Vô Thượng Thần Đế

Chương 946: Không Như Tính Toán

- Đến thời điểm đó, Mục Vân đi tìm tới Hỏa Thông Thiên, nói không chừng bị Hỏa Thông Thiên đánh chết.
- Mà cho dù Hỏa Thông Thiên đánh không chết hắn, thế nhưng chỉ sợ tu vi võ đạo cả đời Mục Vân cũng sẽ nhận trở ngại, mà Hỏa Thông Thiên giết không chết hắn, càng sẽ ghi hận trong lòng, sẽ tìm người lợi hại hơn tới giết hắn.
- Toàn bộ Hỏa Hành sơn, bên trong người có quyền cao chức trọng, ai có phái hệ nhiều nhất? Đương nhiên là đồng sự, Ngưu Oa, ngươi sai, sai là không nên giết cha ta.
Trần Kiệt Ngọc nói, trên chân lại lần nữa dùng lực, bên trong phòng giam âm u, tiếng gào thét thê thảm không ngừng vang lên.
- Trần Kiệt Ngọc, ngươi chết chắc, chết chắc, huynh đệ của ta mới không sợ ngươi!
Miệng Ngưu Oa máu, lồng ngực đều sập xuống, quát:
- Ta cho ngươi biết, ta chết cũng sẽ không bỏ qua cho ngươi.
- Yên tâm, ngươi sẽ không chết, ta chỉ thi triển cắt hình cho ngươi, đoạn tử tuyệt tôn mà thôi!
- Ngươi khẳng định muốn cho hắn đoạn tử tuyệt tôn?
Ngay giờ phút này, giọng nói lạnh lùng vang lên phía sau Trần Kiệt Ngọc.
Trong một khoảnh khắc này, Trần Kiệt Ngọc chỉ cảm thấy bên tai có tiếng hít thở như có như không vang lên, để hắn cảm thấy lưng phát lạnh.
- Mục Vân!
Nhìn thấy Mục Vân, Trần Kiệt Ngọc quay người, lảo đảo một cái, té ngã trên đất.
- Ngươi sợ ta?
Nhìn bộ dáng của Trần Kiệt Ngọc, Mục Vân ngồi ngay ngắn ở trên ghế, Tần Đồng sớm đã vội vàng cởi trói cho Ngưu Oa.
- Tần Đồng, là ngươi cáo mật!
Trần Kiệt Ngọc nhìn Tần Đồng, mặt mũi tràn đầy vẻ oán độc, khẽ nói:
- Tốt cho ngươi Tần Đồng, đệ tử nội môn, chết trên tay ta, cũng có mấy cái, ngươi, không phải người thứ nhất cũng không phải người cuối cùng, nhưng lại là kế tiếp.
Nghe đến lời này, Tần Đồng bất đắc dĩ cười khổ.
Hắn hiện tại quả nhiên xoay người khó xuống ngựa.
- Vân ca, nương ta bị Hỏa Thông Thiên mang đi, tạp chủng kia nói muốn nương ta, muốn nương ta phục thị hắn.
Ngưu Oa nói, nước mắt chảy ra.
Mục Vân biết, trong vòng nửa năm, cho dù luyện vung tay gãy chân, Ngưu Oa xưa nay không hô đau, càng không rơi nước mắt.
Thế nhưng lần này, là mẹ hắn.
- Giải quyết hắn, chúng ta đi!
Mục Vân vỗ vỗ Ngưu Oa bả vai, xuất ra một viên đan dược, để Ngưu Oa nuốt vào.
Dùng thực lực của Mục Vân bây giờ, đan dược bên trong Thần Không bảo động, đẳng cấp thấp, hắn tùy ý chọn, có thể thu hoạch được rất nhiều, trước đó, hắn một mực cảm giác vô dụng, ngược lại chứa đựng một đống lớn.
Hiện tại, đi vào Hỏa Hành sơn, thu phục nhân tâm, vẫn rất tốt.
Dù sao, luyện chế đan dược, hao phí thời gian, còn đồ ở bên trong đại bảo tàng như Thần Không bảo động, chỉ cần hoàn thành khiêu chiến liền có thể thu hoạch được bảo bối, ngược lại rất có lời.
Chỉ là Hư Tiên đan, Hư Tiên khí những này, Mục Vân cho tới bây giờ không nghĩ tới.
Dùng thực lực của hắn bây giờ, căn bản khó mà rung chuyển.
- Trước khôi phục một chút, tiếp theo, ta dẫn ngươi đi tìm Hỏa Thông Thiên.
- Ừm!
Ngưu Oa mặc dù gấp, thế nhưng biết, mình bây giờ đi đường đều đi không được, đành phải uống vào đan dược, xếp bằng ngồi dưới đất.
- Tần Đồng, cắt hình áp dụng thế nào?
- A?
Nghe đến lời này, Tần Đồng trợn tròn mắt.
Hắn hiện tại quả nhiên hối hận phát điên.
Sớm biết, hắn không nên dây vào tên sát tinh Mục Vân này.
Hiện tại hoàn toàn đẩy mình đi vào trong hố lửa.
Thật muốn thiến Trần Kiệt Ngọc, Hỏa Mị Nhi kia không nhảy tường mới là lạ.
- Tần Đồng, ngươi dám, ngươi dám, ta sẽ giết ngươi, giết ngươi.
Trần Kiệt Ngọc nghe đến lời này, nhịn không được quát.
