Vô Thượng Thần Đế

Chương 948: Hỏa Thánh (1)

Hỏa Thông Thiên hắc hắc cười quái dị, bên trong ánh mắt tràn ngập điên cuồng.
Hắn vốn trời sinh tính tùy tiện, căn bản không xem bọn người Ngưu Oa như người.
Giờ phút này, nhìn thấy Ngưu Oa xuất hiện, hắn sinh lòng ác thú.
Mà về phần Mục Vân, hắn đã sớm xem nhẹ.
- Ngưu Oa!
Nhìn thấy Ngưu Oa muốn xông ra, Mục Vân chỉ cảm thấy trong lòng tê rần.
- Vân ca!
Tựa hồ nhìn ra hối hận trong mắt Mục Vân, Ngưu Oa trịnh trọng nói:
- Chuyện này, không trách ngươi, ngươi dẫn ta đến Hỏa Hành sơn, trợ giúp ta đề thăng, trợ giúp ta hoàn thành giấc mộng của ta, ta cảm kích ngươi, là những người này, ngang ngược càn rỡ, làm xằng làm bậy, ngươi có tiền đồ tốt đẹp, không nên hủy trên người ta.
Ngưu Oa trầm giọng nói:
- Vân ca, tương lai, nhớ kỹ báo thù cho ta!
- Cái gì?
Mục Vân bị câu nói này nói sững sờ.
Tình cảm, Ngưu Oa nghĩ hắn sợ hãi?
Sợ?
Quả thực là nói đùa.
Mục Vân chỉ đang nghĩ, mang Ngưu Oa đến Hỏa Hành sơn đến cùng đúng hay không.
Nhưng bây giờ, nếu đã đi tới Hỏa Hành sơn, chuyện không cách nào quay đầu.
Vậy dứt khoát, hảo hảo bảo hộ mẹ con hai người.
Ngưu Oa vừa xông ra lại là bị một đạo lực kéo về.
- Ranh con, ngươi đi lên không phải muốn chết sao?
Mục Vân cười khổ nói.
Nhìn thấy Lâm di không có bị thương tổn, chỉ bị trói, trong lòng của hắn cũng thở phào nhẹ nhõm.
- Chuyện kế tiếp, giao cho ta đi.
Mục Vân khẽ cười nói.
Nhìn thấy Mục Vân mỉm cười, thân thể Ngưu Oa hơi dựng ngược, run rẩy.
Trong mắt hắn Mục Vân đã trợ giúp hắn quá nhiều.
Cải biến thiên phú, thực lực đề thăng, nhìn thấy được những điều trước kia chưa bao giờ biết.
Đây hết thảy đều là Mục Vân cho hắn.
Nhưng bây giờ, Mục Vân còn giúp hắn.
- Ha ha, muốn vì người khác xuất đầu, trước muốn xem mình có tư cách đó hay không.
Hỏa Thông Thiên nhìn Mục Vân, cười lạnh:
- Mà lại, ta rất muốn nói cho ngươi, ngươi có thiên hỏa, ta có linh hỏa bản thân đản sinh, bàn về hỏa, ta không nhất định sợ ngươi!
Hỏa Thông Thiên cười lạnh, trong hai tay bay lên từng đạo hỏa diễm.
- Ta muốn cứu người, bằng ngươi, còn ngăn không được.
Giọng Mục Vân vừa dứt, một đầu Hỏa Long từ đầu ngón tay hắn lao nhanh mà ra.
Hỏa Long có tốc độ cực nhanh, đốt cháy gông xiềng trói buộc chặt Lâm di thành tro bụi, trong chốc lát, thiên hỏa hình thành một đạo hỏa kén, bao phủ lại dáng người Lâm di, kéo về phía Mục Vân.
- Muốn đi, không có cửa đâu!
Hỏa Thông Thiên há có thể cho phép Mục Vân dễ như trở bàn tay mang Lâm di đi.
Quát khẽ một tiếng, bên trong cơ thể Hỏa Thông Thiên, hỏa diễm lượn lờ, trong chốc lát xuất hiện một đạo hỏa vòng, hỏa vòng buộc chặt kén lửa Mục Vân ngưng tụ, kẹt ở nơi đó, không thể tiến thêm.
- Dùng linh hỏa của ngươi, muốn ngăn cản thiên hỏa của ta, si tâm vọng tưởng.
Mục Vân hừ lạnh một tiếng, bàn tay vừa nhấc, kén lửa do Thiên hỏa hình thành trong lúc nhất thời mở rộng, lốp bốp tiếng hỏa minh vang lên, không bao lâu, hỏa vòng quay xung quanh bắt đầu xuất hiện tình trạng chống đỡ hết nổi.
- Làm sao có thể?
Thấy cảnh này, Hỏa Thông Thiên triệt để sửng sốt.
Linh hỏa của hắn mặc dù không hơn được Thiên hỏa, thế nhưng từ nhỏ cùng nhau sinh tồn với hắn, quả thực có thể nói là sinh mạng thứ hai của hắn.
Theo đạo lý mà nói, luận độ phù hợp, độ phù hợp giữa hắn và linh hỏa tuyệt đối cao hơn Mục Vân cùng Thiên hỏa thu phục sau này.
Lại thêm cảnh giới hắn cao hơn Mục Vân, đó căn bản không có khả năng.
