Vô Thượng Thần Đế

Chương 945: Cắt hình

- Mục sư huynh, Trần Kiệt Ngọc ở trong mắt ngài, chính là cái rắm, bất quá, nữ nhân phía sau của hắn, thế nhưng không thể.
- Ồ? Là ai?
- Hỏa Mị Nhi!
Tần Đồng nói:
- Hỏa Mị Nhi là đệ tử nội môn, mà cũng không biết có phải công phu trên giường của Trần Kiệt Ngọc không tệ, Hỏa Mị Nhi cực kỳ mê luyến hắn, toàn bộ Hỏa Hành sơn chúng ta, đoán chừng trừ đại điện Sơn chủ ra, chỗ nào đều có con cháu của hai người kia.
- Nói điểm chính!
Mục Vân cau mày nói.
- Ai ai, Hỏa Mị Nhi là đệ tử nội môn, cảnh giới Thông Thần tam trọng, lại cũng không thả ở trong mắt ngài, thế nhưng đại ca nàng Hỏa Thông Thiên, là Hỏa Thánh Tử, Vũ Tiên cảnh nhị trọng, mà gia gia của nàng là trưởng lão Hỏa Hành sơn chúng ta đại Hỏa Quy Nhất.
- Bên trong Hỏa Hành sơn, đi qua mấy ngàn năm phát triển, thật ra trên cơ bản, Hỏa nhất tộc chiếm một bộ phận rất lớn, mà không chỉ là Đại trưởng lão, Hỏa Mị Nhi ở bên trong Hỏa Hành sơn chúng ta, biểu ca đường ca một đống lớn, là quả ớt nhỏ của Hỏa Hành sơn chúng ta, biểu tỷ muội rất nhiều! Chỉ là không biết cách mấy đời.
- Cho nên, Trần Kiệt Ngọc mặc dù là đệ tử ngoại môn, thế nhưng ngay cả đệ tử nội môn cũng không dám trêu chọc hắn, cực kỳ ngang ngược càn rỡ, người bên ngoài không dám chọc hắn, thế nhưng sau lưng gọi hắn là váy công tử lại không ít.
Có ý tứ, có ý tứ.
Xem ra Hỏa Hành sơn, quả thực là Hỏa gia tộc.
Bất quá cho dù là gia tộc, cũng nhất định là tồn tại khác nhau trong đó, Mục Vân không tin, Hỏa Hành sơn không có một tia phân liệt.
- Trần Kiệt Ngọc, ngươi cho rằng ngươi ôm bắp đùi Hỏa Mị Nhi liền có thể mượn đao giết người?
Trong lòng Mục Vân lạnh lùng nói:
- Ngươi là đao, ta sẽ làm thanh đao này của ngươi, chặt tận gốc đến ngọn.
Mục Vân âm thần cười lạnh một tiếng, mà phía trước, Hình Phạt đường, đã đến.
- Mục sư huynh, ngài đi vào đi, ta không đi vào.
- Cùng ta đi một chỗ!
Không để ý tới lời Tần Đồng, Mục Vân ra lệnh.
Một hạ phẩm thánh đan, cho Tần Đồng, cũng không phải vẻn vẹn chỉ để Tần Đồng làm những chuyện này.
- A? Ta ta ta...
- Ngươi là nội sơn đệ tử đúng không?
Mục Vân mở lời:
- Không cùng lên đến, ta có một trăm loại phương pháp để ngươi biến mất khỏi Hỏa Hành sơn.
Mục Vân nói, dậm chân tiến vào bên trong.
Thảm!
Nhìn thấy Mục Vân quyết tuyệt, Tần Đồng biết, mình lần này xem như dựng vào một chủ nhân không muốn sống.
Vốn chỉ muốn đến đưa cho Mục Vân một chút tin tức, kiếm chút linh tinh.
Không nghĩ tới kiếm một hạ phẩm Thánh đan.
Thế nhưng giờ phút này nhìn Bế Hư Đan trong tay mình, Tần Đồng mới phát hiện, hạ phẩm Thánh đan, không có dễ cầm như vậy.
Nếu hắn đi theo Mục Vân đi vào, Trần Kiệt Ngọc sẽ biết, là mình đầu cơ tin tức, hắn xem như làm mất lòng Trần Kiệt Ngọc.
Mà nếu như hắn không đi vào, hiện tại, chỉ sợ đắc tội Mục Vân.
Đây quả thực là một lần lựa chọn của nhân sinh, hơi không cẩn thận, mình sẽ xong đời rồi.
Vẻ mặt cầu xin, Tần Đồng cuối cùng vẫn không dám dừng bước, đuổi theo Mục Vân.
Hắn biết, hiện tại hắn không đuổi theo, chỉ sợ Mục Vân sẽ đối phó mình, mà một khi Mục Vân đối phó Trần Kiệt Ngọc, tương lai Trần Kiệt Ngọc muốn đối phó của mình, không có đơn giản như vậy.
Nhưng cứ như vậy, hắn sau này ở Hỏa Hành sơn, cũng chỉ có thể dựa vào cây to Mục Vân.
Nếu không những đệ tử một mạch Hỏa kia, còn không gây chết mình.
Tiếng vang thùng thùng trầm trầm, Mục Vân cất bước bước vào bên trong Hình Phạt đường.