- Ngươi cứ tới giết ta là được!
Mục Vân giờ phút này mở lời:
- Cắt hình, ta không biết Hỏa Hành sơn thi triển thế nào, bất quá ta chỗ này lại có một biện pháp, mà cam đoan ngươi sẽ không tái phát, sẽ không đau nhức, thậm chí chảy máu cũng không.
- Ngươi dám!
Nhìn thấy trên mặt Mục Vân mang theo tiếu dung, Trần Kiệt Ngọc chỉ cảm thấy như có gai ở sau lưng, cả người triệt để run rẩy.
- Ngươi phải biết, trên người ta có một đạo thiên hỏa, cắt xuống huynh đệ của ngươi, sau đó dùng thiên hỏa đưa phong bế thương thế cho ngươi, hỏa độc sẽ cấm rễ ngay tại chỗ, ngày sau, thiên tài địa bảo, cũng không thể thúc đẩy nó tái sinh!
Vừa dứt lời, sắc mặt Trần Kiệt Ngọc trắng bệch.
Mục Vân lại mệnh lệnh Tần Đồng nói:
- Cởi quần của hắn xuống!
- Ừm!
Tần Đồng giờ phút này căn bản không dám chống lại.
Mục Vân này không chỉ tâm tư hung ác, mà nói được làm được.
Lúc này mới trở thành Hỏa Thánh Tử Hỏa Hành sơn bao lâu liền dám làm như vậy.
Thế nhưng giờ phút này, hắn không dám chống lại.
Mục Vân nhìn Trần Ngọc kiệt, cười hắc hắc nói:
- Cũng chả có gì đặc biệt, cũng không biết Hỏa Mị Nhi thích ngươi cái gì.
Phù một tiếng vang lên, một tiếng kêu thảm thiết truyền ra, thế nhưng máu tươi còn chưa kịp rơi xuống, một đạo thiên hỏa của Mục Vân bao trùm ở phía trên.
Chính xác mà nói, là tam đạo.
Tam đạo thiên hỏa ngưng kết thành ba đường vân, tản ra bốn phía Trần Ngọc kiệt.
- Đừng hô!
Mục Vân cau mày nói:
- Ta cắt chỉ là chuyện một đao, nhịn một chút liền hết.
Trần Kiệt Ngọc giờ phút này sớm đã mặt xám như tro, cả người triệt để co quắp.
- Ngọc ca ca!
Ngay giờ phút này, một tiếng hô hoán lại đột nhiên vang lên.
Hỏa Mị Nhi một thân váy ngắn màu lửa hồng, bóng hình xinh đẹp màu đỏ vọt thẳng vào.
- Ngọc ca ca!
Nhìn thấy thứ đồ chời bên chân Trần Kiệt Ngọc, Hỏa Mị Nhi trong lúc nhất thời trợn tròn mắt.
- Mục Vân, ngươi chết chắc, chết chắc!
Hỏa Mị Nhi không kịp suy nghĩ nhiều, mang theo Trần Kiệt Ngọc rời đi.
Nàng muốn đi tìm gia gia, chữa khỏi cho Trần Kiệt Ngọc.
Nhìn hai người rời đi, Mục Vân cũng không ngăn cản, tam đạo thiên hỏa của hắn ngưng kết thành một tiểu trận pháp, xem như phong kín mệnh căn của Trần Kiệt Ngọc.
Muốn tái hợp? Căn bản không có khả năng.
- Đi thôi!
Mục Vân nheo mắt lại, mở lời.
Mà Tần Đồng thời khắc này đã triệt để chết lặng.
Hắn đến cùng đang làm gì.
Bản ý của hắn chính là nịnh nọt một lúc, du tẩu trong từng thiên tài, thu thập tin tức, bán trao tay tin tức, kiếm chút linh tinh.
Nhưng bây giờ, hoàn toàn bị Mục Vân xáo trộn.
Mục Vân muốn đây hắn vào trong hố lửa.
Không đúng, hắn đây là tự đẩy mình vào trong hố lửa.
- Đi đâu?
Tần Đồng mờ mịt hỏi.
- Sơn phong Hỏa Thông Thiên, ở đâu?
Trời ạ…!
Nghe đến lời này, Trần Kiệt Ngọc triệt để sững sờ.
Gia hỏa này, chẳng lẽ đi tìm Hỏa Thông Thiên.
- Mục sư huynh, ngươi nghe ta nói, Hỏa Thông Thiên là cảnh giới Vũ Tiên cảnh nhị trọng, mà người mang linh hỏa, linh hỏa này, từ khi hắn sinh ra bắt đầu đã có trong cơ thể hắn, ngươi bây giờ là Thông Thần thập trọng, còn...
- Ngươi dẫn ta đi là được!
Mục Vân không thể nghi ngờ nói.
Vừa đến Hỏa Hành sơn, Mục Vân cũng muốn khiêm tốn một chút, ngày sau chậm rãi đề thăng uy vọng của mình, để Hỏa Lân coi trọng mình, bằng vào thiên phú của mình cùng Cửu Nguyên Tụ Thiên Khí, tương lai Ngũ Hành thiên phủ, tất nhiên sẽ duỗi ra cành ô liu cho hắn.
Đến thời điểm đó, đi vào bên trong Ngũ Hành thiên phủ, có thể ỷ vào truyền tống trận, tìm tới nơi trở về.
Bạn cần đăng nhập để bình luận