- Hiện tại ngươi còn có cái gì ỷ vào sao?
Nhìn Hỏa Thông Thiên, trong mắt Mục Vân mang theo một tia cười lạnh.
- Ta ỷ vào, chỉ sợ ngươi nhịn không được!
Hỏa Thông Thiên lệ quát một tiếng, toàn thân tăng vọt hỏa diễm.
Mà cùng lúc đó, bên trên toàn bộ ngọn núi, hỏa khí lượn lờ, vô số sóng nhiệt chen chúc mà đến, càn quét ra.
Nhưng ngay giờ phút này, cùng lúc đó, toàn thân Mục Vân trên dưới, khí thế là tại bùng lên.
Không phải Thông Thần cảnh giới!
Không phải Niết Bàn cảnh giới!
Mà là Vũ Tiên cảnh!
Khí thế cường đại căn bản không có khả năng ẩn tàng được.
Vũ Tiên cảnh nhất trọng.
Thấy cảnh này, tất cả mọi người giật mình tại chỗ.
Đây rốt cuộc là một chuyện thế nào?
- Các ngươi đang làm gì?
Nhưng mắt thấy hai đại thiên tài sắp đụng vào nhau, một tiếng quát lại đột nhiên vang lên.
Hỏa Lân một thân trường bào màu lửa hồng đứng giữa hai người, quát:
- Hai vị Hỏa Thánh Tử, dưới ban ngày ban mặt động thủ, quả thực nhục nhã tập tục Hỏa Hành sơn ta, mỗi người dừng tay về núi của mình.
- Sơn chủ, không thể cứ như vậy được!
Ngay tại phút này, Hỏa Mị Nhi đột nhiên đi tới, nói:
- Không thể tính như vậy, Mục Vân tâm hoài quỷ thai, phế ngoại sơn đệ tử Trần Kiệt Ngọc, làm nhiều việc ác, căn bản không xứng trở thành đệ tử Hỏa Hành sơn ta.
- Không sai, môn chủ!
Hỏa Thông Thiên giờ phút này cũng mở lời:
- Mà lại kẻ này thân là Hỏa Thánh Tử, đến sơn phong Hỏa Thông Thiên ta kêu gào, để mặt mũi ta như thế nào? Huống chi, hắn chính là Vũ Tiên cảnh nhất trọng, thế nhưng lại thực lực che giấu mình, đi tới Hỏa Hành sơn ta, có rắp tâm gì? Ngay cả ngài cũng không phát hiện điểm này.
Thời khắc này Mục Vân nhìn hai huynh muội, tuyệt không mở miệng.
Hắn ngược lại muốn nhìn, Hỏa Lân sẽ không hỏi thị phi, chế tài hắn hay không.
Nếu như như thế, hắn có thể rời đi Hỏa Hành sơn, thể hiện ra thiên phú của mình, tiến vào Ngũ Hành thiên phủ.
- Ngậm miệng!
Ngay khi hai huynh muội vừa dứt lời, Hỏa Lân lại đột nhiên quát to một tiếng.
- Hai người các ngươi, diện bích hối lỗi đi!
- Sơn chủ!
- Sơn chủ!
Nghe đến lời này, trên mặt Hỏa Thông Thiên cùng Hỏa Mị Nhi hai người lộ ra biểu lộ khó tin.
- Ồ? Lời ta nói cũng không tính hả?
Tiếng Hỏa Lân mang theo một tia băng lãnh.
Hỏa Thông Thiên cùng Hỏa Mị Nhi đương nhiên không dám không nghe.
- Mục Vân, tính ngươi lợi hại!
Hỏa Thông Thiên nhìn chằm chằm Mục Vân, oán hận nói:
- Ngươi ta cùng là Hỏa Thánh Tử, đã ngươi đến Vũ Tiên cảnh, ta hỏi ngươi, sau một tháng, có dám nhất quyết sinh tử cùng ta trên Hỏa Thánh đàn hay không.
Cái gì!
Nghe đến lời này, người mấy ngọn núi xung quanh đều biết, chuyện chơi lớn rồi.
Vốn chỉ là hai vị Hỏa Thánh Tử xảy ra một chút mâu thuẫn, ra tay đánh nhau. Nhưng không nghĩ tới, thế mà diễn biến thành sinh tử chiến.
Hỏa Thánh đàn, chính là chỗ xử lý đệ tử nội môn chiến đấu.
Bình thường đều là đệ tử nội môn Thông Thần cảnh, có khả năng xuất hiện sinh tử chiến, đến đệ tử Niết Bàn cảnh, chỗ nào còn bỏ được liều mạng chiến đấu ở trên đây, lại càng không cần phải nói Vũ Tiên cảnh.
Nhưng bây giờ, Hỏa Thông Thiên thế mà tiến hành khiêu chiến Mục Vân.
- Như ngươi mong muốn!
Càng để cho người kinh ngạc chính là, Mục Vân thế mà đồng ý.
Trời ạ…!
Thế giới này muốn lộn xộn sao?
Hỏa Thông Thiên khiêu chiến Mục Vân, Mục Vân còn đồng ý, thật để người ta khó tin.
Giờ phút này, ngay cả Hỏa Lân cũng không nghĩ tới sẽ là tình huống bực này.
Lúc đầu Mục Vân triển lộ đã để hắn kinh ngạc không kịp.
Bạn cần đăng nhập để bình luận