Nơi này, là ngoại sơn Hình Phạt đường, còn quản không được hắn một Hỏa Thánh Tử.
- Mục Vân!
Nhìn thấy Mục Vân, mặt mũi một ít đệ tử tràn đầy sùng bái.
Hôm nay Mục Vân ở bên trong Hỏa Hành sơn đánh bại Thủy Thiên Hành, đã cho Hỏa Hành nở mặt thật to.
Ngoại sơn đệ tử bây giờ thấy Mục Vân, trong lòng sùng kính phát ra từ phế phổi.
- Thánh tử đại nhân!
Nhìn thấy Mục Vân, bên trong Hình Phạt đường, có một gã chấp sự đi tới, chắp tay cung kính nói.
Chấp sự này có tu vi Thông Thần cảnh, thế nhưng ở trong mắt ngoại sơn đệ tử, đúng là không tầm thường, nhưng thực lực cũng nhiều lắm thì tương đương nội sơn đệ tử, càng đừng đề cập đến Hỏa Thánh Tử.
Dù thực lực hắn giống như Mục Vân, Mục Vân là Hỏa Thánh Tử, hắn cũng muốn cung cung kính kính hô một tiếng thánh tử đại nhân.
- Ừm, ta đến hỏi ngươi, hôm nay có không có một ngoại sơn đệ tử tên là Ngưu Oa bị đưa tới.
- Có là có, bất quá thánh tử đại nhân, Ngưu Oa bị Trần công tử áp giải đến, phía sau Trần công tử thế nhưng là Hỏa Mị Nhi tiểu thư...
Chấp sự nhíu nhíu mày, có phần lo lắng Mục Vân sẽ làm ra chuyện gì điên cuồng.
- Cái này ngươi không cần phải để ý đến.
Mục Vân vung tay xuất ra linh tinh, nói:
- Kia Ngưu Oa bị phán tội gì, ở đâu?
Nhìn thấy mấy khỏa cực phẩm linh tinh, chấp sự mặt mày hớn hở, nói:
- Ngưu Oa va chạm Hỏa Thánh Tử, dĩ hạ phạm thượng, Hỏa Hành sơn rõ ràng nhất không cho phép, vốn nên ăn một trăm côn trượng, thế nhưng Trần Kiệt Ngọc nói, lòng người này mang ý đồ xấu, cho lợi hại hơn chút, phán cắt hình.
Cắt hình!
Kia Tần Đồng thấp giọng nói:
- Chính là làm thịt nhị đệ!
Oanh...
Từng tiếng trầm minh vang lên, lửa giận trong lòng Mục Vân thao thiên.
Cắt hình!
Trần Kiệt Ngọc thật điên rồi, nương Ngưu Oa chỉ có Ngưu Oa một đứa con, phán cắt hình, tương đương với không có dời sau.
- Tốt, rất tốt, mang ta đi!
Mục Vân quát khẽ một tiếng, nháy mắt chấp sự đã đá té xuống mặt đất, miệng mũi chảy máu.
- Vâng vâng vâng, vâng vâng vâng!
Chấp sự cũng không hiểu vì cái gì, mới vừa rồi Mục Vân còn hảo hảo, giờ phút này đột nhiên phát giận, vội vàng tè ra quần đứng lên, mang theo Mục Vân tiến vào bên trong Hình Phạt đường.
Mà cùng lúc đó, bên trong Hình Phạt đường.
Trần Kiệt Ngọc một chân giẫm trên bảng, chân còn lại lại đạp ở trên ngực Ngưu Oa.
- Tiểu tạp toái, biết kết cục gây vào ta chưa?
Trần Kiệt Ngọc cười lạnh:
- Không sai, ta biết, Mục Vân rất lợi hại, là Hỏa Thánh Tử, thế nhưng Trần Kiệt Ngọc ta dù cho là ngoại sơn đệ tử, hắn cũng không dám làm gì ta.
- Nói thật cho ngươi biết, Hỏa Mị Nhi bị ta chế phục ngoan ngoãn, mỗi ngày không lên giường với ta đều khó chịu, ngươi biết Hỏa Mị Nhi là ai chăng? Là biểu tỷ Hỏa Vũ Phượng, càng là cháu gái của sơn chủ.
- Mà gia gia của nàng là Đại trưởng lão Hỏa Hành sơn chúng ta, Hỏa Quy Nhất, chọc ta? Ngươi chọc nổi sao?
Trần Kiệt Ngọc rít lên một tiếng, một cước giẫm lên ngực Ngưu Oa, tiếng răng rắc răng rắc, không ngừng vang lên.
- Trần Kiệt Ngọc, ngươi chết không yên lành, huynh đệ của ta sẽ không bỏ qua cho ngươi.
- Huynh đệ ngươi? Thông Thần thập trọng Mục Vân?
Trần Kiệt Ngọc cười lạnh nói:
- Cho dù hắn là Hỏa Thánh Tử, thế nhưng vẻn vẹn chỉ là thập trọng mà thôi, nhưng ca ca Mị Nhi, Hỏa Thông Thiên nhưng là Vũ Tiên cảnh nhị trọng, cường giả cảnh giới tiên thiên cương khí, ngươi cho rằng nương ngươi bị Hỏa Thông Thiên bắt tới tay, Hỏa Thông Thiên sẽ thả nương ngươi?
Bạn cần đăng nhập để bình luận