Vô Thượng Thần Đế

Chương 939: Ẻo lả

Vừa nghe lời này, toàn trường xôn xao.
Mặc dù mọi người đều biết vị tiểu công chúa Hỏa Hành sơn này từ trước đến nay không sợ trời không sợ đất, thế nhưng lời nói bạo tạc lộ liễu không che đậy miệng bực này, quả thực để người ta chấn kinh.
Nghe được lời Hỏa Vũ Phượng, mặt mo Hỏa Lân cũng đỏ ửng, nữ nhi này của mình, từ trước đến nay nói chuyện không che đậy miệng.
Nói chuyện xưa nay không thèm suy nghĩ.
Chỉ là từ nhỏ đến lớn đều như thế, hắn cũng không có cách nào.
- Vũ Phượng, lui ra!
- Ta không lui!
Hỏa Vũ Phượng nói:
- Ta không nguyện ý để một tiểu tử lấy hôn ước của ta làm tiền đặt cược, gia hỏa này mới Thông Thần thập trọng, nào đủ tư cách để lấy ta làm tiền cược.
Nhìn Thủy Thiên Hành, Hỏa Vũ Phượng khẽ nói:
- Thủy Thiên Hành, không phải ngươi bản lĩnh rất lớn à? Có bản lĩnh so với ta, ngươi dám không?
- Ta...
Thủy Thiên Hành đương nhiên không dám, thực lực Hỏa Vũ Phượng cao hơn hắn quá nhiều, đấu với nàng, quả thực muốn chết.
Nhưng cưới Hỏa Vũ Phượng, có thể nói là nhất cử lưỡng tiện đối với Thiên Thủy phái.
Tu luyện công pháp Thiên Thủy phái, bản thân nam tử chính càng ngày nữ tính, càng ngày càng ẻo lả.
Thế nhưng nếu có thể kết hợp cùng một vị thiên tài hỏa hành, chính là có thể loại trừ cỗ âm nhu kia, thậm chí vô cùng hữu ích đối với việc mình tu luyện công pháp thủy thuộc tính.
Cho nên hắn mới nóng lòng muốn cưới Hỏa Vũ Phượng.
- Ta thân là tân tấn hạch tâm đệ tử đứng đầu Thiên Thủy phái, đương nhiên phải so với tân tấn thiên tài đứng đầu bên trong Hỏa Hành sơn các ngươi, so với ngươi, không tính toán là gì!
Thủy Thiên Hành tìm một lý do sứt sẹo nói.
- Vô lại!
Nhìn dáng vẻ Thủy Thiên Hành đánh chết đều nhận, Hỏa Vũ Phượng khinh bỉ.
- Không dám tranh tài cũng không dám khinh bỉ, nói một đống lớn, không mệt mỏi!
Hỏa Vũ Phượng mặc dù nói chuyện rất trực tiếp, thế nhưng loại phương thức nói chuyện này lại là hữu hiệu nhất.
- Nếu như Hỏa sư muội muốn tranh tài, ta có thể bồi Hỏa sư muội so một lần.
Ngay giờ phút này, một thân ảnh lại lặng yên bước ra.
Người này một thân trường sam màu lam nhạt, tướng mạo nhìn cực kì phổ thông, thế nhưng toàn thân cao thấp lại mang theo một tia hương vị lạnh lùng.
Vũ Tiên cảnh ngũ trọng.
Một ánh mắt Mục Vân đã nhìn ra tu vi người này.
- Thủy Thiên Nhất, ngươi thật không muốn mặt.
Hỏa Vũ Phượng khẽ nói:
- Hỏa Vũ Phượng ta kết hôn cùng ai, đương nhiên do chính ta định đoạt, ta cũng so với ngươi, ngươi có thể thế nào?
- Hỏa sư muội chẳng lẽ sợ Thủy Thiên Nhất ta.
- Sợ ngươi? Mặt ngươi quá dày rồi.
Tính khí Hỏa Vũ Phượng nóng nảy, phép khích tướng, không thể nghi ngờ là thích hợp với nàng nhất.
Nói một câu, Hỏa Vũ Phượng như là gà mái xù lông, bạo khởi, một dây roi màu lửa hồng lao thẳng tới Thủy Thiên Nhất.
- Hỏa sư muội đã tranh tài, thua, sẽ phải gả cho Thiên Hành sư đệ của ta.
- Ngươi nằm mơ!
Mặc dù bị khích tướng, nhưng Hỏa Vũ Phượng vẫn không có ngốc đến trình độ này.
Hai người giữa sân đã không có thời gian nói chuyện, một bước tiến lên đánh nhai.
- Hỏa công chúa xù lông, lần này Thủy Thiên Nhất ăn thiệt thòi rồi.
- Đúng vậy, trong tay hỏa công chúa là thượng phẩm Thánh khí - Tiên Hỏa Lăng, phối hợp với Bát Hoang Hỏa Long Ngâm của Hỏa Hành sơn chúng ta, tuyệt đối là hổ hổ sinh uy.
- Đúng, hai người đều là cường giả Vũ Tiên cảnh ngũ trọng, lần này có trò hay để nhìn!
Nghe đám người nghị luận ầm ĩ tiếng, Mục Vân lại âm thầm lắc đầu.
Hỏa Vũ Phượng đúng là Vũ Tiên cảnh ngũ trọng, thế nhưng Thủy Thiên Nhất cũng là cảnh giới ngũ trọng, mà lại thủy khắc hỏa.
So với lửa cực nóng cuồng bạo, nước mềm dẻo vừa hay khắc chế.
