính là áp chế bọn hắn, cho dù có nhiều thiên tài, cũng uổng công.
- Tốt!
Thủy Vân Yên rất hài lòng nhìn vị hậu bối này của mình.
Bất kể thiên phú hay thực lực, kẻ này đều là nhất đẳng thiên tài, tương lai thành tựu, bất khả hạn lượng.
Đáng tiếc là nam tử, nếu như là nữ, tương lai kế thừa chức chưởng môn của nàng, cũng không gì không thể.
Cùng lúc đó, ngoại sơn Hỏa Hành sơn, càng ngày càng nhiều đệ tử đứng tại địa phương thông qua khảo hạch.
Đệ tử lần này tham gia khảo hạch, trọn vẹn sấp sỉ ba vạn, thế nhưng thông qua lại chưa tới ba ngàn người cũng.
Ngưu Oa đứng ở trong đám người, dãy số nhìn ngoại sơn đệ tử thuộc về mình, trong lòng vui vẻ.
- Vân ca, Hỏa Hành sơn không hổ là Hỏa Hành sơn, số trên mã bài nhìn qua đã thấy uy vũ, thật uy phong!
Treo dãy số bài ở bên hông, Ngưu Oa hưng phấn nói.
Trở thành ngoại sơn đệ tử, là mộng tưởng cả đời của hắn, mấy tháng trước, hắn còn đang bởi vì cảnh giới thực lực mà phiền não.
Nhưng bây giờ, trong nháy mắt, hắn trở thành ngoại sơn đệ tử Hỏa Hành sơn.
Nhân sinh gặp gỡ, quả nhiên không thể nắm lấy.
Thế nhưng hắn cũng biết, đây hết thảy đều do Mục Vân mang cho hắn.
Cho nên, trong lòng hắn đối ngưỡng Mục Vân càng thêm mãnh liệt.
- Bất quá Vân ca, thế nào không thấy ngươi có dãy số bài? Không nên chứ, thập phẩm thiên phú, một quyền đánh nát khôi lỗi, mà lại là Thông Thần thập trọng, ngươi so với Sơn chủ chúng ta năm đó còn muốn bá khí hơn.
Ngưu Oa cười hắc hắc nói:
- Ngươi nhìn những nữ đệ tử kia nhìn ngươi xem, bộ dáng đều hận không thể giải phẫu ngươi.
Nghe đến lời này, Mục Vân chỉ cười khổ.
- Sẽ không phải ban phát cho ngươi Thánh Tử Lệnh của Hỏa Thánh Tử chứ, nghe nói Thánh Tử Lệnh là lệnh bài mà Hỏa Thánh Tử Hỏa Hành sơn chúng ta mới có tư cách có, mà có thể trừ giết ngoại sơn đệ tử, càng có thể mệnh lệnh nội sơn đệ tử, địa vị cao hơn nội môn trưởng lão, chỉ là thấp hơn hạch tâm trưởng lão một chút mà thôi.
Ngưu Oa càng nói càng hăng hái, ý nghĩ kỳ quái, hưng phấn giống như mình đã cầm tới Thánh Tử Lệnh vậy.
Mục Vân lại chỉ có cười khổ lắc đầu.
Thánh Tử Lệnh gì chứ, hắn cũng không quan tâm.
Hắn chỉ nghĩ, nên như thế nào thông qua Hỏa Hành sơn, tiến vào Ngũ Hành thiên phủ.
Nếu như mình biểu hiện ra thiên phú Chân Nguyên lực lượng hỏa thuộc tính rồi thể hiện ra lực lượng thiên phú thuộc tính khác, chỉ sợ Hỏa Hành sơn sẽ không còn chút tình cảm đối với đệ tử như mình.
Mục Vân biết, mỗi lần Hỏa Hành sơn đưa đệ tử ra ngoài, đều là cục cưng quý giá của Hỏa Hành sơn, nhiều lần đau lòng không thôi.