Trận chiến này, chỉ sợ Hỏa Vũ Phượng càng thêm khó mà ứng đối.
- Bát Hoang Hỏa Long Ngâm!
Một tiếng quát khẽ vang lên, Hỏa Vũ Phượng khẽ quát một tiếng, giết ra.
Trong lúc nhất thời, bên cạnh người, năm đầu Hỏa Long trong chốc lát ngưng tụ cùng một chỗ.
Năm đầu Hỏa Long chiếm cứ năm cái phương vị, nhìn uy phong lẫm liệt, quả thực như năm Chiến Thần, ngạo nghễ không thể xâm phạm.
Hỏa thế ầm ầm, năm đầu Hỏa Long đằng không bay lên.
Tiếng lốp bốp làm cho các ngoại sơn đệ tử không ngừng lùi lại.
- Hỏa sư muội, Bát Hoang Hỏa Long Ngâm đều thi triển ra, vậy ta không khách khí.
Trên mặt Thủy Thiên Nhất lộ ra vẻ mỉm cười, đáp xuống.
- Đám nam nhân Thiên Thủy phái, mỗi ngày đều ẻo lả, nữ đệ tử Thiên Thủy phái các ngươi khẳng định rất đói khát, để cho bọn họ tới tìm nam đệ tử Hỏa Hành sơn chúng ta đi.
Nghe được lời Hỏa Vũ Phượng, mọi người xung quanh oa oa kêu to, lộ ra rất hưng phấn.
Sắc mặt Thủy Thiên Nhất lại biến đổi.
Tuy nói Hỏa Vũ Phượng nói chuyện không che đậy miệng, thế nhưng nói lời này thực sự là đánh mặt trần trụi, hắn nào có thể chịu đựng.
- Vạn Hóa Nhu Thủy Quyết, hóa thân vạn vật!
Trong khoảnh khắc, toàn thân trên dưới Thủy Thiên Nhất, khí thế đại biến.
Khí thế biến hóa bực này, sau lưng cả người Thủy Thiên Nhất giống như có vô tận hơi nước lan tràn, những hơi nước kia dần dần ngưng tụ thành giọt nước, giọt nước tụ tập, sau lưng Thủy Thiên Nhất hội tụ thành một đầu Thủy Long.
- Muốn chết!
Cho dù nhìn thấy Thủy Thiên Nhất thi triển bí quyết Thiên Thủy phái, trên mặt Hỏa Vũ Phượng vẫn không có một tia lo lắng, ngược lại thế xông mạnh hơn.
Thế nhưng Mục Vân lại biết, Hỏa Vũ Phượng muốn bại.
Năm đầu Hỏa Long, nhìn thanh thế mênh mông, thế nhưng Thủy Thiên Nhất sử dụng Nhu Thủy Quyết, uy lực lại càng hơn một bậc.
Thời điểm uy lực bằng nhau, hỏa khắc thủy, Thủy Thiên Nhất cũng tất thắng.
Oanh...
Trong khoảnh khắc, từng tiếng ầm ầm đinh tai nhức óc vang lên.
Trong chốc lát, tiếng nổ đùng đoàng tràn ngập bên trong màng nhĩ mỗi người.
Đông!
Một tiếng trầm muộn vang lên, thân ảnh Hỏa Vũ Phượng nháy mắt bắn ra từ năm đầu Hỏa Long, một tiếng ầm vang, để đám người ngây người một thoáng.
Mà đổi thành một bên, thời khắc hơi nước đầy trời tràn ngập, một thân ảnh lại bay ra từ trong hơi nước.
Chính là Thủy Thiên Nhất.
Thời khắc này Thủy Thiên Nhất, trừ sắc mặt hơi trắng bệch ra, không có gì khác.
Mà Hỏa Vũ Phượng lại té ngã trên đất, phốc một cái, phun ra máu tươi, hiển nhiên bị thương không nhẹ.
- Lại đến!
Hỏa Vũ Phượng không chịu thua, quát.
- Vũ Phượng!
Mà giờ phút này, Hỏa Lân tuyệt đối sẽ không cho nàng cơ hội.
Định trụ Hỏa Vũ Phượng, Hỏa Lân khẽ nói:
- Còn ngại không đủ mất mặt?
- Cha...
Hỏa Vũ Phượng dậm chân, cả giận nói.
- Lui về!
Hỏa Vũ Phượng không có cách, đành phải lui lại.
- Đã nhường!
Thủy Thiên Nhất chắp tay nói:
- Hỏa sư muội, lời vừa rồi có tính?
- Ta cũng không có đáp ứng ngươi!
Hỏa Vũ Phượng nói:
- Thuần túy là không quen nhìn ngươi một bộ dáng ẻo lả như đàn bà thôi.
Nghe đến lời này, Thủy Thiên Nhất nắm chặt hai tay, hiển nhiên tức giận không nhẹ.
Mà ngay tại giờ phút này, Thủy Thiên Hành lại đột nhiên đứng ra thân, nhìn Mục Vân nói:
- Ngươi ta với tư cách tân tấn thiên tài Hỏa Hành sơn cùng Thiên Thủy phái, không bằng đọ sức một trận như thế nào?
- Tránh khỏi người khác nói ta khi dễ ngươi, ta thua, Thủy Lam Đông Ngọc Bạch cho ngươi, nếu ngươi thua, gọi ta ba tiếng Thủy sư huynh là nam nhân chân chính là được, như thế nào?
Bạn cần đăng nhập để bình luận