- Xem ra vẫn nên tìm tìm một thời cơ mới được.
Trong lòng Mục Vân vừa mới hạ quyết tâm, một tiếng cười ha ha quanh quẩn toàn bộ ngoại sơn.
- Ai là Mục Vân?
Tiếng hô to tràn ngập tính chất lực lượng bạo tạc vang lên, xung quanh toàn bộ sơn mạch, một cỗ cường đại uy áp cuốn tới.
Cường giả Sinh Tử cảnh!
Hầu như không cần cảm giác, một ánh mắt Mục Vân đã đánh giá ra.
Người tới chỉ sợ là Sơn chủ Hỏa Hành sơn - Hỏa Lân.
- Đệ tử Mục Vân, bái kiến Sơn chủ!
- Ồ? Ngươi chính là Mục Vân?
Hỏa Lân nhìn Mục Vân, ánh mắt lộ ra một tia tán thưởng.
Có thể bằng vào một tiếng tra hỏi của hắn kết luận hắn là Sơn chủ Hỏa Hành sơn, kẻ này ngược lại có một chút thông minh.
Hỏa Lân không ngừng đánh giá Mục Vân, trong mắt tràn ngập tán thành.
- Cảnh giới Thông Thần thập trọng, mà còn là thập phẩm thiên phú, tốt, rất tốt!
Nhìn Mục Vân, Hỏa Lân hết sức hài lòng.
Đi quanh Mục Vân hai vòng, Hỏa Lân ha ha cười nói:
- Mục Vân, không tệ, ngươi so với bản tọa năm đó còn muốn lợi hại hơn, cốt linh không đến ba mươi tuổi, ha ha...
Cốt linh không đến ba mươi tuổi.
Nghe được tin tức này, đám người lại triệt để trợn tròn mắt.
Ba mươi tuổi!
Đây là thiên tài gì?
Võ giả ba mươi tuổi Thông Thần thập trọng?
- Tốt, Mục Vân, bổn Sơn chủ hôm nay thân phong ngươi làm Hỏa Thánh Tử Hỏa Hành sơn, đây là Thánh Tử Lệnh thuộc về ngươi.
Hỏa Lân nói, bàn tay vung lên, một lệnh bài bất ngờ xuất hiện.
- Thánh Tử Lệnh là thân phận biểu tượng Hỏa Thánh Tử Hỏa Hành sơn ta, đại biểu thuộc về vinh quang của ngươi, ai nếu dám động thủ với Hỏa Thánh Tử Hỏa Hành sơn ta, Thánh Tử Lệnh cũng sẽ ghi chép hết thảy, phản hồi đến tông môn, Hỏa Hành sơn ta nhất định dùng hết toàn lực đuổi giết.
Trong lời Hỏa Lân nói mang theo một tia uy nghiêm.
- Các ngươi bái nhập vào bên trong Hỏa Hành sơn ta, chỉ cần cố gắng tu luyện, tương lai tất thành đại khí, Hỏa Hành sơn ta, hết thảy công bằng, toàn bộ dựa vào thực lực của mình, lấy được vinh quang mình nên có.
Hỏa Lân nói lời này, không thể nghi ngờ là đang khích lệ đông đảo đệ tử.
Hơn nữa nhìn ánh mắt những đệ tử kia từng người hưng phấn, Mục Vân biết, loại khích lệ này lại rất không tệ.
Chỉ là những đệ tử cũ thấy cảnh này, lại chỉ bất đắc dĩ cười khổ.
Cố gắng trở thành Hỏa Thánh Tử?
Hiện nay bên trong toàn bộ Hỏa Hành sơn, Hỏa Thánh Tử cũng bất quá chỉ hơn trăm người, mà yêu cầu phía dưới trăm tuổi đột phá Vũ Tiên cảnh.
Trừ Mục Vân hạng người thiên tư trác trác dạng này, có mấy người có thể làm được?
Bạn cần đăng nhập để bình luận